Trăn Trăn Mỹ Nhân Tâm - Thập Tứ Lang
Chu Cảnh lại má»t lần nữa Äi dá»c theo rìa cá»§a Tang Cá»c, Äã mưá»i mấy rá»i nhưng hắn vẫn không tìm thấy ÄÆ°á»ng và o. Cây Phù Tang rá»§ xuá»ng Äất trông có vẻ á» ngay trưá»c mắt, nhưng thá»±c ra lại xa táºn chân trá»i, không cách nà o tiến gần ÄÆ°á»£c.
Thá» lá»±c cá»§a hắn sắp cạn kiá»t, không còn cách nà o khác phải quay lại Thôn Ãn Nguyên gần Äó Äá» nghá» ngÆ¡i má»t chút.
Chá»§ quán Än thấy Chu Cảnh sau ná»a tháng lại quay lại Äây, liá»n cưá»i nói: âTiá»u hữu lần nà y vẫn muá»n gá»i mưá»i vò rượu nấu à ?â
Chu Cảnh lặng lẽ gáºt Äầu, tìm má»t góc ngá»i xuá»ng, chẳng bao lâu sau, chá»§ quán Äã mang ra hai ÄÄ©a bánh bao chiên.
âDù sao cÅ©ng phải Än chút gì lót dạ trưá»c Äã.â Chá»§ quán rất ân cần.
Chu Cảnh dưá»ng như không nghe thấy, chá» cất rượu và o trong Tay Ão Cà n Khôn. Cho Äến khi rá»i khá»i quán Än, hai ÄÄ©a bánh mì chiên vẫn còn bá»c khói, hắn không chạm và o chút nà o.
Sá»± ấm áp trên Äá»i nà y luôn má»ng manh hÆ¡n là n khói Äó, cÅ©ng không thá» lưá»ng trưá»c ÄÆ°á»£c, ngoà i mặt tươi cưá»i nhưng bên trong lại Äầy toan tÃnh, hắn Äã thấy quá nhiá»u rá»i, không cần cÅ©ng ÄÆ°á»£c.
Chu Cảnh má» má»t vò rượu nấu ra, uá»ng má»t hÆ¡i hết ná»a vò.
Äến Äại Hoang Äã hÆ¡n ná»a nÄm, linh dược cá»§a Vu SÆ¡n á» Nam Chi Hoang, quả Chu Má»c cá»§a Tây Chi Hoang, tinh hoa cá»§a Äầm lầy á» Bắc Chi Hoang, cả ba thứ có thá» tụ lại thần há»n nà y hắn Äá»u Äã lấy ÄÆ°á»£c, chá» còn lại quả cá»§a cây Phù Tang, nhìn có vẻ ÄÆ¡n giản, nhưng hoà n toà n không có chút manh má»i nà o.
Truyá»n thuyết ká» rằng khi các vá» thần Thượng Cá» chưa vứt bá» Äại Hoang, cây Phù Tang từng là nÆ¡i nghá» ngÆ¡i và ra và o cá»§a Thái Dương Tam Túc Kim Ã. Sau khi Äại Hoang bá» vứt bá», quả cá»§a cây thần nà y dần trá» thà nh má»t loại thiên tà i Äá»a bảo, nhưng từ trưá»c Äến nay chá» có sá» Ãt tu sÄ© má»i có duyên lấy ÄÆ°á»£c.
Có lẽ hắn không phải ngưá»i có duyên, nhưng dù váºy hắn vẫn phải cá» gắng hết sức.
Tam sư tá»· vì cứu hắn mà sá»ng chẳng khác gì chết. Hắn không thá» trả lại ÄÆ°á»£c gì, dù thế nà o Äi nữa, Ãt nhất phải cứu tá»· ấy tá»nh lại, Äây là viá»c duy nhất mà hắn cảm thấy mình có thá» là m ÄÆ°á»£c.
