Trọng Sinh, Ta Tích Trữ Hàng Hoá Bán Kiếm Tiền

Chương 58



Vu Nhược Hoa hỏi thăm mấy bà cô khác trong tòa nhà thì biết lầu 6 cũng bị tìm đến tận cửa. Ngoại trừ Lý Mộng phản đối thì những người khác đều lựa chọn dàn xếp ổn thỏa, ngay cả đám người Trương Thành cũng không làm ầm lên mà lấy một chút thức ăn ra nộp.

Nhà nào còn đồ ăn dù ít hay nhiều đều trích ra một chút để giao nộp, sợ Vương Cường và đám người trong ban quản lý tòa nhà đến kiếm chuyện.

Dù sao Vương Cường cũng đã nói thế này: “Anh nói trong nhà không có lương thực thì không có lương thực à? Rốt cuộc có hay không, phải vào trong lục soát mới biết được.”

Vì không muốn dẫn lửa lên người, Vu Nhược Hoa cũng lấy nửa túi bột mì từ trong nhà ra nộp để quản lý tòa nhà thống nhất phân chia.

Thật ra Khương Nặc không tán thành với việc bà ấy làm như vậy, nhượng bộ chẳng khác gì nể mặt. Nhưng Vu Nhược Hoa lại cảm thấy bây giờ làm căng lên chính là làm lá chắn cho đám người Uông Tiệm Ly. Khương Nặc thấy bà ấy kiên trì như vậy thì cũng đành thôi.

Sớm muộn gì cũng xảy ra xung đột, có muốn tránh cũng không tránh được, lui một bước sẽ khiến đối phương tưởng rằng mình dễ bị bắt chẹt.

Nhưng mà một chút xung đột cỏn con này cũng chẳng là gì cả.

Muốn lập uy thì phải hung ác vào, hung ác đến mức có cho bọn họ mười lá gan thì bọn họ cũng không dám xâm phạm.

Đối với việc này thì Khương Nặc đã sớm có sự chuẩn bị.

Sau một tuần bình an vô sự, các thành viên của ban quản lý tòa nhà đã không thể thu thêm đồ ăn nữa.

Người của tầng khác nói hết đồ ăn rồi có lẽ còn có người tin, nhưng tầng 6 nói hết thì ai tin?

Lúc đám người Uông Tiệm Ly đến đây người nào người nấy đều tiều tụy không chịu nổi. Sau mấy ngày ở lại nơi này, sắc mặt của cả đám đều trở nên hồng nhuận, dáng vẻ tràn đầy sức sống, vừa nhìn đã biết là cả ngày ăn ngon uống sướng.

Trong nhà không biết còn giấu bao nhiêu đồ ăn đâu.

Gần như tất cả mọi người trong tòa nhà đều ganh tị đỏ mắt.

Lầu 6 do Đàm Linh ra mặt, sau khi từ chối cung cấp đồ ăn cho ban quản lý tòa nhà, mấy người trong ban quản lý đều tức muốn điên lên, đặc biệt là mấy người trong nhà Lưu Thục Cầm, cả đám ở trong nhà Vương Cường ầm ĩ cả lên.

“Anh Cường, bây giờ chúng ta phải làm sao?”

“Lầu 6 quá ích kỷ, hàng xóm với nhau lại không chịu giúp đỡ, đồ ăn ăn mấy cũng không hết, còn đón đàn ông ở bên ngoài tới ăn uống thả cửa. Mỗi lần tới tìm bọn họ yêu cầu nộp chút đồ ăn cứ như đi xin cơm vậy, vẻ mặt bố thí kia thật ghê tởm.”

“Trước đó chủ nhà tầng 6 còn đăng lên vòng bạn bè nói rằng trong nhà bày đầy đồ ăn, bây giờ lại nói đã ăn hết, lừa quỷ à?”

“Cô ta còn đăng lên vòng bạn bè để khoe khoang đúng không? Thật là ghê tởm! Thấy người khác đều sắp c.h.ế.t đói đến nơi rồi còn khoe khoang cảm giác ưu việt của bản thân à?”

Vương Cường cố ý nhịn hai ngày không hành động, cũng liên tục hai ngày không phát đồ ăn ra ngoài.

Những người hết lương thực là thực sự hết lương thực, hiện tại mỗi ngày đều trông đợi ban quản lý phát chút đồ ăn lót dạ để kéo dài mạng sống. Vương Cường đã hai ngày không phát lương thực, những người này đã sắp chịu không nổi nữa.

