【Má ơi má ơi! Kỹ năng thiên phú của Nha Nha siêu cấp khủng ha ha ha, cho tui hỏi cái kỹ năng thiên phú này khế ước được với mấy người vậy? Nếu khế ước hết các chồng thì chẳng phải sướng chớt.】
【Không rõ lắm, đây là kỹ năng thiên phú mới xuất hiện sau khi dung hợp hai kỹ năng, Hệ thống Chủ tạm thời chưa công bố chức năng của nó.】
【Chết cười, cái kỹ năng này mang sẵn thuộc tính tu la tràng rồi, mấy ông xem biểu cảm của hai người ngoài cửa xem.】
【Ha ha ha ha, Criller biết tiếng "anh trai" Nha Nha gọi lúc gặp ban đầu không phải gọi mình rồi à? Chứ không sao sắc mặt kém vậy?】
【Lucifer, dù hồi trước cứ nhìn ngươi là ta thấy khó chịu, nhưng mà nói thật là cảnh tượng ngươi xuất hiện cứu Nha Nha ngầu khủng khiếp!】
【Tiếc là chỉ có mười lăm phút thôi, thế chẳng phải không được xem cảnh Lucifer ưm ưm với vợ hả, vợ tui trong phó bản này phải chịu ấm ức nhiều quá trời rồi!】
Người đàn ông với đôi cánh đen lơ lửng giữa không trung đột ngột xuất hiện không khác gì ác ma bước ra từ địa ngục.
Chỉ cần nhìn một cái đã đủ khiến người ta sợ hãi.
Lucifer nắm giữ quy tắc không gian, ngay khoảnh khắc hắn xuất hiện cùng với không gian méo mó đã khiến còi báo động trong căn cứ vang lên, tiếng báo động chói tai vang khắp khu nòng cốt dưới mặt đất.
Tạ Thầm ra ngoài nhưng không đi xa lắm, não bộ ra lệnh cho hắn rời khỏi đây nhưng cảm xúc khó hiểu trong nội tâm vẫn bảo hắn ở lại tại chỗ.
Khi hai đôi mắt đỏ giống nhau đối đầu với nhau, cả hai đều sững lại, không ai nói gì.
Tiếng "anh trai" kia của thiếu niên có thể nói là chìm nghỉm giữa tiếng còi báo động, nhưng lúc này lại chẳng khác nào sấm dậy trong lòng mỗi người, sắc mặt ai nấy đều khác.
Trong đôi mắt xám của Vương người cá đuôi bạc ngập cảm xúc vô danh, đám nghiên cứu viên lúc đầu áp giải hắn đến bị áp lực tỏa ra từ người hắn đè nghẹt đến mức không đứng dậy nổi.
Trên đất liền hắn vẫn có năng lực tự bảo vệ mình, lý do tại sao lại chọn lên bờ thì không cần nói cũng biết, nhưng có vẻ như không chỉ bởi một nguyên nhân.
Máu tươi liên tục tuôn ra từ vết thương trên tay Trình Tư Niên, chỗ bị răng nanh cắn toạc giờ còn thấy rõ cả xương, gã không ngờ phía sau thiếu niên lại xuất hiện một người đàn ông đáng sợ tới vậy, còn chưa kịp phản ứng thì người đàn ông kia đã xuất hiện ngay trước mặt gã.
Biểu cảm trên mặt Trình Tư Niên cứng đờ, gã thấy răng nanh của người đàn ông trước mặt mọc dài ra.
Đám nghiên cứu viên sợ mất mật gào to: "Là ma cà rồng! Là ma cà rồng!"
Thế giới này vẫn chưa có ma cà rồng, trong mắt Trình Tư Niên lóe lên vẻ hưng phấn, từng tế bào trong cơ thể đều bùng cháy vì sự xuất hiện của tên ma cà rồng này.
Cánh với răng nanh, ngũ giác bẩm sinh đã vượt trội hơn người thường, còn hoàn mỹ hơn tất cả những vật thí nghiệm gã từng thấy trước đây.