Phụ lòng sư phụ Äã dạy bảo, rượu thì uá»ng Äến say khưá»t, vá» mặt Äá»i nhân xá» thế cÅ©ng rá»i tung rá»i mù. Lần nà o cÅ©ng váºy, bá» lừa rá»i là m hại ngưá»i bên cạnh, Chu Tùng Hoa thảm hại Äến như thế.
Uá»ng hết mưá»i vò rượu nấu, Chu Cảnh tùy tiá»n tìm má»t khách Äiếm, ngã xuá»ng giưá»ng ngá»§ ngay.
Tá»t nhất là Äêm nay không có má»ng nà o, hắn chẳng muá»n mÆ¡ thấy gì cả.
Giữa Äêm khuya, bá»ng nhiên trên sà n gạch xuất hiá»n má»t cái há». Vạn Thá» Yêu Quân khẽ thò Äầu ra má»t chút, vừa nhìn thấy Chu Cảnh nằm sấp trên giưá»ng say khưá»t, liá»n hạ giá»ng thì thầm gần như chá» là tiếng gió: âLà hắn. Yêu Äan Äá» ta lấy, ngươi Äừng Äi, tránh xa ra má»t chút, mÅ©i cá»§a tu sÄ© Äá»u rất thÃnh.â
Diá»p Tiá»u Uyá»n nhìn lão từ trên xuá»ng dưá»i: âÃng có là m ÄÆ°á»£c không?â
Lão là cá»±u Yêu Quân bá» Nam Hoang Äế Äuá»i ra khá»i Äại Hoang không ÄÆ°á»£c và o lại, á» Äại Hoang còn yếu hÆ¡n rất nhiá»u so vá»i Trung Thá», ngay cả móng vuá»t cÅ©ng chẳng bén như trưá»c. Má»t mình Chu Cảnh cÅ©ng có thá» Äá»i phó vá»i mưá»i lão ta, tháºm chà còn dư sức.
Vạn Thá» Yêu Quân không có thá»i gian ná»i giáºn vá»i nà ng, chá» thúc giục: âÄi mau! Ta tá»± có cách!â
Di ngôn cá»§a Mặc Lan là âMau cứu A Kiá»uâ, lão không biết A Kiá»u là ai, trong cÆ¡n tuyá»t vá»ng chá» tìm Äến vùng Hoán Tiên Nhai cá»§a Thanh Châu mà nà ng từng nhắc Äến, tình cá» gặp Diá»p Tiá»u Uyá»n bá» trá»ng thương nằm ven biá»n. Hóa ra nà ng chÃnh là A Kiá»u, cháu gái cá»§a Mặc Lan.
Sau khi Diá»p Tiá»u Uyá»n bình phục, hắn ÄÆ°a nà ng và thân hoa cá»§a Mặc Lan trá» lại Äại Hoang. Không ngá» á» Nam Chi Hoang lại gặp Chu Cảnh, trên ngưá»i hắn có chút yêu lá»±c cá»§a Mặc Lan, có thá» thấy ná»a viên yêu Äan còn lại Äã bá» hắn lấy Äi. Dù không biết vá» tu sÄ© trẻ tuá»i nà y muá»n là m gì, nhưng phải lấy lại ÄÆ°á»£c yêu Äan.
Bá»n há» lén lút Äi theo Chu Cảnh Äến Tang Cá»c, thấy hôm nay hắn say mèm, bèn thá» lấy lại yêu Äan.
Thấy Diá»p Tiá»u Uyá»n Äã tránh xa, Vạn Thá» Yêu Quân hóa thà nh má»t luá»ng âm phong lao vá» phÃa giưá»ng.
Yêu Äan á» Äâu?
Lão biến thà nh má»t con chuá»t nhá», chạy loạn từ Äầu Äến chân Chu Cảnh, nhưng không tìm thấy gì.
Bá»ng nhiên kim quang lóe lên trưá»c mắt, Vạn Thá» Yêu Quân không ká»p tránh, bá» Chu Cảnh tóm chặt trong lòng bà n tay.
