Vị Hôn Phu Cũ Muốn Ép Ta Làm Thiếp

Chương 7



Từng việc, từng việc một, tất cả đều là những hành động nhục mạ không hơn không kém.

Tạ Cửu Lang bị nàng nói cho đến nghẹn họng, chẳng thốt nổi một lời nào.

Nàng chỉ cười nhạt một tiếng. “Đôi khi thiếp thực sự không thể hiểu nổi, giữa thiếp và Tạ gia các người rốt cuộc là có mối thâm thù đại hận gì, mà lại phải dày vò thiếp đến mức này cơ chứ.”

Nàng và Tạ Cửu Lang, dẫu không thể nói là đã từng có tình ý sâu đậm từ thuở nhỏ, thì ít nhất cũng là cùng nhau lớn lên.

Nếu như hắn thực sự đã thay lòng đổi dạ, thực tâm muốn từ hôn, thì hắn hoàn toàn có thừa thời gian để làm việc đó.

Mạnh gia của nàng cũng chẳng phải là hạng người bám riết không chịu buông tha.

Cớ gì hắn phải đợi cho đến tận lúc nàng sắp sửa bước lên kiệu hoa mới chịu nói ra chuyện từ hôn.

Khi ấy, tất cả các đại gia tộc trong kinh thành đều đã hay biết chuyện, mà tuổi của nàng cũng đã không còn trẻ trung gì nữa.

Nàng đã suýt chút nữa bị tổ mẫu ép phải xuống tóc đi tu.

Cũng may là nhờ có mẫu thân hết lòng khuyên can, mới gửi được nàng đến nương nhờ nhà ngoại tổ.

Ngoại tổ của nàng cả một đời là bậc đại nho uyên bác, cũng chính là người thương yêu nàng nhất trên đời này.

Ngoại tổ còn đứng ra gả nàng cho một vị môn sinh mà ông vô cùng tâm đắc.

Dù rằng gia cảnh nhà chồng có phần nghèo khó, mẹ chồng lại là người khá khó tính.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nhưng phu quân của nàng lại là một người anh tuấn, lại vô cùng tinh tế và dịu dàng.

Nàng cũng đã thực sự được trải qua mấy năm tháng an lành, hạnh phúc.

Nếu không phải vì phu quân bạc mệnh của nàng vì dân mà phải bỏ mình dưới lưỡi đao của bọn sơn tặc hung hãn.

Nếu không phải mẹ chồng lại một mực muốn đưa nàng vào chùa để xuất gia.

Thì nàng đâu cần phải dùng đến hạ sách “mượn giống” để có được một đứa con làm chỗ dựa cho quãng đời còn lại.

Nàng nhìn thẳng vào Tạ Cửu Lang, cất giọng. “Nếu như ngài thực sự không phục, vậy tại sao không dám cùng thiếp đến trước mặt Hoàng thượng mà đối chất một phen.”

“Để xem thử lỗi này, rốt cuộc là do ai sai.”

Tạ Cửu Lang nào dám làm như vậy.

Bởi vì chính hắn là người đã dâng sớ cầu xin cưới nàng.

Bệ hạ lại hồ đồ mà phê chuẩn.

Để rồi gây ra cái chuyện ép một quả phụ đang giữ tiết thờ chồng phải tái giá như thế này.

Giới văn nhân trong thiên hạ đã sớm chửi rủa Tạ gia đến thậm tệ.

Ngay cả Hoàng thượng cũng thường xuyên bị các vị Ngự sử dâng tấu khuyên can.

Tạ Cửu Lang đã từ lâu không dám bén mảng đến tẩm cung của Tạ quý phi nữa.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com