Nếu như cấy ghép sang cơ thể của họ thì sẽ tốt biết sao?
Quả là một kẻ điên, khi gặp giống loài không có trong phó bản, ý nghĩ đầu tiên không phải chạy trốn mà là muốn bắt lấy để thí nghiệm.
Nhưng gã lại không nghĩ đến liệu mình có chọc nổi đối phương hay không.
Trình Tư Niên vừa định mở miệng thì đã bị Lucifer bóp cổ nhấc bổng lên.
Bàn tay siết chặt, móng tay sắc bén gần như ghim vào cổ họng, giọng người nọ bình tĩnh vang lên: "Ghê tởm."
"Em ấy là vương hậu của ta."
Sau đó trước ngực truyền tới cảm giác bị xé toạc như thể có một bàn tay xuyên thủng lồng ngực, bóp chặt lấy trái tim đang đập thình thịch rồi giật mạnh ra ngoài, móc sống trái tim ra khỏi lồng ngực gã.
Nhưng đó không phải ảo giác mà là hiện thực.
Máu dính trên tay Lucifer, hắn vốn đã kén chọn máu, lúc này ngửi thấy mùi máu buồn nôn thì lập tức nhíu mày.
Đúng lúc hắn định thực hiện bước tiếp theo thì thời gian bỗng như đóng băng.
Một chiếc đồng hồ thiên hà khổng lồ đột nhiên xuất hiện, kim giờ của nó đang dừng ở số "3", còn kim phút thì điên cuồng xoay ngược chiều, quay hết vòng này đến vòng khác.
Thời gian và không gian cùng bị bóp méo, khi Trình Tư Niên mở mắt ra lần nữa lại thấy người đàn ông tóc đen kia đứng cách đó không xa.
Hết thảy quay trở lại lúc ban đầu, Lucifer trầm tư nhìn chằm chằm vào tay mình, không biết đang nghĩ gì.
【Hệ thống Kinh Dị nhắc nhở: Yêu cầu NPC khác phó bản không được nội chiến! Không được gây thương tổn cho NPC ở phó bản khác!】
Mỗi phó bản đều có quy tắc riêng của nó, NPC cấp cao đi tới phó bản cấp cao tương ứng khác sẽ bị hạn chế thời gian, cũng không thể can thiệp vào tuyến cốt truyện chính của phó bản.
Cho nên Anvile trong【Điều 13 nội quy trường】không làm gì cả, dù có làm gì thì cũng sẽ bị cái đồng hồ thiên hà kia đảo ngược về thời điểm ban đầu.
Không thể can thiệp vào cốt truyện của phó bản, cũng không giết được NPC quan trọng, nghĩa khác chính là ——
Trình Tư Niên không chết trong tay hắn được nên Lucifer có thể giết gã vô số lần.
Lucifer nghiêng đầu, liếc trụ quan sát đang được lĩnh vực bao bọc, biết mình cần tốc chiến tốc thắng.
Sau lưng hắn xuất hiện cây cung màu đen khổng lồ, không gian méo mó xung quanh hiện ra từng mũi tên đen ngòm, xếp thành hàng rồi đồng loạt bắn về phía Trình Tư Niên.
Máu ộc ra từ dưới người Trình Tư Niên, gã đè chặt lồng ngực nhìn chằm chằm lên trần nhà.
Kim phút của chiếc đồng hồ lại xoay, rồi vào giây tiếp theo, tất cả lại trở về như cũ.
Không còn máu tươi, ngay cả cơn đau chỗ lồng ngực cũng biến mất, chỉ có dây thần kinh vẫn còn phản ứng vì đau đớn, tay chân co giật.
Lý do Trình Tư Niên có thể nhảy nhót lâu như vậy là vì Boss phó bản chưa thức tỉnh, người cá có thể ngược sát gã ở dưới biển nhưng lên bờ rồi thì năng lực sẽ bị suy giảm rất nhiều.
Tên duy nhất ở trên bờ là Tạ Thầm thì chẳng biết vì sao lại bị gã thôi miên.
