Sau khi phát hiện thi thể, đội hình sự phải làm việc cả đêm để điều tra vụ án. Chưa đầy mười hai tiếng đồng hồ, danh tính của nạn nhân đã được xác định. Cảnh sát cũng đã điều tra những người xoay quanh nạn nhân nhưng chưa phát hiện bất kỳ nghi phạm nào.
Sáng hôm sau, Khâu Nguyệt Hoa tiến hành khám nghiệm tử thi, trợ thủ là Lê Tĩnh, một cô gái được điều động từ huyện lên. Hai thầy trò khá thân thiết. Lê Tĩnh sống xa nhà, Khâu Nguyệt Hoa thấy cô gái này xấp xỉ tuổi con mình nên rất quan tâm.
Hai người phối hợp ăn ý, công việc diễn ra khá thuận lợi. Kết quả khám nghiệm cho thấy nạn nhân đã bị xâm hại trước khi chết, nhưng không tìm thấy tinh dịch, âm đạo bị rách, có vết trầy xước rõ ràng. Đâu là lần đầu tiên nạn nhân quan hệ tình dục. Có thể khẳng định nạn nhân đã bị cưỡng hiếp trước khi chết.
Trên cơ thể nạn nhân không có vết thương rõ ràng, các cơ quan nội tạng đều nguyên vẹn. Phần đầu và tay chân bị cắt rời bằng cưa điện. Vùng cổ có dấu vết bị bóp nghẹt nhưng do vết thương bị đứt gãy nên không thể xác định chính xác. Nguyên nhân tử vong có thể là do ngạt thở. Không tìm thấy bất kỳ dấu vân tay nào trên thi thể, ở hiện trường cũng không phát hiện hung khí.
Khoa pháp chứng lấy mẫu máu của nạn nhân để lưu trữ và xét nghiệm thêm, dù danh tính đã được xác định.
Sau khi đọc báo cáo khám nghiệm, bố của nạn nhân không chấp nhận được sự thật con gái bị cưỡng hiếp trước khi chết. Ông đưa thi thể con gái đến nhà hỏa táng để tạm thời bảo quản, quyết định chỉ hỏa táng sau khi bắt được hung thủ. Đây là quyền của gia đình, không ai có thể can thiệp.
Chính lúc này, một manh mối mới xuất hiện. Theo lời kể của lãnh đạo đơn vị nơi Chu Oánh công tác, cô ấy đã xin nghỉ phép vì thấy không khỏe và dự định đi khám bệnh. Bệnh viện gần trung tâm nhất là bệnh viện đa khoa Hoa Thương. Đội hình sự đến đây để kiểm tra hồ sơ bệnh án, phát hiện Chu Oánh đã đăng ký khám tám ngày trước tại khoa tim mạch.
Bác sĩ khám bệnh cho Chu Oánh vẫn còn nhớ vì Chu Oánh từng phẫu thuật tim cách đây mười năm. Bác sĩ cho biết: "Bệnh nhân đã phẫu thuật tim cách đây mười năm, nhưng sau mười năm, tim đã đến hạn sử dụng, nếu muốn cải thiện chất lượng cuộc sống thì cần phẫu thuật thay tim lần nữa. Tuy nhiên điều này đòi hỏi chi phí lớn và may mắn tìm được tim phù hợp. Hiện tại, tim của cô ấy có thể duy trì thêm khoảng ba đến năm năm. Tôi khuyên cô ấy nên đăng ký chờ và chuẩn bị tài chính. Nếu không đủ tiền, dù có tim cũng không thể phẫu thuật. Bệnh nhân rất lạc quan, cô ấy nói mình có thu nhập ổn định và bảo hiểm y tế, chi phí phẫu thuật khoảng mười mấy vạn NDT không phải vấn đề lớn, nhưng cô ấy hi vọng có thể điều trị bảo tồn, chỉ phẫu thuật khi thực sự cần thiết. Cô ấy có để lại thông tin liên lạc, tôi đã yêu cầu cô ấy tái khám hằng tháng để theo dõi tình trạng tim."
"Phẫu thuật tim mười năm trước?" Lục Li nhíu mày. Anh không hề nghe bố của Chu Oánh nhắc đến việc này. Với tình thương của người bố dành cho con gái, không có lý do gì ông ấy lại bỏ sót chuyện lớn như vậy. Lục Li cảm thấy có điều gì đó không ổn, quyết định hỏi lại bố của Chu Oánh.
