Trọng Sinh Tôi Trở Thành Trùm

Chương 61



Còn ai có thể tin tưởng giao hợp đồng vào tay Triệu thị nữa?" Diễm Tinh lắc đầu nhẹ nói.

"Ở đây làm gì có chỗ cho một tiểu bối như cháu nói chuyện?" Lục Khả Nhi trợn mắt nhìn cô gái đáng yêu đứng đằng kia nói.

"Cháu chỉ lo lắng cho Triệu thị thôi mà." Diễm Tinh nghe vậy, buồn bã cúi đầu lí nhí nói, nhưng cũng đủ để lọt vào tai Triệu lão gia.

"Cha, cha hãy niệm tình chị ấy cũng đã đóng góp nhiều công sức cho Triệu thị.

 

Con nghĩ chị ấy chỉ là nhất thời nghĩ không thông mà thôi, con xin cha cho chị ấy thêm một cơ hội, chắc chắn sẽ không làm cha thất vọng." Lục Khả Nhi nước mắt đầy mặt nói.

Triệu Đức Hải thấy tình hình không ổn, mắt đỏ lên, đứng mạnh dậy vung tay tát Lục Khả Nhi một cái, quát: "Cô còn ở đây khóc lóc.

 

Không ngờ tôi lại tin tưởng cô đem một người như vậy bước vào Triệu thị." Sau đó quay người, quỳ mạnh xuống trước mặt Triệu lão gia nói: "Cha, là con nhìn người không chuẩn mới khiến sự việc đến bước đường này.

 

Con thật sự có lỗi với cha."

"Đức Hải?" Lục Khả Nhi sau khi bị tát, cả người choáng váng, ngay cả khóc cũng bị cái tát này làm cho ngừng.

"Được rồi!" Triệu lão gia đập mạnh chiếc gậy trong tay nói.

"Nhất thời nghĩ không thông? Cô có biết nếu công ty không có phương án dự phòng thì bây giờ sẽ rơi vào kết cục gì không? Ở nơi đây không có chỗ cho người nhất thời nghĩ không thông như vậy.

 

Ngày mai, đuổi Lục Như Ý ra khỏi Triệu Thị."

"Kết thúc chuyện này ở đây, Hiên Nhi, Khải Nhi, A Tinh theo ông vào bên trong." Triệu lão gia đứng dậy, nhin mấy người Hạo Hiên nói.

"Dạ!" Ba người đồng thanh thưa, sau đó đi vào bên trong cùng Triệu lão gia.

Ngồi trên ghế, nhìn ba đứa cháu trước mặt mình, Triệu lão gia thở dài một hơi.

 

"Hiên nhi, chuyện này là do em cháu nghĩ ra?"

"Vâng, ông nội." Hạo Hiên gật đầu cười nói.

Ông lại quay sang Diễm Tinh, ánh mắt có đôi phần nghiên cứu lại mang thêm chút vui vẻ.

"Ông nội, A Tinh chẳng qua chỉ là đi theo cha với anh cả mới học được một chút ít bản lĩnh mà thôi.

 

Ông không biết đâu, lúc A Tinh nghĩ ra chủ ý này, anh cả đã làm trước A Tinh rồi." Diễm Tinh cười cười nói.

"Không tồi, nghĩ ra được biện pháp là tốt." Triệu lão gia mỉm cười nhìn cháu gái.

"Khải Nhi, cháu cũng đã đi học về.

 

Vậy từ ngày mai, cháu theo cha cùng anh cả đến công ty tập làm quen dần đi." Ông nhìn Tuấn Khải nói.

 

Con trai ông sinh ra ba đứa con như vậy, thật khiến trong lòng ông có chút tự hào.

"Dạ, cháu đã biết ạ." Tuấn Khải gật đầu, nghiêm chỉnh nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Được rồi, hôm nay cũng đã mệt rồi, ba đứa về nghỉ đi." Triệu lão gia nói xong liền phất phất tay.

"Ông nội giữ gìn sức khỏe, bọn cháu sẽ thường xuyên đến thăm ông." Diễm Tinh cười hì hì đến trước mặt ông ngồi xuống nói.

"Ha, được rồi.

 

Bây giờ ông chỉ có ăn, ngủ và thư giãn làm gì có mệt nhọc, còn sợ sức khỏe không tốt hay sao.

 

Được rồi, muộn rồi ba đứa về nghỉ đi." Triệu lão gia gật đầu nói.

Đến khi ba người chuẩn bị ra ngoài ông giống như nghĩ ra chuyện gì đó lên tiếng: "Hiên nhi ở lại thêm chút."

Diễm Tinh và Tuấn Khải ra ngoài, còn lại mỗi mình Hạo Hiên trong phòng.

 

Ông nhìn cháu trai nói: "Hiên nhi, Tuấn Khải thì ông không cần phải nói, ông tin vào năng lực của thằng bé.

 

Nhưng A Tinh đúng là khiến ông bất ngờ.

 

Cháu cùng cha cũng có thể dẫn con bé đến công ty, cho con bé nhìn cách cha cháu và cháu xử lý công việc.

 

Lúc nãy, ông có thử con bé, năng lực lý giải cùng phân tích quả nhiên rất tốt.

 

Con bé là người có chủ kiến, nếu ở Triệu Thị con bé nhìn trúng ai, vậy đưa người đó đến bên cạnh con bé.

 

Còn về Hạo Tinh, cháu giúp đỡ con bé đến khi nó đứng vững gót chân ở công ty."

"Dạ, ông yên tâm, cháu sẽ để ý A Tinh nhiều hơn."

"Ừ, được rồi, cháu về đi."

"Vâng, ông nội giữ gìn sức khỏe." Hạo Hiên chào ông rồi đi ra bên ngoài.

Ngoài sảnh lúc này, chỉ còn có nhà của Triệu Đức Hải đứng đây.

 

Triệu Chính nhìn em trai mình, khẽ vỗ vai nói: "Cha đang giận trong người, chú cứ về trước đi, đợi cha nguôi giận rồi đến nói chuyện với cha sau."

Triệu Đức Hải thấy ánh mắt trào phúng của anh mình, áp chế tức giận trong lòng cười nhẹ nói: "Vâng, anh chị và các cháu về trước đi, em ở lại thêm một chút."

Triệu Chính nghe vậy cũng cười cười, dẫn theo vợ và các con ra ngoài, không để ý đến sắc mặt càng ngày càng đen của Triệu Đức Hải.

Tại Trừng Viên

"Tôi từ lâu đã biết A Tinh không phải người dễ chọc." Tần Phong nghe Jason báo cáo, môi mỏng nhếch nhẹ.

"Thiếu gia, còn chuyện Tần Lâm thì..."

"Ngu Tư Vũ giờ này hẳn là rất hối hận." Devil mặt không biến sắc nói.

"Đợi đi, ngày mai sẽ có chuyện hay." Tần Phong nhìn ra mặt hồ bên ngoài Trừng Viên lạnh nhạt nói.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com