Mà giờ Lucifer đến rồi, trong vòng năm phút ngắn ngủi đã tiến hành ngược sát gã một cách toàn diện.
Một khi thời gian quay ngược, vậy thì đổi sang cách giết khác.
Thử nghiệm nhiều cách giết khác nhau cho Trình Tư Niên trải nghiệm trọn vẹn.
Không chạy trốn được, bởi vì quay ngược thời gian không chỉ rút lại toàn bộ thương tổn mà cũng sẽ mang gã trở về chỗ ban đầu.
Dù chạy xa bao nhiêu thì cuối cùng cũng sẽ bị kéo trở lại.
Hết năm phút, Lucifer dừng tay.
Trình Tư Niên nằm bẹp dưới sàn, không còn chút sức lực nào. Năm phút vừa rồi chẳng khác nào địa ngục đối với gã, rõ ràng trên người không có vết thương nào nhưng gã cảm giác cơ thể đã không còn là của mình nữa, nằm dưới sàn như một đống thịt thối biết ngọ nguậy.
Khuôn mặt điển trai không còn giữ nổi vẻ ôn hòa ban đầu nữa, rất giống những sinh vật bị bọn họ mổ xẻ trên bàn giải phẫu, không thể phản kháng, từng tấc xương cốt đều bị róc sống ra ngoài.
Lucifer thu hồi lĩnh vực bao bọc trụ quan sát về đồng thời đập vỡ trụ, nước biển ào ra, hắn nhanh nhẹn ôm lấy người cá nhỏ còn đang ngơ ngác bên trong.
Ngay khoảnh khắc nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc kia, tảng đá trong lòng Nha Thấu lập tức rơi xuống.
Còn có nỗi tủi thân trào lên nữa, cậu vòng tay ôm lấy cổ Lucifer.
Cánh tay mềm mại chạm vào làn da lạnh lẽo, Nha Thấu dụi dụi cổ hắn, lặp đi lặp lại gọi "anh trai" với "Lucifer".
Lucifer kiên nhẫn đáp lại từng tiếng một, vừa đảo mắt quan sát xung quanh thì chạm phải ánh mắt thâm trầm của Criller.
Một ma cà rồng, một người cá, vậy mà khi ánh mắt chạm nhau lại có thể hiểu rõ đối phương đang nghĩ gì.
Lucifer xoa tai sói của Nha Thấu, dang rộng đôi cánh đen chuẩn bị bay về phía cửa.
"Lucifer."
Vương người cá trong trụ quan sát lên tiếng, trên môi hắn là ý cười mỉa mai đúng như lần đầu gặp mặt, nhưng ánh mắt lại dừng trên cánh tay thiếu niên đang ôm chặt lấy đối phương.
Thiếu niên rất xinh đẹp, dù là đôi chân của nhân loại hay đuôi cá của người cá thì mỗi một chỗ đều tinh xảo đến mức không thể chê vào đâu được.
Criller nói: "Tiếng anh trai em ấy gọi, là gọi ngươi sao?"
Lucifer từ chối cho ý kiến.
Cảm xúc trong mắt Criller gợn sóng, cực kỳ bực bội, cái đuôi quật mạnh vào vách trụ, trụ quan sát cứng rắn lập tức nứt ra những vết li ti.
Lucifer liếc nhìn Tạ Thầm phía sau, không nói gì cả.
Criller nói tiếp: "Chăm sóc em ấy cẩn thận."
...
Lucifer ôm thiếu niên bay ra ngoài, dừng lại ở một nơi an toàn.
Lúc này cách thời gian kỹ năng mất hiệu lực còn tám phút.
May mà lúc chấn động cũng là lúc tan tầm rồi, khu vực bên trong không có nhiều người nên chỉ có mấy quả cầu thủy tinh lăn lóc ngổn ngang.
Lucifer thả thiếu niên vào một cái cái hồ nhỏ rồi bước vào.
Những nụ hôn dịu dàng nóng rực rơi xuống, men theo kẽ môi, cạy ra vỏ sò đang khép chặt rồi cuốn lấy miếng thịt tươi ngọt bên trong.
