Trọng Sinh Tôi Trở Thành Trùm
Bùi Việt thấy như vậy cũng biết không thể đứng đây lâu thêm bèn nói mấy câu rồi tiếp tục đi xã giao với những người khác.
"A Tinh!" Tần Phong nhìn cô nhóc đang đứng kia, vẻ mặt bất mãn nhưng không dám biểu hiện ra ngoài cười nói.
"A, dạ?" Diễm Tinh bị hắn gọi làm giật mình, mặt cười hì hì nhìn hắn.
"Ngày mai anh đưa em đi chơi." Tần Phong nói, sau đó búng trán Diễm Tinh một cái: "Còn ngơ ra làm gì?"
"Đau!" Diễm Tinh lườm nhẹ Tần Phong một cái, bĩu môi nói: "Em biết rồi mà, có cần mạnh tay vậy không?"
"A Tinh đến đây với anh hai." Tuấn Khải bên này nhíu mày, kéo Diễm Tinh đi mất.
Cậu thật không thể thích nổi người nào đến gần A Tinh.
Nhất là Tần Phong cùng Bùi Việt.
Tần Phong nhìn Diễm Tinh bị anh mình lôi kéo đi, sắc mặt vẫn không biến đổi.
Nhưng nếu nhìn kĩ, đuôi mắt hắn có cong lên một chút.
Buổi tiệc kết thúc lúc 22h30.
Khách khứa đã về hết, người làm trong nhà cũng đang dọn dẹp.
Nhưng bầu không khí ở đây lại giống như có áp lực đè nén.
Trong phòng khách gần đó người nhà của Triệu gia đang ngồi.
"Chuyện hôm nay chắc những người có mặt ở đây đều hiểu được một hai phần!" Triệu lão gia là người đâu tiên phá vỡ bầu không khí này.
Diễm Tinh ngồi một bên cạnh anh hai của mình tay cầm quả quýt, mặt không biểu cảm gì nghịch quả quýt trong tay.
Nhưng trong lòng đã sớm cười lạnh.
Triệu Đức Hải, khi ông nghĩ ra trò này vậy nên sớm biết sẽ có kết cục như vậy.
"Ông nội, cháu có chuyện muốn nói ạ!" Triệu Hạo Hiên lên tiếng.
Triệu lão gia gật đầu: "Cháu nói đi."
"Chuyện xảy ra ở công ty đợt vừa rồi cháu đã điều tra ra.
Hôm đó ở trong phòng thiết kế có một nhân viên nữ tên Hạ Vy Vân.
Cô ấy là nhân viên mới của công ty thuộc bộ phận thiết kế.
Cô ấy là người cuối cùng ở lại phòng thiết kế muộn nhất vào ngày có sự việc kia diễn ra.
Nhưng cô ấy đã gặp cháu và muốn có thêm một cơ hội, cô ấy sẽ chứng minh bản thân mình trong sạch.
Hai hôm trước, cô ấy có đưa cháu một tập tài liệu.
Đáng lẽ cháu định để mai mới đưa ông, nhưng hôm nay đã vậy rồi vậy cháu cũng muốn nói luôn ạ." Triệu Hạo Hiên nói, đưa tập tài liệu cho Triệu Quân.
"Theo ý của A Tinh, chuyện này bố cháu đã thả lỏng việc vừa qua.
Nếu có người nhắm vào Triệu thị, vậy chắc chắn sẽ còn tiếp tục.
Cho nên một tháng nay, cháu cố tình thả tin Triệu thị chuẩn bị ra mắt bộ sưu tập trang sức mới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Ở trong Triệu thị lại đốc thúc làm việc.
Quả nhiên, có người mắc mưu." Hạo Hiên cười nhẹ nói.
"Chuyện này do trưởng phong thiết kế làm?" Triệu lão gia nhìn tập tài liệu, nhíu mày nói.
"Vâng, cháu cũng bất ngờ với kết quả này.
Nhưng cô ấy đã thừa nhận rồi.
Cháu cũng không ngờ cô ấy lại làm ra chuyện như vậy." Hạo Hiên gật đầu nói.
"Cô ấy, là họ hàng bên nhà ngoại của em dâu, con cũng không tiện can thiệp.
Chuyện này, để cha phân xử là tốt nhất." Triệu Chính nhìn cha mình nói.
Triệu Đức Hải cùng Lục Khả Nhi ngồi nghe nãy giờ bàn tay đã lạnh toát.
Chuyện này, vốn làm rất cẩn thận vậy mà bị phát hiện.
Triệu lão gia nhìn vào tập tài liệu, một lúc sau ông tức giận quăng tập tài liệu kia xuống bàn.
Ai nhìn cũng biết ông nổi giận thật rồi.
Lúc này, một cốc nước đưa đến trước mặt Triệu lão gia, giọng nói trong trẻo ngọt ngào truyền vào tai tất cả mọi người: "Ông nội, ông đừng tức giận.
A Tinh sợ lắm."
Nghe Diễm Tinh nói vậy, lại nhìn lên gương mặt đã hơi trắng của cháu gái, Triệu lão gia nhận cốc nước uống một ngụm.
Sau đó chỉ vào Triệu Đức Hải cùng Lục Khả Nhi nói: "Hai anh chị xem đã đưa người như thế nào vào công ty! Lại dám trong công ty làm loạn."
"Cha, chuyện này con thật sự không biết.
Chị ấy là chị họ của con, ngày xưa chị ấy làm người thế nào cha đều thấy mà.
Con cũng không biết từ lúc nào chị ấy lại thành như vậy.
Con sẽ về nói chuyện lại với hai bác, mong cha tha cho chị ấy một con đường..." Lục Khả Nhi quỳ xuống trước mặt Triệu lão gia, khóc nói.
Bà ta có nằm mơ cũng không ngờ mọi chuyện lại như vậy.
Lục Khả Oánh là chị họ của bà ta, ngày đó vào Triệu thị cốt là muốn làm tai mắt giúp họ.
Hiện tại không ngờ mọi chuyện thành ra như vậy.
"Thím, A Tinh lại cảm thấy.
Càng là người quen thì càng nên đối xử nghiêm khắc.
Huống chi chuyện này, phàm là nhân viên thuộc Triệu thị đều đã biết.
Nếu chúng ta xử lý nhẹ nhàng, vậy còn ai tin tưởng vào Triệu thị được nữa.
Rồi một đồn mười, mười đồn trăm, Triệu thị sẽ thành trò cười trong giới này.
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com