Chẳng may gặp đúng lúc bọn man tộc dị chủng ngoài ải vì đông chí thiếu gạo, tràn vào cướp bóc, suýt chút nữa bỏ mạng.
Chính Dương Yến Sơ khi ấy còn niên thiếu, toàn thân bụi đất, phi ngựa đến cứu phụ thân ta.
Đối diện với phụ thân nước mắt dàn dụa cảm kích khấu tạ, hắn ngậm cọng cỏ, nhếch môi chẳng kiên nhẫn nói:
“Ngài mà thật lòng cảm ơn, sau này gả khuê nữ nhà ngài cho ta làm vợ là được rồi."
Vốn chỉ là một câu nói đùa, ai ngờ sau khi hồi kinh, biết được thân phận của Dương Yến Sơ là ấu tử nhà họ Dương—chuyện ấy liền biến đổi hoàn toàn.
Phụ thân ta, dưới sự thúc giục của mẫu thân, liền vội vã tìm đến phủ Dương gia.
Thuật lại lời hắn từng nói năm xưa, Dương gia vốn là dòng dõi võ tướng, tính tình hào sảng, bèn thẳng thắn gật đầu định thân.
Tống gia, đích nữ.
Nhưng từ khi Dương Yến Sơ bị đưa về kinh, sống c.h.ế.t chưa rõ...
Nhà ta liền đổi khác.
Tỷ tỷ cùng mẫu thân xưa kia vui mừng rạng rỡ, nay ngày ngày lấy lệ rửa mặt.
Phụ thân hạ triều về cũng chỉ biết thở dài than vãn.
Dẫu biết ba phần là thật, bảy phần là diễn—chỉ là diễn cho ta xem—lòng vẫn thấy chua xót khó tả.
Thôi thì...
Phận nữ nhi, sớm muộn cũng phải xuất giá.
Dù người ấy cao hay thấp, mập hay gầy—cuối cùng cũng là phải gả.
Ít ra... ta còn biết Dương Yến Sơ tướng mạo tuấn tú, coi như không phải gả bừa gả ẩu.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟 🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶 🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
04
Việc hôn phối giữa hai nhà vốn cần qua đủ ba thư sáu lễ: đổi thiếp mệnh, so tuổi âm dương, sính lễ vấn danh, nạp chinh, nghênh thân, hoàn lễ... rồi còn sính lễ, hồi môn, đủ đường rườm rà.
Nhưng nay chuyện phát sinh gấp gáp, đành giản lược mọi thứ.
Chỉ mới đổi qua thiếp danh và thiếp canh, cùng với hồi môn và ta ngồi trong kiệu hoa, đã bị đưa thẳng vào phủ họ Dương.
Lúc kính rượu cha mẹ, phụ thân và mẫu thân ta trông như thật sự vui vẻ gả được con gái đi.
Đáng lẽ người nghênh thân—tân lang—phải cùng ta quỳ lạy cha mẹ, nghe lời chúc tụng.