Hàng mi run rẩy, thiếu niên bắt đầu không chịu nổi.
Giữa hơi thở dồn dập giao nhau, nước bọt còn sót lại trượt xuống cằm.
Giọng Lucifer rất trầm, trong giọng nói là ý cười chỉ xuất hiện khi đối mặt với Nha Thấu: "Giờ Nha Nha không phải bé ma cà rồng nữa rồi."
Thiếu niên bị hôn đỏ bừng cả mặt, cảm giác được Lucifer đang lau chất lỏng trên cằm mình, cậu bỗng nắm lấy tay hắn nhưng lại chẳng làm gì cả.
Ánh mắt mê ly, hai má đỏ bừng, cả người bé xinh đẹp mềm nhũn là lúc khiến người ta dễ mềm lòng nhất.
Cái đuôi cá màu xanh lam đong đưa, bàn tay của Lucifer để trên tai cậu, xoa nắn không nặng cũng chẳng nhẹ, hắn cúi người hôn lên đôi môi còn chưa kịp khép lại của thiếu niên, giọng khàn như mất tiếng: "Mà là cá con Nha Nha."
Nha Thấu rốt cuộc cũng tìm lại được suy nghĩ của mình về, lúc mở miệng nghe còn rõ tủi thân: "Anh ơi."
"Anh đây." Lucifer vẫn đang bóp tai cậu, Nha Thấu nhớ tới lần trước mọc tai sói cũng bị hắn trông thấy, mặt lại càng nóng hơn, miệng khẽ hừ hừ mấy tiếng, muốn kéo tay hắn xuống.
Nhưng vừa chạm vào đã bị Lucifer nắm được, sau đó nghe thấy hắn nói: "Nha Nha gầy đi rồi."
Tốc độ thời gian trôi qua trong Lâu đài Ánh Trăng khác với bên ngoài, sau khi phó bản đóng cửa, tốc độ dòng chảy cũng đã có chút thay đổi, một ngày bên ngoài bằng một tháng trong phó bản.
Tính từ lúc Nha Thấu rời khỏi Lâu đài Ánh Trăng đến giờ đã qua hơn một tuần, nhưng với Lucifer thì đã qua nửa năm rồi.
Lucifer nựng má thiếu niên, nhìn cậu chăm chú không chớp mắt.
Gầy á... ?
Nha Thấu xoa mặt mình, lẩm bẩm: "Đâu có."
Lucifer lặp lại: "Gầy."
Trong ánh mắt của người chỉ chứa toàn hình bóng cậu, bất cứ sự thay đổi nào dù là nhỏ nhất cũng sẽ bị nhận ra.
Nha Thấu im lặng dụi vào ngực Lucifer, tay nắm lấy mái tóc đen dài của hắn: "Anh biết Criller à?"
"Ừm, nghe nói qua."
Thời gian mở phó bản trong Khu Trốn thoát Kinh Hoàng đều được cố định, khi không mở thường sẽ tổ chức một vài hoạt động, Lucifer từng nghe thấy đám thân vương nói có một tên Vương người cá có tính tình rất tệ.
NPC trong các phó bản cao cấp ít nhiều cũng có chút liên hệ với nhau.
Mà ánh mắt Criller nhìn chằm chằm hắn đầy địch ý, còn cả ánh mắt rơi trên người thiếu niên nữa, nên cho dù Lucifer biết thân phận thật sự của hắn rốt cuộc là gì vẫn khó tránh khỏi thấy bực bội.
Hơi thở quen thuộc bao bọc xung quanh khiến nỗi sợ hãi và bất an trong lòng được xoa dịu.
Sau khi tảng đá trong lòng rơi xuống, bao ấm ức như bong bóng nhỏ nổi lên từng cái một.
Nha Thấu muốn hỏi rất nhiều điều, cậu nghĩ nếu thảo luận những nghi vấn này với Lucifer thì chắc sẽ được giải quyết dễ dàng, nhưng trong chốc lát lại không biết bắt đầu từ đâu.
