Trường Môn Hảo Tế Yêu

Chương 715



“Tiểu nhân còn một tin, nương tử lẽ sẽ vui lắm…”

Phùng Vận nhướng mày, “Tin vui còn ít ? Nói .”

Kim Qua do dự: “Sự việc ám sát ở núi Tú Phong, lưng cũng là bút tích của Nghiệp Thành. Việc , khi Hầu Chuẩn đầu quân cho Ung Hoài Vương, hẳn giao phó rõ ràng …”

Nói cách khác, Hầu Chuẩn báo cho Ung Hoài Vương.

Mà Ung Hoài Vương thật với nàng, là đang giữ bí mật cho Lý Tang Nhược?

Phùng Vận : “Ngươi đang biện hộ cho Tiêu Trình? Dùng phản gián với ?”

Kim Qua giật thót, đối diện với ánh mắt lạnh lẽo của Phùng Vận, lập tức cúi đầu chắp tay.

“Tiểu nhân dám.”

Khổng Vân Nga thấy cũng căng thẳng hẳn lên.

Nàng len lén kéo tay áo Kim Qua, giọng phần ưu phiền: “Cũng khó trách Vận nương sinh nghi… Cái miệng của , chuyện liên quan đến Đài Thành thì kín như bưng. Vận nương đối với thật tâm như , mà vì Tiêu Trình mà phòng nàng. Nếu là , cũng sẽ thấy khó chịu thôi…”

Phùng Vận liếc Khổng Vân Nga, “Không . Trung thành là đức hạnh, Vân nương, nam nhân như , đáng để ngươi gửi gắm.”

Kim Qua hai họ cho đỏ mặt tía tai, lưng cũng ướt đẫm mồ hôi, cúi đầu suy nghĩ một hồi, chợt mở miệng:

“Gần đây Bệ hạ quả thực thường xuyên gửi thư cho Nhậm .”

Hắn hiếm khi chủ động nhắc đến Tiêu Trình, Phùng Vận nhướng mày, hỏi:

“Nói gì?”

Kim Qua do dự: “Thư hỏi thăm chuyện giữa nương tử và Ung Hoài Vương.”

“Vậy ?” Phùng Vận bật , giọng đầy khinh miệt.

Kim Qua ánh mắt sáng rực: “Có lẽ Nhậm dẫn dắt sai quá nhiều, khiến Bệ hạ đối với nương tử… còn sâu hơn .”

Phùng Vận tim khẽ rung.

“Còn sâu hơn là ý gì?”

Kim Qua : “Nhất định , từng đổi.”

“Ồ.” Phùng Vận gõ nhè nhẹ lên mép bàn bằng ngón tay, khóe môi nhếch lên một nụ , nhưng đôi mắt đen nhánh phủ một tầng u ám…

“Trùng hợp, đối với … cũng từng đổi.”

Kim Qua khẽ giật .

Hắn liếc Khổng Vân Nga, cả hai đều im lặng.

Trong lòng, âm thầm sinh một tia thương cảm cho Tiêu Trình.

Phùng Thập Nhị nương đối với , rõ ràng chẳng lấy nửa phần tình ý.

Nàng sớm thoát khỏi sự trói buộc của Đài Thành, còn lưu luyến. Những gì còn lưu trong mưa sương hẻm Nguyệt Nha, chỉ còn một Bệ hạ mà thôi.



Tĩnh mương của thôn Hoa Khê dẫn nước, khiến cả quận An Độ đều chú ý.

Đám Công tào đến, cùng Hà Khiết, tới học hỏi kinh nghiệm. Mà quận Vạn Ninh, nơi lấy bản thiết kế, thì càng trực tiếp hơn, về liền cử tìm nguồn nước ngầm, chuẩn khởi công khoan giếng.

Những khác thì vô cùng hối hận, vì nhanh tay giành lấy bản thiết kế quận Vạn Ninh, để thể sớm hơn...

Phùng Vận nhiều, chỉ sai trong trang chuẩn sẵn mát. Chờ các Công tào từ các quận thực tế trở về, liền mời sảnh nghỉ ngơi.

Lúc họ rời , để A Lâu đích tiễn từng một phần lễ mọn.

