Cô bước thêm vài bước, vô tình đá phải một viên đá cuội. Nhưng kỳ lạ thay, cả hai người vẫn không phản ứng gì, như thể đã hoàn toàn mất cảm giác.
Bạch Thu Diệp cảm thấy sống lưng lạnh toát. Cô cúi thấp người, cố nhìn rõ mặt họ qua ánh trăng yếu ớt phản chiếu mặt nước.
Mộng Vân Thường
Đột nhiên, Liễu Hạc quay đầu lại, ánh mắt như xuyên thẳng vào tim cô: "Đừng nhìn!"
Nhưng Bạch Thu Diệp đã nhìn thấy rất rõ.
Hai người kia không phải đang kéo một bộ xương, mà là đang giằng co với một đôi tay trương phình, thò lên từ dưới mặt nước.
Ngay giữa dòng suối, có một cơ thể đang nổi lềnh bềnh, nằm ngửa. Da thịt trắng bệch sưng phù, hai tay nổi hẳn lên trên mặt nước. Người đó mặc một bộ đồ trắng, mái tóc dài đen nhánh rối tung, buông xoã xuống mặt, giống như những sợi rong biển, che kín toàn bộ khuôn mặt.
Bạch Thu Diệp lập tức hiểu ra – Mạc Kiệt và Liễu Hạc bị con quỷ dưới nước bám lấy, cả hai đang dồn toàn bộ sức lực để chống lại lực kéo từ dưới đáy suối, mới miễn cưỡng không bị lôi tuột xuống.
Ngay khi ánh mắt cô nhìn thẳng vào dòng nước, một cặp mắt u ám sau lớp tóc rối bỗng nhìn thẳng lên cô, từ dưới mặt nước sâu hun hút.
Chỉ trong tích tắc đó, lá bùa hộ thân Bạch Thu Diệp mang trên người bất ngờ phát hỏa.
Ngọn lửa bùng lên trong chớp mắt, giống như tro cỏ khô bị bén lửa – bốc cháy dữ dội rồi nhanh chóng tắt lịm, để lại mùi khét lẹt ám đặc trong không khí. Khói lửa hòa vào hơi nước lạnh lẽo đang bốc lên từ dòng suối, khiến cô cảm thấy nghẹt thở.
Ngọn lửa cứ thế lan sang toàn bộ bùa chú khác trên người cô – từng tấm bùa bảo mệnh đều lần lượt bốc cháy, rồi hóa thành tàn tro.
Cảm giác an toàn biến mất hoàn toàn. Giây phút ấy, Bạch Thu Diệp như con cá chép bị lột sạch vảy, trần trụi, yếu ớt, không còn gì che chắn.
Cùng lúc đó, trong phòng livestream, góc nhìn từ camera gắn trên người Mạc Kiệt và Liễu Hạc khiến khán giả hoàn toàn náo loạn.
〔Cái quỷ gì vậy??? Bùa bình an cháy nhanh thế cơ à? Cái này chắc chắn là quỷ cấp cao rồi!〕
〔Là boss phải không? Nếu đúng thế thì mạnh quá đáng.〕
〔Thôi xong. Coi như đội này hết đường sống.〕
〔Bùa cháy hết sạch, có khi cả đội bị quét sạch luôn.〕
〔Chỉ còn nước trông chờ có cao thủ đến cứu. Nhưng mà... ai mà đến kịp nữa đây?〕
Bình luận trong livestream không ngừng tràn ra, màn hình gần như bị lấp đầy bởi những lời la ó và than thở. Rất nhanh sau đó, một loạt người bắt đầu kêu gọi mở cá cược.
〔Mở cá cược đi! Tôi đặt “toàn đội bị diệt” luôn, quá dễ đoán còn gì!〕
〔Tôi cũng cược “bị diệt sạch”. Mà nếu còn một người sống, tôi thề sẽ quỳ xuống gọi người đó là ba.〕
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Quản trị viên ngay lập tức đồng ý, một khung cá cược hiện lên giữa màn hình:
Trước khi phó bản kết thúc:
➤ Toàn đội bị tiêu diệt
➤ Có người sống sót
Người có vé sinh tồn bắt đầu cân nhắc thật kỹ. Đa số cho rằng kết quả gần như đã rõ – lá bùa mà còn cháy nhanh như vậy, chứng tỏ thực thể kia hoàn toàn vượt xa cấp độ thông thường.
Nếu đội không có át chủ bài, họ gần như chắc chắn sẽ bị xóa sổ.
Đây là ván cược một chiều. Tỷ lệ cược nghiêng hẳn về phía “toàn đội tiêu diệt.”
Tuy vậy, vẫn có kẻ liều lĩnh đặt hy vọng mong manh vào kết quả ngược lại.
〔Tôi cược “sống sót”. Miễn sao có một người trốn thoát là tôi ăn đủ rồi!〕
〔Cũng liều quá đó. Tính đặt cược vào một người gà mờ có thể xoay chuyển cục diện sao?〕
Giữa lúc không khí trong kênh còn đang ồn ào, thì bên trong phó bản, tình hình của nhóm Bạch Thu Diệp đang căng thẳng đến cực điểm.
Cơn nguy hiểm không chỉ đến từ con quỷ dưới nước. Trên triền đất phía sau, tiếng bước chân lê lết lại xuất hiện – đám sinh vật kỳ quái kia đã quay trở lại.
Tóc đen từ mặt nước tiếp tục vươn dài ra, như những con rắn đang tìm kiếm con mồi, từ từ bò đến chân của Bạch Thu Diệp.
Tấm bùa cuối cùng đã cháy thành tro, cô không còn gì để phòng thân. Trong lúc cấp bách, Bạch Thu Diệp lập tức giơ cao tờ đơn bùa trong tay.
Ngay khi lá đơn chạm vào không khí, những sợi tóc kia như bị bén lửa, lập tức co rúm lại như bị bỏng.
Cùng lúc đó, đôi tay đang giữ chặt Mạc Kiệt và Liễu Hạc cũng lập tức rút xuống, như bị điện giật.
Hai người thoát ra, ôm lấy bộ xương từng bị vướng vào, rồi lảo đảo chạy về phía xa bờ suối.
“Hộc... hộc...” Mạc Kiệt thở dốc, khuôn mặt vốn đã tím tái giờ dần trở lại bình thường. “May mà cô đến kịp lúc.”
Ánh mắt anh nhìn lướt qua tờ đơn trong tay Bạch Thu Diệp – đó chính là thứ anh đã đưa cô lúc trước.
“Đèn dầu có thể khắc chế quỷ nước. Chỉ cần rời xa bờ là an toàn,” Mạc Kiệt nói nhanh, rồi bất giác liếc về phía đối diện bờ suối. Nhưng chưa kịp nói hết câu, ánh mắt anh ta lập tức chuyển hướng về phía triền đất.
Từ đám cỏ rậm, vài cái đầu người đang nhô lên. Những gương mặt trắng bệch với nụ cười méo mó, môi nứt nẻ nhếch lên thành một hình cung ghê rợn.
Mạc Kiệt hít mạnh một hơi: “Không ổn rồi. Chúng phát hiện ra tụi mình rồi. Chạy mau!”