âTa chá» muá»n lấy lại yêu Äan!â Lão ré lên. âNgươi giữ yêu Äan cá»§a Mặc Lan cÅ©ng chẳng thá» lam gì ÄÆ°á»£c, nhưng lại có thá» cứu mạng nà ng!â
Chu Cảnh không nói lá»i nà o, chá» lạnh lùng nhìn lão. Giữ Äêm khuya, Äáy mắt hắn như ẩn chứa ngá»n lá»a lạnh lẽo, Vạn Thá» Yêu Quân bá» hắn nhìn Äến dá»±ng Äứng cả lông, sau Äó chá» nghe hắn má» miá»ng: âTa ngá»i thấy mùi rá»i, nà ng ta á» Äâu?â
Khó trách Diá»p Tiá»u Uyá»n thấy hắn cứ như gặp ma, Vạn Thá» Yêu Quân lúc nà y cÅ©ng cảm thấy như gặp ma, vá»i nói: âLà m gì có nà ng nà o! Lão tá» Äi theo ngươi suá»t không thấy ai cả! Mau trả yêu Äanâ¦â
Chưa dứt lá»i, kim quang Äã Äâm thẳng và o mắt, lão không khá»i hoảng há»t sợ hãi.
Cánh hoa Äá» trắng xen lẫn bá»ng nhiên bay lên cuá»n lấy Vạn Thá» Yêu Quân, vá»n dÄ© Diá»p Tiá»u Uyá»n Äã chạy xa, bá»ng nhiên xuất hiá»n trong phòng.
Nà ng Äã thay Äá»i má»t chút, tóc dà i hÆ¡n, khóe mắt có má»t sắc Äá» mê ly, y phục ná»a Äá» ná»a trắng như mây bao lấy thân thá». Gương mặt nà ng hÆ¡i nghiêng Äi, dưá»ng như không dám nhìn hắn.
Chu Cảnh nhìn nà ng má»t lúc, giá»ng Äiá»u thá» Æ¡: âTa còn tưá»ng cô sẽ quỳ xuá»ng khóc lóc cầu xin ta tha thứ.â
Diá»p Tiá»u Uyá»n khẽ nói: âNếu huynh sẵn lòng ÄÆ°a yêu Äan cá»§a dì cho ta, ta có thá» quỳ xuá»ng cho Äến khi huynh chán ghét má»i thôi.â
Má»t mùi hương nhẹ nhà ng Äầy quyến rÅ© thoảng qua mÅ©i, ánh mắt Chu Cảnh nhìn nà ng cà ng lúc cà ng lạnh, tháºm chà ngưng tụ thà nh sát ý.
Nà ng ngà y Äó Äã dùng thá»§ Äoạn nà y Äá» mê hoặc hắn.
Diá»p Tiá»u Uyá»n từ từ lùi lại hai bưá»c, nà ng cÅ©ng không muá»n váºy, nhưng yêu khà tá»± nhiên hòa lẫn vá»i hương thÆ¡m và nà ng không có cách nà o thu lại yêu khÃ. Có lẽ Äây chÃnh là Äiá»u dì nhá» cá»§a nà ng lo lắng, sợ rằng nà ng sau nà y sẽ không có ÄÆ°á»£c sá»± bình yên.
Nà ng lại nói: âLá»i là do ta, xin huynh Äừng trút giáºn lên yêu Äan cá»§a dì nhá»â¦â
Lá»i chưa nói hết, chá» cảm thấy kim quang xông thẳng và o mặt, vạt áo bá» hắn nắm chặt.
Lại muá»n giết nà ng sao?
Diá»p Tiá»u Uyá»n không kháng cá»±, cứ Äá» mặc hắn bắt lấy. CÆ¡n gió lạnh rÃt qua, chá»p mắt cả hai Äã rá»i khá»i Thôn Ãn Nguyên. Nà ng lại bá» Äẩy mạnh ra xa, Chu Cảnh như chạm phải thứ gì bẩn thá»u váºy, lau tay rá»i lùi lại cách xa nà ng.
