Lâm Duệ ở lại chỗ Lạc Vọng Thư chừng nửa canh giờ. Sau khi Lạc Vọng Thư cường hóa cho hắn xong, còn dậy cho hắn thêm một bí chiêu 6SSS nữa.
Lần ám sát này làm Lạc Vọng Thư giật mình tỉnh giấc, muốn dùng hết khả năng tăng lên chiến lực cho Lâm Hạo, để hắn có thêm năng lực bảo mệnh. Mà Lâm Hạo này cũng học rất nhanh, dù là nàng dạy thứ gì, hắn cũng có thể rất nhanh đã nhập môn, trong vài ngày đã lĩnh ngộ đến cảnh giới cao.
Lúc Lâm Duệ quay về công đường Thứ Gian Cục đã là vào buổi tối. Nhưng vì trận ám sát hôm nay, cả hai muôn bốn giám Thứ Gian Cục đều sáng đèn, một đám bận rộn không dứt.
Khi hắn vừa trở lại Thứ Gian Cục, liền gọi 3 phó chỉ huy sứ và toàn bộ giám sát sử còn trong nha môn lại. Đầu tiên, hắn truyền đạt ý kiến của thiên tử và ba vị thần sứ xuống dưới, cho cấp dưới thấy áp lực hắn đang phải đối diện với Thần Sứ Giám, ánh mắt hơi híp lại, lạnh lùng hỏi phó chỉ huy sứ Hình Hải:
- Hình phó chỉ huy sứ, các ngươi hôm nay đến gia trang Lý gia có thu hoạch gì không?
Hình Hải sắc mặt xanh xám nghiêm trang nói:
- Bẩm đại nhân, trong gia trang Lý gia quả thật có rất nhiều dấu vết thiên ma, hiện trường cũng thu được rất nhiều đồ vật của thiên ma.
Hình Hải nói được nửa câu đã bị Lâm Duệ cắt ngang:
- Ta hỏi có thu hoạch gì không? Có bắt được thiên ma nào không? Có tìm được manh mối cụ thể gì không?
Hắn thấy Hình Hải không nói lời nào, cười lạnh nói:
- Thật sự rất thú vị, ta truyền lệnh cho ngươi chưa được nửa giờ đã bị ám sát, dù không thể chứng minh điều gì nhưng Hình phó chỉ huy sứ, ngươi không thấy có gì đáng nghi à?
Hình Hải sắc mặt càng thêm khó coi:
- Liên quan đến chuyện này, thuộc hạ sẽ nhanh chóng cho đại nhân câu trả lời.
Hình Hải cũng hoài nghi những người bên cạnh mình có vấn đề, chuyện gia trang Lý gia rất có thể là tin giả, mục đích là để dẫn dụ chỉ huy sứ ra khỏi thành. Chắc chắn là có người ngầm mật báo cho thiên ma. Hắn và vực ngoại thiên ma thực chất cũng có hợp tác bí mật, nhưng nếu Lâm Hạo chết ở gia trang Lý gia, như vậy người đáng nghi nhất là hắn – Hình Hải, như vậy hắn có thể tha thứ cho kẻ phản bội sao?
Lâm Duệ khẽ gật đầu, hài lòng nói:
- Nhanh cho ta câu trả lời, Thứ Gian Cục chúng ta không thể duy trì tinh khiết trong nội bộ thì sao có thể thứ gian trấn ma chứ?
Hắn nói xong liền đầy sắc bén nhìn quanh:
- Gần đây có hai mươi bốn vị ngự sử đưa ý kiến với ta, nói ngày xưa mấy án Hàn Vương nghi liên quan thiên ma, Thứ Gian Cục trước kia xử án có dấu hiệu bao che, bọn họ hy vọng ta có thể điều tra lại. Chuyện này ta đã đáp ứng, vì để đảm bảo công bằng, lần này do phó chỉ huy sứ Đàm Tượng Thăng chưởng quán, sẽ có người của Ngự Sử Đài và Đại Lý Tự đến đây phối hợp cùng điều tra. Giám thừa Giá Các Khố đâu? Đến lúc đó tổ chuyên án sẽ tìm đọc lại tài liệu liên quan đến các vụ án về Hàn Vương, lúc đó ngươi phải hỗ trợ họ.
Đám người lúc này mới phát hiện, giám thừa Giá Các Khố cũng có ở đây, người này đang đứng dưới cùng, mặt không biến sắc chắp tay tuân lệnh. Bọn họ không khỏi chấn động, kinh hãi nhìn nhau. Giám sát sử Tạ Vĩnh và giám sát sử Phan Đông Phàm thì vừa sợ vừa giận, Lâm Hạo rõ ràng là muốn giết chết hai người bọn họ!
Phó chỉ huy sứ Đàm Tượng Thăng là ai chứ? Là tâm phúc của thần sứ thứ nhất, vị này luôn không hợp với Hàn Vương và thần sứ thứ hai! Thêm vào một đám ngự sử trong Ngự Sử Đài, do ngự sử trung thừa Triệu Dương dẫn đầu đang hết sức công kích Hàn Vương, muốn đẩy lục điện hạ này vào chỗ chết! Lâm Hạo để những người này điều tra về Hàn Vương thì dù án không có vấn đề cũng tra ra có vấn đề!
Phó chỉ huy sứ Tôn Sĩ Trình nhíu chặt mày, chắp tay khuyên can:
- Đại nhân, như này sợ là không hợp quy củ! Dù những án này có vấn đề cũng nên do Thứ Gian Cục điều tra nội bộ, sao có thể để Ngự Sử Đài tham gia được chứ? Điều này chỉ sợ làm các anh em dưới trướng không tâm phục.
