Sau đó, nàng ném hai con muỗi này đi, kéo tay Bắc Minh Thần lắc lắc, đứng lên nói: "Chúng ta mau rời khỏi nơi này đi, có người sắp tới đây muốn giết y."
Bắc Minh Thần không hề nghi ngờ, vội đứng lên.
Phật Tịch kéo Bắc Minh Thần đi ra ngoài, cất giọng nói: "Nếu như ngươi không tin thì chờ ở đây đi. Nếu như ngươi không cẩn thận bị bắn thành cái sàng thì ta sẽ mở lòng từ bi dọn xác cho ngươi."
Giản Triều thấy Bắc Minh Thần không hề kháng nghị, vội đứng lên đi theo hai người.
Ba người đi ra khỏi Đỉnh Tụy Lâu chạy về ngôi nhà kia, nhưng vừa qua khỏi chỗ rẽ, cùng nhau dừng bước tập trung nghe xung quanh.
[Haiz, những người kia đến rồi.]
Bắc Minh Thần nắm thật c.h.ặ.t t.a.y Phật Tịch, nhìn chằm chằm xung quanh, hơi cúi đầu khẽ nói: "Không cho nàng giết người, theo sát phía sau ta."
Ánh mắt Giản Triều như chim ưng sắc bén nhìn quanh, nhìn Bắc Minh Thần và Phật Tịch mấy giây, Phật Tịch này thật sự không đơn giản.
Ngay lúc đó, một cơn gió lạnh đập vào mặt khiến tóc ba người khẽ bay lên.
Đột nhiên Bắc Minh Thần kéo Phật Tịch lại, để thân thể Phật Tịch kề sát hắn. Sau đó hắn xoay người, mũi tên nhọn "Vụt" qua hai người.
Chân Phật Tịch chạm đất đã nghe tiếng kéo cung, nàng túm vai Giản Triều, dẫn theo Bắc Minh Thần chạy đến sau cây cột.
Cùng lúc đó, nhiều mũi tên cùng bắn ra, chỉ thấy tiếng cung tên bắn vào cột.
Tiếng bước chân "Cộp cộp" vang lên, Phật Tịch nhìn qua Bắc Minh Thần.
Bắc Minh Thần gật đầu, sau đó kéo Phật Tịch ra sau mình, đánh một đấm về phía nam nhân chuẩn bị đánh lén. Sau đó, hắn giơ chân lên, nam nhân kia bay ra ngoài.
Nam nhân rơi xuống đất, vang lên tiếng "Ầm", sau đó vô số người áo đen xuất hiện ở xung quanh.