"Điện hạ, Thái tử là muốn làm cho bệ hạ chán ghét ngài, ngài không nhìn ra sao? Ngài làm như vậy chẳng phải đang đúng như ý muốn của hắn ta hay sao?"
"Ta chỉ biết, nàng không muốn gả cho hắn ta. Vậy ta nhất định sẽ giúp nàng."
Ta đưa nước lên bên môi hắn, cố gắng đổ một chút vào trong: "Ngài hãy đứng lên đi, chuyện của ta, ta sẽ tự mình nói. Ngài làm như vậy hoàn toàn vô ích."
Hắn vẫn không nhúc nhích.
Ta bất lực thở dài, trao đổi ánh mắt với di mẫu, rồi theo công công vào điện.
Ta hành lễ quỳ xuống, cúi đầu đến thấp nhất, giọng điệu chân thành: "Bệ hạ, thần nữ xin chỉ xuất gia, phần đời còn lại bầu bạn với thanh đăng cổ Phật."
"Các ngươi từng người một có phải là không làm trẫm tức c.h.ế.t thì trong lòng không cam tâm phải không?"
Theo dõi tui tại FB: Một Ổ Bánh Mòe để nhận được thông báo truyện mới sớm nhất nha!
Ta không ngẩng đầu lên: "Thần nữ không dám."
Hoàng đế bớt giận một chút: "Ta thấy ngươi dám lắm. Đứng lên trước."
"Vâng."
"Ngươi nói đi, tại sao ngươi thà xuất gia cũng không muốn gả cho Thái tử?"
"Thần nữ vừa mới hòa ly với Hoắc Tướng quân không lâu, lập tức thành hôn với Thái tử e sẽ khiến thiên hạ chỉ trích, đây là một. Thần nữ đối với Thái tử không có tình cảm nam nữ, đây là hai."
"Nực cười. Chỉ của trẫm, ai dám bàn tán? Ngươi không thích Thái tử, chẳng lẽ lại thích Thập tam?"
"Không có."
Hoàng đế hài lòng gật đầu: "Ngươi là người thông minh, hẳn phải biết ngươi và Thập tam tuyệt không có khả năng."
Ta khẽ gật đầu: "Thần nữ hiểu rõ."
"Trẫm cho ngươi hai lựa chọn."
Ta vui mừng nhếch môi, có lựa chọn vẫn tốt hơn một con đường chết.
"Nước láng giềng muốn liên hôn với nước ta, Mạc Nhã Công chúa một lòng hướng về Thập tam. Lựa chọn thứ nhất là, ngươi hãy thuyết phục Thập tam, để hắn cưới Mạc Nhã. Thứ hai, ngươi ngoan ngoãn về nhà chờ gả, ba tháng sau thành hôn với Thái tử."
Liệu ta có thực sự phải vì hạnh phúc của mình mà để Lý Thốc cưới một người hắn không yêu không? Ta làm không được.
Hoàng đế là cố ý.
Ta vừa định nói tiếp thì bên ngoài thái giám bỗng hét lên: "Bệ hạ, Thập tam điện hạ ngất rồi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
8
Khi ta theo Hoàng đế chạy đến điện của Lý Thốc, ngự y đã chẩn mạch xong và chuẩn bị lui xuống.
Ngự y nói hắn chỉ là quá mệt mỏi cộng thêm hai ngày không ăn uống nên mới đột ngột ngất đi, chỉ cần uống vài thang thuốc, nghỉ ngơi vài ngày là có thể hồi phục.
Nghe vậy tất cả chúng ta đều thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này Hoàng đế không còn dáng vẻ của một đấng quân vương nữa, nhìn Lý Thốc đang nằm nhắm mắt trên giường, trong mắt chỉ còn tình cảm của một người cha.
Di mẫu bỗng quỳ xuống nói: "Bệ hạ, thần thiếp cả đời chưa từng cầu xin bệ hạ điều gì. Nhưng giờ đây chuyện hôn sự giữa Uyển Nhi và Thái tử, thần thiếp cầu xin bệ hạ thu hồi ý chỉ. Hai đứa chúng nó không có tình cảm, sao phải cưỡng cầu như vậy."
Hoàng đế phẩy tay áo: "Nàng làm vậy là có ý gì!"
Nhưng rồi cuối cùng vẫn không nỡ lòng, tiến lên đỡ di mẫu ngồi sang một bên, nắm tay bà ấy nói với vẻ xót xa: "Trẫm đã nói với nàng rồi, việc này trẫm tự có tính toán của mình."
"Bệ hạ có phải lo Thốc Nhi đe dọa đến địa vị của Thái tử không?"
Thường ngày di mẫu luôn dịu dàng ngoan ngoãn, chưa từng bàn luận việc triều đình, giờ đây nói thẳng không e dè như vậy, chắc cũng là bị bức đến cùng.
"Nàng thực sự không hiểu dụng ý của trẫm sao?"
Lúc này ta đã hiểu ra, Hoàng đế đã quyết tâm gả ta cho Thái tử, vậy thì không thể để chuyện này làm tăng thêm hiềm khích giữa hai người họ nữa.
Nên ta chủ động giải vây: "Di mẫu, con đã nghĩ kỹ rồi, con đồng ý gả cho Thái tử."
Di mẫu nhìn ta, vẻ mặt không hiểu.
Hoàng đế lại tán thưởng nhìn ta một cái.
Đợi Hoàng đế đi rồi, ta mới thổ lộ với di mẫu: "Bệ hạ làm vậy, thực ra là muốn bảo vệ Thập tam điện hạ."
Trước đây ta cũng giống như Thái tử, tưởng rằng Hoàng đế yêu thương Thập tam nhất, tương lai rất có thể sẽ truyền ngôi cho hắn.
Giờ nhìn lại, ông chưa từng quên mình trước là quân vương sau mới là phụ thân.
Tuy Thái tử là con nuôi của Hoàng hậu, nhưng Hoàng hậu chỉ có danh không có thực, thế lực mẫu tộc phía sau yếu ớt, hầu như không thể giúp đỡ gì.
So ra thì nền tảng của Lý Thốc quá mạnh mẽ, mạnh đến mức một khi muốn soán vị, Thái tử hoàn toàn không phải đối thủ.
Nhưng về ngôi vị thì giữa Thái tử và Thập tam, Thái tử mới là người thích hợp nhất, hắn không chỉ có chiến công hiển hách được lòng dân, còn có dũng có mưu, quyết đoán trong việc chinh chiến, còn Thập tam thì quá thiện lương, người ưu nhu khó gánh vác trọng trách.
"Thái tử nhất định sẽ lên ngôi vua, chính vì vậy, bệ hạ mới muốn gả con cho hắn ta. Bệ hạ hiểu rõ tính cách của Thái tử, ngài ấy sợ một khi hắn ta lên ngôi, sẽ trước tiên uy h.i.ế.p tính mạng của Thập tam điện hạ. Nhưng có con ở thì khác, một là con cũng là hậu duệ của Tuyên Lâm, lại là trưởng nữ của Tướng phủ, hai là điện hạ trọng con, sẽ không nảy lòng mưu phản. Chỉ có triệt để xua tan lo lắng của Thái tử, đến lúc đó, hắn ta mới chịu buông tha cho Thốc Nhi."