Mắt thấy đám đông xúc động phẫn nộ, người nào người nấy đều hận không thể trực tiếp đập phá tầng 6, bấy giờ Vương Cường mới cười nói: “Nếu tất cả mọi người đều không nhịn được, vậy hôm nay chúng ta hãy đi tìm bọn họ.”

Chuyện giữa ban quản lý và tầng 6, dù Khương Nặc không nghe cũng có thể đoán được đại khái.

Đến bây giờ Lý Mộng vẫn chưa chịu lộ diện, nếu cô ấy đã giữ được bình tĩnh, vậy thì cô cũng yên lặng theo dõi kỳ biến.

TBC

Hơn nữa mấy ngày nay Khương Nặc và Vu Nhược Hoa đều đang bận trồng rau, không rảnh xem kịch.

Trước tận thế, Vu Nhược Hoa có trồng vài giống cây trong nhà kính ở trên sân thượng, lúc ấy chúng cũng thuận lợi phát triển. Sau này mưa to đổ xuống, không biết là do nhiệt độ không khí thay đổi hay thiếu ánh mặt trời mà tốc độ sinh trưởng càng ngày càng nát, về cơ bản gần như c.h.ế.t sạch.

Tuy Khương Nặc đã nói với Vu Nhược Hoa rằng mình có không gian, đã tích đủ đồ, nhưng trong lòng Vu Nhược Hoa vẫn cảm thấy không yên tâm. Bà ấy cho rằng núi vàng núi bạc cũng không chịu nổi miệng ăn núi lở, vẫn phải có thu hoạch thì mới yên tâm được.

Vì thế hai mẹ con nhổ sạch sẽ những cây giống đã chết, sau đó xới đất bón phân lần nữa.

Khương Nặc cũng tìm ra ổ cứng từ trong không gian, tìm được tư liệu liên quan tới trồng trọt, chọn một số thứ thực dụng đưa vào máy tính bảng để thuận tiện cho Vu Nhược Hoa xem.

Bản thân Khương Nặc cũng tranh thủ thời gian rảnh trong lúc tập luyện để học tập.

Sau khi xem tới xem lui, cô quyết định trồng củ cải anh đào và rau xà lách.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Củ cải anh đào còn được gọi là “củ cải 30 ngày” chỉ vì tốc độ sinh trưởng nhanh, từ lúc gieo hạt đến lúc thu hoạch chỉ cần khoảng 30 ngày, là lựa chọn tốt để trồng trên ban công ở thành phố, chỉ cần dùng chậu hoa là có thể trồng được.

Hơn nữa củ cải anh đào còn thuộc nhóm củ cải ăn trái, tươi giòn ngon miệng, vị hơi ngọt, đến lúc đó cắt thành sợi làm rau trộn chắc chắn sẽ rất ngon.

Rau xà lách lại càng quen thuộc hơn, có lẽ là loại rau mà mọi người ăn sống nhiều nhất, quấn ăn với thịt nướng vừa giải ngấy lại vừa mỹ vị, kẹp ăn với hamburger hoặc sandwich bổ sung thêm vitamin và kích thích cảm giác ngon miệng, vừa ăn ngon lại vừa thực dụng, hơn nữa cũng chỉ cần khoảng ba mươi ngày là có thể thu hoạch, còn có thể ăn xong một lứa lại mọc ra một lứa khác.

Hai loại rau củ này trồng khá dễ, chỉ là rau xà lách phải chú ý trừ sâu kịp thời.

Cô đã mua rất nhiều hạt giống, có một số loại khá đắt.

Rau dưa trồng ngoài ban công là rẻ nhất, thực dụng nhất, cũng có lợi nhất.

Mấy loại như rau xà lách, cải thìa, rau hẹ, củ cải anh đào, rau chân vịt, cải thảo, rau cải mầm... đều mua trên Pinduoduo, 2.000 hạt giống chỉ tốn 11 tệ, mỗi loại hạt giống được chia ra thành từng gói nhỏ đựng trong túi nhựa.

(1) Pinduoduo: là nhà bán lẻ trực tuyến của Trung Quốc, tập trung vào ngành nông nghiệp truyền thống.

Với mức giá này còn được mua một tặng một, quà tặng là bình tưới nước.

Lúc ấy cô mua của tận mấy cửa hàng, cụ thể đã mua bao nhiêu hạt cũng không đếm xuể.

Lấy hạt giống củ cải anh đào và rau xà lách ra khỏi không gian, Khương Nặc và Vu Nhược Hoa cùng nhau trồng chúng vào trong đất.

“Trồng theo sách dạy chắc sẽ không có vấn đề gì đâu nhỉ?” Vu Nhược Hoa đọc hướng dẫn trên máy tính bảng, dù sao cũng từng thất bại một lần, trong lòng có chút lo lắng.