Chính là đường do xưởng đường Minh Tuyền sản xuất.

Trải qua mấy tháng, đường nhà nàng bắt đầu sản xuất đại , đang cần mở rộng đầu , mà những Công tào , chính là kênh truyền bá nhất…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Phùng Vận chu khắp mặt, khiến thể chê .

Đêm xuống, khi Bùi Quyết trở về kể chuyện , khỏi cảm thán.

“Vận nương quả thật mưu lược hơn , thật uổng tài.”

Phùng Vận liếc một cái: “Nói tiếng .”

Hiếm khi nàng nũng, dáng vẻ lọt mắt Bùi Quyết, khiến tim khẽ run. Tình ý dâng lên rõ từ , đưa tay nâng cằm nàng, vuốt ve hai cái cúi đầu hôn nhẹ.

“Một nữ tử thông tuệ như , dĩ nhiên vì bản vương mà tận tâm hiến kế, giải quyết nỗi ưu phiền mới đúng…”

Phùng Vận khẽ cong môi, liếc mắt .

“Đại vương gặp khó gì ? Là bọn lão thần cứng đầu trong triều vẫn chịu để ngài thuỷ lợi?”

Bùi Quyết hừ lạnh một tiếng đầy khinh thường.

Phùng Vận khẽ : “Hay là mỹ nhân nào dây dưa, thoát , cần mặt dọn dẹp hậu quả giúp ngài?”

Bùi Quyết nheo mắt: “Nàng sẵn lòng?”

“Sẵn lòng chứ.” Phùng Vận nhàn nhạt, chìa tay với : “Chỉ cần giá hợp lý, chuyện gì là thể . Đừng giúp ngài dọn dẹp hậu quả, bán ngài cũng .”

Bùi Quyết vỗ tay lòng bàn tay nàng, thấy nàng cau mày thì lập tức nắm c.h.ặ.t lấy tay, kéo lòng ôm.

“Trong tàng thư của Vận nương, ghi chép nào về việc đào kênh dẫn nước ?”

Phùng Vận lúc mới vỡ lẽ.

Thì là đến để hỏi kinh nghiệm.

Thao Dang

“Chuyện thì dễ thôi.” Nàng , giọng ngọt ngào mang vài phần sâu xa: “ th.i.ế.p cũng chuyện nhờ tướng quân…”

Bùi Quyết chăm chú nàng: “Nói xem nào?”

Phùng Vận khẽ, đầy hứng thú: “Một Lý chính như , cống hiến bao nhiêu cho Đại Tấn, chẳng cũng nên đề bạt một chút ?”

Bùi Quyết: “Nhất phẩm Quốc phu nhân, Ung Hoài Vương phi, vẫn đủ ?”

Phùng Vận cong môi: “Những thứ đó đều là hư danh.”

Đều là những danh hiệu kèm vì nam nhân, chẳng thứ nàng tự giành lấy.

Bùi Quyết nhíu mày: “Triều đình xưa nay nữ quan.”

Phùng Vận đáp: “Đại vương chẳng lẽ thể phá lệ một ?”

Bùi Quyết trầm mặc, mắt chăm chú nàng rời.

Phùng Vận đối mắt , mỉm bình thản.

Chuyện nàng từng qua, cũng từng hứa, sẽ cho nàng thuộc quan trướng . Thế là, phong nàng Lý chính, cũng là nữ Lý chính duy nhất trong triều Đại Tấn.

Lý chính quan triều đình.

Nàng bao giờ thật sự trở thành thuộc hạ của .

Phùng Vận vội, cũng thúc ép, càng tỏ vẻ thất vọng.

Nàng đang động thứ gì…

Đó là quy tắc ngầm của xã hội, là thứ quyền lực mà bao đời nữ nhân đều giành nổi…

Bùi Quyết khẽ nhíu mày: “Đi theo , chẳng hơn ?”

Bốn mắt , hồi lâu Phùng Vận mới mỉm :

“Đi theo Đại vương , nhưng thể cả đời chỉ mỗi chuyện theo Đại vương.”

Bùi Quyết gì, ánh mắt sâu thẳm, bất động hồi lâu.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com