"Xin lỗi cảnh sát, tôi tưởng việc này không liên quan đến vụ án nên không đề cập đến. Trong mắt tôi, con gái là một người hoàn hảo, tôi không muốn nhắc lại quá khứ đó. Con bé bị bệnh tim bẩm sinh, từ nhỏ đã không thể vận động mạnh. Sau khi phẫu thuật, nó mới có thể sống như một đứa trẻ bình thường. Đến giờ, nó vẫn khỏe mạnh, hiếm khi bị ốm."
"Vậy ông có biết con gái mình thường xuyên đi khám, gần đây có triệu chứng bất thường không? Bác sĩ khuyên cô ấy nên phẫu thuật thay tim trong vòng năm năm tới!" Lục Li hỏi.
Bố của Chu Oánh kinh ngạc, lặng lẽ rơi nước mắt: "Chắc là Oánh Oánh sợ gia đình lo nên không nói. Con bé quá hiểu chuyện rồi."
"Tôi có thể hỏi thêm một câu nữa không? Tại sao ông lại cho rằng chỉ cần phẫu thuật tim một lần là có thể yên tâm mãi mãi?" Lục Li hỏi tiếp. Bất kỳ ai cũng biết phẫu thuật tim rất phức tạp và không có tính vĩnh viễn, đặc biệt là với trường hợp của Chu Oánh, người được phẫu thuật từ năm 18 tuổi. Khi cơ thể phát triển, tim cũng thay đổi, bệnh tình có thể tái phát.
Bố của Chu Oánh vội giải thích: "Chúng tôi đã mời chuyên gia nước ngoài về phẫu thuật, bác sĩ nói ca phẫu thuật rất thành công. Nếu không có gì bất thường, chúng tôi không cần lo lắng về vấn đề tim mạch nữa."
Có vẻ gia đình Chu Oánh rất yêu thương cô ấy, thậm chí mời cả chuyên gia nước ngoài về phẫu thuật. Điều này cho thấy họ không tiếc tiền để chăm sóc sức khỏe cho con gái.
Mạnh Triết lấy video giám sát từ bệnh viện về, may mà video chưa bị xóa. Trong video có thể thấy rõ Chu Oánh đăng ký khám, lên lầu, rồi xuất hiện ở phòng thu phí. Khoảng 10:20, Chu Oánh rời khỏi bệnh viện và đến trạm xe buýt gần đó.
Một lát sau, một chiếc xe buýt màu xanh lá đến, Chu Oánh lên xe.
Mạnh Triết lập tức đến công ty quản lý xe buýt, tìm ra chiếc xe đó. Từ camera trong xe, họ phát hiện hình ảnh của Chu Oánh. Cô ấy đeo túi trên vai, một tay cầm tay vịn, tay kia cầm điện thoại.
Đột nhiên có một người đàn ông với tay về phía túi của cô ấy. Khi tay hắn mở khóa kéo và thò vào, xe lắc nhẹ, Chu Oánh quay đầu thì phát hiện. Cô ấy hét lên và bắt lấy tay hắn. Khi xe dừng ở trạm kế tiếp, người đàn ông vội xuống xe.
Chu Oánh cũng xuống theo cùng một hành khách khác. Tuy nhiên họ nhanh chóng rời đi.
Hình ảnh của Chu Oánh và tên trộm biến mất khỏi tầm quan sát của camera. Theo hướng đi, có thể thấy họ tiến về khu vực đông đúc gần đấy.
"Lập tức điều tra tên trộm này! Rất có thể hắn là người cuối cùng nhìn thấy nạn nhân, hoặc thậm chí là hung thủ!" Lục Li ra lệnh.
Đội hình sự phân công nhiệm vụ, một nhóm đến công ty xe buýt để hỏi tài xế về diện mạo của tên trộm, Cố Thành dùng kỹ thuật phóng to hình ảnh khuôn mặt hắn, Mạnh Triết đến đồn cảnh sát địa phương để tra cứu hồ sơ của những tên trộm thường hoạt động trên xe buýt.
Sau nhiều nỗ lực, chân dung tên trộm đã có. Qua đối chiếu, họ xác định được nghi phạm là Phương Long, 28 tuổi, nhiều lần vào tù vì tội trộm cắp. Hắn chuyên móc túi trên xe buýt và tàu hỏa, thường dùng dao đe dọa nạn nhân khi bị phát hiện.
Lục Li dẫn đầu đội cảnh sát phục kích gần nhà Phương Long, sau vài ngày theo dõi đã thành công bắt giữ hắn.