Lucifer nắm lấy tay thiếu niên, chỗ khớp ngón tay vốn hồng hào của cậu bị hắn xoa nắn tới mức đỏ lên: "Nha Nha, sau khi rời đi em sống thế nào?"
Sự dịu dàng trong giọng hắn không giống cái sự ôn hòa giả tạo của Trình Tư Niên, mà là sự nuông chiều bao dung dành riêng cho bé cưng Nha Nha của hắn, sự dịu dàng đặc biệt đến mức khiến lòng Nha Thấu bỗng thấy chua xót không thôi, cậu níu gấu áo của Lucifer, thì thầm kể cho hắn nghe những chuyện mình đã gặp trong phó bản.
Từ khởi đầu rơi xuống nước cho đến sau khi lên bờ rồi bước vào căn cứ quái dị này, mỗi bước đi đều rất khó khăn, giống như đi sai một bước sẽ rơi luôn vào vực sâu vô tận, dù sau đó có cố gắng thế nào cũng không đứng dậy nổi.
Trong phó bản này, cậu đã tự mình tìm manh mối, tự gỡ rối vấn đề, tự xoay sở giữa căn cứ với Trình Tư Niên, tìm ra khu vực trọng điểm nhất trong phó bản.
Giọng rõ nũng nịu, cậu hít mũi: "Trình Tư Niên còn thôi miên em hai lần."
Trong đôi mắt màu lam của thiếu niên như có sóng gợn, vừa giống đại dương lại vừa giống bầu trời, như thể có vô vàn ánh sao lấp lánh bên trong: "Nhưng em đều tránh được hết!"
Giọng nói vui vẻ hơn trước một chút, như bé mèo con ướt nhẹp đang ngửa đầu mong được khen.
Lần thôi miên đầu tiên thì do meo meo cậu thả ra trước đó cắt ngang giữa chừng, lần thôi miên thứ hai thành công nhưng cậu đã tự thoát ra được.
Nha Thấu ôm cổ Lucifer, thì thầm thương lượng với hắn: "Nên là, có thể khen em được không?"
Nũng nịu ướt át, cậu nghĩ những chuyện này trong mắt Lucifer có lẽ chẳng tính là gì, thế nhưng cậu vẫn muốn được Lucifer khen.
Lucifer xoa đầu cậu, hắn hơi cúi đầu xuống, nói khẽ: "Nha Nha của anh giỏi lắm."
"Nha Nha rất thông minh, đã tự giải quyết được nhiều chuyện như thế."
Tuy nhu mì vô hại nhưng cũng có sự kiên trì của riêng mình, tìm manh mối, một mình tiến vào khu vực nòng cốt của căn cứ.
"Những lời khen ngợi này vốn nên thuộc về Nha Nha."
Không phải có thể hay không mà là vốn nên thế.
Mắt Nha Thấu đỏ hoe, mấp máy "ưm" một tiếng.
Mười lăm phút không đủ để làm được nhiều việc lắm, sau cuộc gặp gỡ ngắn ngủi sẽ đón chào cái kết mà câu chuyện nên có.
Nha Thấu nhìn chằm chằm vào đồng hồ đếm ngược màu đỏ trên trang giao diện, đột nhiên lên tiếng: "Lucifer, giờ em đã ngủ thẳng người rồi."
Lucifer hơi ngẩn ra, thấy thiếu niên lùi khỏi vòng tay mình, sau đó bắt chước hắn ban nãy mà nâng mặt hắn lên, ngửa đầu hôn khóe miệng hắn một cái.
Sau cái chạm thoáng qua, Nha Thấu rút tay về, mặt đỏ rực.
Lucifer cười, ghé lại gần hôn cậu lần nữa rồi khàn giọng nói:
"Nha Nha đừng sợ gì hết."
"Từ đầu đến cuối anh chưa từng rời xa em."
...