Gió Äêm thá»i tan mùi hương, hắn khoanh tay lạnh lùng nói: âYêu Äan á» chá» ta, cô có thá» nhìn thá».â
Hắn lấy ra ná»a viên yêu Äan giá»ng như viên ngá»c từ trong ngá»±c áo, Äặt trên lòng bà n tay.
Diá»p Tiá»u Uyá»n nói nhá»: âTa Äã thấy rá»i, sau Äó thì sao?â
Chu Cảnh cưá»i nhạt, giá»ng Äiá»u trá» nên châm biếm: âKhông có sau Äó. Ta chá» Äá» cô nhìn thôi, còn cô thì mãi mãi không thá» chạm và o nó.â
Diá»p Tiá»u Uyá»n bá»ng cảm thấy lạnh lẽo khắp ngưá»i, Chu Cảnh rá»ng lượng và cá»i má» ngà y xưa, giá» Äây Äã trá» thà nh Chu Cảnh Äá»c ác và cay nghiá»t trưá»c mắt, dưá»ng như là hai ngưá»i khác nhau, nhưng tháºt ra vẫn là má»t.
Cuá»i cùng nà ng cÅ©ng ngẩng Äầu nhìn hắn. Khi chất phóng khoáng tháºm chà hÆ¡i thô lá» cá»§a vá» tu sÄ© trẻ ngà y xưa Äã biến mất hoà n toà n, thay và o Äó là sá»± u uất không gợn sóng. Hắn cÅ©ng gầy Äi nhiá»u, những tia máu trong mắt và quầng thâm dưá»i Äáy mắt khiến hắn trông Äầy gai góc và tà n nhẫn.
Nà ng ngẩn ngÆ¡ má»t há»i, bá»ng nói: âTa biết huynh muá»n tìm quả cá»§a cây Phù Tang Äá» cứu Du tu sÄ©. Có má»t con ÄÆ°á»ng có thá» và o ÄÆ°á»£c Tang Cá»c, ta sẽ Äi lấy, dùng quả Äó Äá»i lấy yêu Äan, thế nà o?â
Chu Cảnh vẫn cưá»i lạnh: âCô vẫn muá»n lừa ta à ? Cô á» Trung Thá» là m ngưá»i mấy chục nÄm, là m sao có thá» hiá»u rõ Äại Hoang như váºy ÄÆ°á»£c?â
âTang Cá»c là má»t trong sá» Ãt nÆ¡i mà ta quen thuá»c.â Nà ng nói rất nhanh. âNếu huynh không tin thì ta có thá» Äợi. Äợi Äến khi huynh cứu sá»ng ÄÆ°á»£c Du tu sÄ©, rá»i ÄÆ°a yêu Äan cho ta.â
Chu Cảnh nhìn nà ng chằm chằm, giá»ng nói lạnh lùng: âDiá»p Tiá»u Uyá»n, cô rá»t cuá»c là thứ gì? Äã Äến nưá»c nà y còn dám Äứng trưá»c mặt ta Äòi há»i má»t cách thản nhiên như váºy.â
Nà ng lại cúi Äầu tránh ánh mắt sắc bén cá»§a hắn: âTa hại huynh, huynh Äâm ta, chúng ta Äã hòa rá»i.â
Bá»ng dưng kim quang lấp lánh như tÆ¡ lụa lÆ¡ lá»ng trên Äá»nh Äầu và dưá»i chân, sát khà dà y Äặc bao trùm, nà ng không ngẩng Äầu lên, cÅ©ng không Äá»ng Äáºy.
Má»t lúc lâu sau, giá»ng nói cá»§a hắn nghe như muá»n nghiến nát nà ng: âCô không há» có chút áy náy vá»i ta, bản chất cá»§a cô quả nhiên là má»t hoa yêu máu lạnh.â
Diá»p Tiá»u Uyá»n im lặng.
