Viên Mãn Rồi

Chương 12



Ta cười lạnh:

“Người đâu, mang hết bộ trà cụ và trà Long Tỉnh thu lại. Còn nữa, lột toàn bộ đồ trên người mẹ chồng và Đường Uyển xuống cho ta!”

Sắc mặt Vũ Văn Minh tái mét:

“Thẩm Trường Lạc, nàng là đồ đàn bà ác độc! Nàng muốn làm gì? Uyển Nhi còn đang mang thai đấy!”

“Vậy thì mời Đường di nương tự cởi xuống. Nếu để hạ nhân của ta ra tay, e rằng khó tránh khỏi làm tổn thương đứa bé trong bụng nàng, ngươi nói phải không?”

Ta nhanh chóng tự tay gỡ trâm cài trên đầu mẹ chồng, khiến tóc bà ta rối tung, ánh mắt đầy oán hận nhìn ta:

“Thẩm Trường Lạc, ngươi là đồ tiện nhân! Ngươi dám bất kính với trưởng bối, nhất định sẽ c.h.ế.t không yên thân!”

Sau một hồi hỗn loạn gà bay chó chạy, ta lấy lại toàn bộ đồ đạc của mình, đồng thời cho người canh giữ nghiêm ngặt kho riêng.

Nhìn Vũ Văn Minh với gương mặt trắng bệch, Đường Uyển nước mắt lưng tròng, và mẹ chồng vẫn còn chửi rủa không ngừng, ta chỉ cảm thấy vô cùng nhàm chán.

Thật đúng là một gia đình vô dụng và mặt dày xứng đôi vừa lứa.

* người đàn ông xuất thân từ gia đình nghèo khó, sống ở nông thôn hoặc vùng xa xôi, nhưng nhờ nỗ lực cá nhân đã đỗ đạt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

14

Gần đây, thần sắc của Vũ Văn Minh trở nên có chút mệt mỏi.

Ta biết, chắc chắn là do phụ hoàng và Ngụy Quốc Công trên triều đình liên tục tạo áp lực, khiến hắn rơi vào cảnh nước sôi lửa bỏng.

Không ngờ hai vị phụ thân của ta lại hành động nhanh đến vậy, chắc chắn là muốn thay ta xả giận.

Vũ Văn Minh tất nhiên tìm đến ta.

Hắn vẫn không chịu xuống nước, vẻ mặt bối rối hỏi:

“Phụ thân nàng, tại sao dạo này trên triều đình cứ nhằm vào ta?”

Ta ngơ ngác, đáp:

“Ta làm sao biết được? Sao ngươi không tự đi hỏi ông ấy?”

Hắn nghiến răng, gằn giọng:

“Có phải vì nàng nói với ông ấy, nói ta đối xử không tốt với nàng, nên ông ấy mới…”

“Thì ra ngươi biết mình đối xử với ta không tốt à? Ta cứ tưởng ngươi không nhận ra chứ?”

Sắc mặt hắn đông cứng, cuối cùng cũng chịu hạ mình cầu xin:


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com