【Hu hu hu, bé con xin được anh khen kìa! Anh khen nè, bé con giỏi quá đi mất!】
【Nhìn sao mà nghĩ xin ông khen thế? Rõ ràng là xin tôi! Sao vợ vừa gặp Lucifer là bật chế độ nũng nịu vậy, nũng nịu với anh nữa.】
【Giờ nên chú ý tới đám người trong khu nòng cốt mới đúng chứ?】
Mười lăm phút trôi qua, Lucifer cũng biến mất, kỹ năng thiên phú rơi vào trạng thái hồi chiêu.
Nha Thấu xoa mặt, cảm thấy miệng hơi tê.
Chưa kịp nghĩ tới ý nghĩa trong câu cuối cùng của Lucifer thì loáng thoáng nghe thấy tiếng người cá ngâm vọng lại từ xa.
001 sợ bay màu:【Criller triệu hồi sóng thần rồi!】
Năng lực khi người cá lên bờ sẽ bị suy giảm, vậy nếu như nhấn chìm nơi này thì sao?
Triệu hồi sóng thần đủ để nhấn chìm cả căn cứ phải trả giá cái gì?
Không cần nghĩ cũng biết cái giá phải trả chắc chắn rất lớn.
Trong căn cứ toàn là người cá, còn cả người cá giống cái bị róc xương kia nữa, Criller là Vương người cá khi trông thấy con dân của mình phải chịu tra tấn như thế sẽ nghĩ gì? Tâm trạng sẽ ra sao?
Hơn nữa còn là vào thời điểm đã trở mặt, triệu hồi sóng thần mang ý muốn đồng quy vu tận cùng đối phương, không phải, là cùng căn cứ nguồn gốc tội ác này.
Nha Thấu kinh ngạc nghe xong, lại nhìn vào phần thưởng nhiệm vụ 3 cậu vừa mở.
Một phần thông tin gợi ý của phó bản đó là về cách mà phó bản được tạo ra: Ban đầu là vì để tiện cho việc lấy tài liệu nên đã cố ý xây dựng ở trên đảo hoang, về sau mới chuyển sang bờ biển, lấy kỹ năng thiên phú "Ảo Ảnh" của Criller làm cơ sở xây dựng nên, bất khả xâm phạm.
Còn một bộ phận những người không thể thôi miên, có ý đồ phản kháng thì sẽ bị căn cứ đưa đến bệnh viện tâm thần, chính là những người mà Nha Thấu đã thấy ở bệnh viện.
Những điều này Trình Tư Niên đã nói rồi, mà phần còn lại mới khiến Nha Thấu rùng mình sau khi đọc xong.
【Trong khu nòng cốt của Cơ sở Nghiên cứu thí nghiệm Cory Morodo có một lượng lớn vật thí nghiệm cấy ghép nhân tạo có tính công kích cực mạnh, xin đừng thả chúng ra.】
Cho nên không chỉ những người cá kia mà còn cả đám quái vật được nghiên cứu trong khu nòng cốt căn cứ nữa.
Chốt mở căn cứ nằm trong tay Trình Tư Niên, trong tình thế cá chết lưới rách chắc chắn gã sẽ thả đám quái vật đó ra.
Nếu thả ra rồi chảy vào biển, hệ sinh thái đại dương bị phá hoại, tiếp theo chính là tận thế.
Hơn nữa...
Dòng suy nghĩ của Nha Thấu bỗng bị cắt ngang, cậu quay lại nhìn phía sau, lập tức đối diện với đôi mắt vàng óng.
Trong mắt có sững sờ, có tổn thương lẫn đố kị, nhiều hơn nữa là cảm xúc cậu không hiểu được.
—— Là Cedles.
"Nó" lớn hơn trước rất nhiều, chỉ trong thời gian ngắn mà cái đuôi cá đã dài đến gần hai mét.
Tóc đen dài xõa ngang hông, người cá có thể đứng thẳng nhờ xương đuôi, "nó" đứng yên ở đó, chẳng biết đã nhìn bao lâu rồi.
Mà vừa nãy cậu đang làm gì?
Nha Thấu thậm chí không cần nghĩ bởi vì nó vừa mới xảy ra.