Không hiá»u vì sao, nà ng bá»ng nhá» Äến vá» tu sÄ© trẻ tuá»i nóng nảy á» Vân VÅ© SÆ¡n, tÃnh tình thẳng thắn, thô lá» nhưng chu Äáo. Chu Cảnh hẳn Äã trải qua nhiá»u sá»± tà n khá»c má»i có phản ứng cá»±c Äoan như váºy. Huynh ấy Äang háºn chÃnh mình, cá» gắng bóp chết Chu Cảnh ngây thÆ¡ ngà y xưa, buá»c bản thân trá» nên tà n nhẫn.
Nà ng hÃt má»t hÆ¡i tháºt sâu: âNếu huynh không yên tâm Äá» ta lấy quả, váºy huynh Äi cùng ta Äi?â
Chu Cảnh cưá»i lạnh: âMạng cá»§a Tam sư tá»· tất nhiên ta không Äá» cô nắm trong tay. Nói mau, á» Äâu?â
Nà ng chá» vá» dãy núi trùng Äiá»p phÃa Tây: âÄi vá» hưá»ng Äó, nhưng trưá»c khi và o ta cần phải chuẩn bá»â¦â
Hắc há» từ trên trá»i rÆ¡i xuá»ng, gầm thét Äáp xuá»ng trưá»c mặt nà ng, Chu Cảnh lạnh lùng nói: âÄi ngay, ta sẽ không cho cô có bất kỳ cÆ¡ há»i Äá» giá» trò nà o.â
Diá»p Tiá»u Uyá»n mÃm môi, lặng lẽ ngá»i lên lưng há».
á» rìa phÃa Tây cá»§a Tang Cá»c có má»t con ÄÆ°á»ng núi hẹp quanh co, tá»a kỵ yêu thú dừng lại á» cá»a cá»c, không ngừng gầm rú, dù thế nà o cÅ©ng không chá»u tiến và o.
âHẻm núi nà y hà ng trÄm nÄm trưá»c gá»i là Tư SÄ© Cá»c, nghe nói có dá» tá»c Thượng Cá» sá»ng á» Äây, nhưng bây giá» chá» là má»t nÆ¡i có nhiá»u ngã rẽ ngoằn ngoèo mà thôi.â Nà ng chá» vá» phÃa sâu nhất cá»§a sÆ¡n cá»c. âBên trong có má»t ngã rẽ có thá» dẫn Äến trung tâm cá»§a Tang Cá»c.â
Chu Cảnh thấy nÆ¡i nà y tÄ©nh lặng như cõi chết, không khá»i nhÃu mà y: âSao cô lại biết nÆ¡i nà y?â
Diá»p Tiá»u Uyá»n bưá»c cháºm rãi, y phục Äá» trắng lá»ng lẫy quét qua những viên Äá Äen dưá»i Äất: âNgà y xưa dì nhá» cá»§a ta bá» nhà chá»ng Äuá»i giết, dẫn ta chạy và o Äây. Sau nà y Äá» báo thù, dì cÅ©ng Äã dùng Huyá»
n Hương Tá»i Há»n Tráºn Äá» nhá»t kẻ thù cá»§a mình á» Äây.â
âBá» nhà chá»ng Äuá»i giết?â
âÄúng váºy.â Giá»ng Diá»p Tiá»u Uyá»n rất nhẹ. âVá» phu quân Äó không yêu dì, gia tá»c cá»§a hắn cÅ©ng không yêu dì mà chá» Äá» mắt Äến huyết thá»ng cá»§a dì. Sau nà y gặp phải ma Äầu, dì chá» lo tá»± cứu mình, còn cưá»p Äi yêu thân cá»§a vá» phu quân Äã chết kia, nên gia tá»c cá»§a hắn háºn dì thấu xương.â
Chân mà y Chu Cảnh nhÃu chặt hÆ¡n: âNà ng có thá» không cần gả Äi.â
Diá»p Tiá»u Uyá»n liếc nhìn hắn: âBá»n há» cÅ©ng có thá» không cưá»i. Không có lý nà o lại bắt ngưá»i bỠép buá»c phải thông cảm cho kẻ gây hại.â
Chu Cảnh nói: âÄúng váºy, không có lý nà o bắt nạn nhân phải thông cảm cho kẻ gây hại ÄÆ°á»£c.â
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com