Viên Mãn Rồi

Chương 17



Vũ Văn Minh vẫn không cam lòng, cất giọng gọi ta lại:

“Dù là công chúa, cũng có ai muốn cưới một người đã từng gả chồng như ngươi đâu? Ngươi chẳng phải cũng sẽ cô độc đến hết đời sao?”

Hắn còn chưa nói hết câu, ta đã cảm nhận được có người khoác áo choàng lên vai mình.

Ngẩng đầu lên, ta thấy Hà Quyết đứng bên cạnh, ánh mắt lạnh như băng nhìn hắn.

“Nếu ngươi còn dám mở miệng sỉ nhục vị hôn thê của ta, ta không ngại khiến con đường lưu đày của các ngươi thêm nhiều chuyện vui.”

Vũ Văn Minh nhìn Hà Quyết đầy kinh ngạc, không tin vào tai mình:

“Vị hôn phu? Sao có thể, sao có thể chứ…”

Ta quay đầu lại, cười khẩy nhìn hắn:

“Vũ Văn Minh, có vẻ ngươi vẫn chưa hiểu, ở kinh thành, ngươi chẳng qua chỉ là một con kiến hèn mọn.

Công chúa như ta, dù có hòa ly, người cầu hôn ta vẫn xếp hàng dài.

Còn ngươi, mất đi công chúa như ta, chỉ có thể trở thành kẻ lưu đày nơi biên cương mà thôi.”

Nhìn ánh mắt thất thần của hắn, ta quay lưng rời đi.

Những chuyện này đều là báo ứng của bọn họ.

19

Hà Quyết theo đuổi ta rất quyết liệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Có lẽ vì hôm ấy ta lỡ miệng nói rằng người cầu hôn ta chỉ có nhiều hơn chứ không ít, khiến hắn cảm thấy chút áp lực.

Phủ Ngụy Quốc Công cũng không thể làm ngơ được nữa. Họ vốn biết rõ phẩm hạnh của Hà Quyết, nên bắt đầu âm thầm và công khai nói tốt cho hắn.

Không biết Hà Quyết làm thế nào, nhưng ngay cả phụ hoàng vốn không chịu gật đầu, gần đây cũng bắt đầu d.a.o động.

Tất nhiên, họ nói rằng tất cả vẫn phải dựa vào ý nguyện của ta.

Ta thở dài, cuối cùng cũng đầu hàng trước sự tấn công liên tục, đồng ý với hôn sự này.

Dù sao, Hà Quyết thực sự là một nam nhân tốt, so với Vũ Văn Minh thì đúng là một trời một vực.

Khi thấy ta đồng ý, Hà Quyết vui mừng đến mức ngay trong đêm đã mang lễ vật đến, nóng lòng muốn cưới ta về phủ ngay ngày mai.

Nghe nói hắn đã quấn quýt lấy Hoàng thượng rất lâu, cuối cùng cũng định được ngày cưới vào tháng sau, chọn một ngày lành tháng tốt.

Ta chỉ thấy buồn cười. Người này, xem ra những năm qua đã nhẫn nhịn quá lâu, giờ lại gấp gáp như sợ ta đổi ý vậy.

20

Tháng sau, ngày ta và Hà Quyết thành thân, mọi nghi lễ đều lớn hơn nhiều so với lần thành thân đầu tiên của ta.

Khi cùng Hà Quyết bái đường, bàn tay hắn nắm lấy tay ta thật chặt, mang theo sự trân trọng và ấm áp.

Thành thân hai lần, lần đầu bị Vũ Văn Minh bỏ lại, phải một mình giữ phòng.

Lần thứ hai, khi Hà Quyết vén khăn voan đỏ của ta, trong đôi mắt hắn là tình yêu và sự trân quý không thể che giấu.

Ta nghĩ, có lẽ lần này, ta đã chọn đúng người.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com