Hắn biết dụng ý nham hiểm của Lâm Hạo khi để các vị ngự sử cùng tham gia điều tra lại. Vị chỉ huy sứ này không định giải quyết từ phía bản án mà muốn dẫn ra công phẫn từ dân gian, công kích lục điện hạ, hai tên giám sát sử dưới trướng hắn sao có thể thoát được chứ? Bọn họ không cần tra đến cùng, chỉ cần tiết lộ nội dung vụ án ra ngoài cũng đủ để bách tính xôn xao, triều thần chú ý rồi. Bọn họ không thể làm gì được Hàn Vương có thiên tử hậu thuẫn nhưng có thể dẫn lửa giận đến của bách tính đến hai người Tạ Vĩnh và Phan Đông Phàm! Đến lúc đó Lâm Hạo lại dùng cớ đây là ý kiến triều chính, thái độ công chúng, dễ như trở bàn tay hất hai người này ra khỏi Thứ Gian Cục!
- Quy củ! Ở chỗ ta không có quy định này!
Lâm Duệ cười lạnh, gõ nhịp lên bàn:
- Thanh giả tự thanh, nếu bọn họ trong sạch thì sợ gì điều tra lại chứ? Làm như này có thể giúp chứng minh họ trong sạch, lắng lại ý kiến và thái độ công chúng. Nếu như những vụ án này không có vấn đề, rõ ràng là Ngự Sử Đài có sâu mọt, phải điều tra phía đó.
- Các ngươi nhớ kỹ cho ta. Lâm mỗ bình sinh ghét nhất là loại làm trái pháp luật, ăn hối lộ, ung mọt hại dân. Các ngươi làm quan Thứ Gian Cục, chấp chưởng quyền cao, cần nhớ kỹ đạo lý “lấy tĩnh lặng để tu thân, lấy cần kiệm để dưỡng đức”, nếu là làm hại dân chúng, bản quan chắc chắn sẽ không tha!
Tôn Sĩ Trình sắc mặt trắng bệch, hắn không ngờ Lâm Hạo vì đả kích Tạ Vĩnh và Phan Đông Phàm mà không từ thủ đoạn, không tuân theo quy củ. Hắn còn định nói tiếp thì Lâm Duệ thần sắc mất kiên nhẫn, vung tay áo nói:
- Hôm nay dừng lại ở đây đi, các ngươi lui xuống đi!
….
Khi đám người lui cả, Lý Lập từ phía sau Lâm Duệ đi lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn bóng lưng Tạ Vĩnh và Phan Đông Phàm. Đây là ở Thứ Gian Cục, cho nên hắn không nói gì mà nhắn tin với Lâm Duệ.
Hàn quang trúc ảnh (Lý Lập): Sư đệ, hai người này đã có ý định sửa hồ sơ trong Giá Các Khố, hôm nay bị ngươi ép như vậy nhất định họ sẽ rơi vào cạm bẫy!
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Hy vọng là như vậy, sư huynh mấy ngày này nhìn chằm chằm chút, cũng nhắc nhở giám thừa để ý chút, đừng để hai người này thừa cơ.
Lúc trước Lâm Duệ đã được giám thừa báo cáo lại, hai giám sát sử này khi vào Giá Các Khố bộ dáng rất khả nghi.
Lâm Duệ khẽ nhếch môi, đầy vẻ chờ mong. Hắn rất mong hai tên này rơi vào bẫy của hắn, ra tay với Giá Các Khố. Đương nhiên, hai người này có mắc bẫy hay không cũng không sao, nếu bọn họ thành thật ngồi im thì chờ hắn và Triệu Dương liên thủ giết chết đi! Lâm Duệ còn một combo liên hoàn, đủ đẩy hai người này vào chỗ chết!
Lý Lập sau khi xem tin nhắn thì khẽ cười khổ, tay chỉ về chồng thư án: Ta đương nhiên sẽ chăm chú, vấn đề là giờ ta cũng không thể phân thân, chưa chắc đã đảm bảo được, sư đệ, hay là phái Vương Sâm tới đây hỗ trợ, ít nhiều có thể chia sẻ áp lực với ta.
Lâm Duệ lại hơi chần chừ, giờ tình trạng Vương Sâm không tốt lắm, rất yếu a, nếu để hắn đến nha môn bận rộn, liệu có quá mức không? Nhưng rồi hắn lại nghĩ, đối với Vương Sâm mà nói, đến nha môn làm trâu làm ngựa còn tốt hơn làm trâu làm ngựa trên giường a!
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Được rồi, mai ta sẽ bảo hắn tới.
Lâm Duệ đáp ứng Lý Lập sau đó về phủ, hắn vừa về phủ là liên hệ với giới linh: “Giới linh, ta muốn đổi hoàng viêm chiến long cấp 7 của chiến linh số 2!”
Thông báo: Ngài có đồng ý thanh toán 10 vạn điểm hồn lực tặng cho chiến linh số 2? Có đồng ý thanh toán 100 vạn điểm hồn lực để tẩy luyện hoàng viêm chiến long?
Lâm Duệ đương nhiên lựa chọn đồng ý, hắn đã sớm không chờ được nữa. Lúc trước ở trong hoàng thành, hắn không dám làm vậy vì không biết động tĩnh khi luyện hóa như nào, cho nên vẫn một mực nhẫn nại đến giờ!