Vị Hôn Phu Cũ Muốn Ép Ta Làm Thiếp
Tạ Cửu Lang đột ngột xông vào, bàn tay hắn nắm chặt lấy bả vai nàng.
“Nàng đã tái giá với kẻ khác rồi sao.”
Tái giá ư.
Nàng cười nhạt, rồi cất giọng thong thả đáp.
“Đó là nguyên phối phu quân của ta, sao có thể gọi là tái giá được.”
Trời đất chứng giám, nàng vốn không hề có ý định sẽ công khai chuyện mình là quả phụ trước mặt đông đảo họ hàng thân thích như thế này.
Nàng đã định bụng sẽ giấu kín chuyện này cho riêng mình.
Nếu như đêm qua Tạ Cửu Lang chịu cùng nàng động phòng, nàng càng muốn chôn chặt bí mật này đến cùng.
Sau này, nàng chỉ cần khéo léo điều chỉnh lại thời gian mang thai, rồi giả vờ sinh non một chút, mọi sự ắt sẽ danh chính ngôn thuận.
Thế nhưng Tạ Cửu Lang chẳng những không chịu động phòng, lại còn ngang ngược tuyên bố không cho phép nàng có hài tử.
Vậy thì, nàng cũng chỉ còn cách tự tay xé toạc tấm màn che đậy này mà thôi.
Buổi gặp mặt các bậc trưởng bối vốn dĩ phải diễn ra trong không khí trang nghiêm, nay bỗng chốc biến thành một mớ hỗn độn.
Nàng nhìn Tạ phu nhân đang tức giận đến độ mặt mày trắng bệch.
Bèn nhẹ nhàng cất giọng, bồi thêm một câu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Mẫu thân, người xin chớ vội nóng giận.”
“Phu quân là người góa vợ, còn con là phận quả phụ, quả thực là một cặp xứng đôi vừa lứa biết bao.”
3
Tạ gia vốn là một đại tộc, chỉ riêng đời của Tạ lão gia đã có đến năm phòng chi.
Các nhánh tộc trong gia phả lại càng đông đúc, nhiều không kể xiết.
Vừa hay tin Tạ Cửu Lang đường đường cưới một quả phụ về làm chính thất, đám họ hàng thân tộc lập tức ùn ùn kéo đến.
Tạ phu nhân phải quỳ gối trước mặt các bậc trưởng bối trong tộc mà chịu phạt, nghe lời răn dạy.
Còn Tạ lão gia thì bị gọi vào từ đường để khiển trách.
Một đám đông thân tộc chen chúc chật kín cả phủ đệ, riêng nàng chỉ ung dung ngồi trong phòng riêng mà khẽ mỉm cười.
Tạ lão gia sớm đã vội vã vào cung, cầu xin Tạ quý phi đang được sủng ái đứng ra thuyết phục bệ hạ thu hồi thánh chỉ ban hôn.
Thế nhưng, phụ thân của nàng còn nhanh hơn một bước, đã sớm chặn ngay tại cửa cung, lôi Tạ lão gia đến trước mặt bệ hạ để đòi một lẽ công bằng.
Hôn sự này, vốn dĩ là do chính Tạ gia cầu xin mà có.
Tạ gia chẳng hề bàn bạc một lời với Mạnh gia, lại ngang nhiên dâng sớ cầu xin cưới một “tiết phụ” của Mạnh gia về làm chính thê.
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com