Khương Nặc cũng có chút không yên lòng, tuy rằng có rất nhiều hạt giống nhưng cũng không thể lãng phí được.

Khương Nặc suy nghĩ một chút rồi lấy một ít nước suối từ trong không gian tưới lên hạt giống đã trồng.

Nước suối trong không gian có thể cung cấp sức sống cho con người và động vật, chắc cũng có hiệu quả với thực vật.

Kết quả thật đáng mừng, chiều hôm sau Vu Nhược Hoa đi thăm vườn rau và phát hiện phần lớn hạt giống đã nảy mầm!

Vu Nhược Hoa nhìn mầm non xanh mướt mà mừng rỡ không thôi. Bà ấy sống nhiều năm như vậy vẫn chưa thấy cây nông nghiệp nào lớn nhanh như thế này, không khỏi chậc lưỡi lấy làm kỳ lạ.

“Trong không gian của con có một dòng suối, nước suối uống vào có thể khiến cơ thể tràn đầy sinh lực. Nước mà con cho mẹ uống cũng là thứ nước này, mẹ không nhận ra tóc bạc của mẹ đã ít đi rồi sao?” Khương Nặc nói.

Vu Nhược Hoa hơi ngẩn ra, bà ấy sờ vào tóc mình: “Ôi chao, với tình huống hiện tại thì mẹ nào có lòng dạ đi soi gương, mỗi ngày có thể rửa mặt sạch sẽ đã không tệ rồi. Nhưng nghe con nói vậy mới để ý dạo gần đây đúng là mẹ ngủ ngon hơn trước nhiều. Trước đây hay tỉnh giấc giữa đêm nhưng gần đây cứ ngã lưng xuống gối là ngủ một giấc đến hừng đông, ban ngày cũng không cảm thấy mệt.”

Nói xong, bà ấy nhìn về phía Khương Nặc: “Mẹ đã nói rồi mà, bây giờ con càng lúc càng cao hơn, thông minh hơn, người đầy khí chất, cứ như là thay da đổi thịt vậy. Khí chất còn tốt hơn bất cứ nữ minh tinh nào.”

Khương Nặc nghe mà vui vẻ, bộ lọc mẹ ruột cũng quá mạnh mẽ rồi.

Làm mẹ bao giờ cũng cảm thấy con mình cái gì cũng tốt, nhìn thế nào cũng thuận mắt. Trước kia cô bận rộn làm dự án thâu đêm không ngủ, làn da xanh xao vàng vọt còn nổi mấy cục mụn, nhưng mẹ vẫn cảm thấy con gái mẹ là tiên nữ.

Hơn nữa, lần đầu tiên mẹ nói da của cô trở nên trắng hơn là trước khi không gian thăng cấp xuất hiện nước suối.

Cho nên Khương Nặc không hề để những lời này trong lòng mà chuyên tâm nhìn vườn rau của hai người.

Tác dụng của nước suối trong không gian đối với việc trồng rau được thể hiện rất rõ ràng, nhưng nước suối có hạn, mỗi ngày hai mẹ con cô và A Muội đều uống, đến bây giờ cũng không tích trữ được bao nhiêu, đến giờ cái hồ nhỏ kia vẫn rất cạn, cô không nỡ mỗi ngày đều lấy ra tưới rau.

Vậy thì cứ cách ba bốn ngày lại tưới một lần, một tuần tưới hai lần, bảo đảm những rau dưa này không c.h.ế.t và có thể lớn lên là được.

Có lẽ chưa tới 30 ngày là có thể thu rồi.

Khương Nặc nhìn thời gian, bỗng nghĩ đến điều gì, nghiêm túc nhìn về phía Vu Nhược Hoa và nói: “Mẹ, từ giờ trở đi, mẹ tuyệt đối đừng ra ngoài. Mẹ ở tầng 36, nấu cơm, chăm sóc vườn rau, không có việc gì thì đừng xuống mấy tầng dưới.”

“Vì sao?” Vu Nhược Hoa suy nghĩ một chút: “Con sợ ban quản lý sẽ tìm chúng ta gây chuyện à?”

“Dạ, nhưng mẹ đừng sợ, con sẽ ứng phó với chuyện này, mẹ nghe con đừng đi lung tung là được.”

Vu Nhược Hoa thấy giọng điệu của con gái nghiêm túc thì vội vàng gật đầu: “Đều nghe lời con, mẹ không giúp được gì, nhưng tuyệt đối sẽ không thêm phiền cho con.”


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com