Tề Mỹ đột ngột nâng cao giọng như để nhấn mạnh điều gì đó:
“A Ngộ nhất định sẽ để lại lời nhắn cho tôi!”
Nhân viên vẫn giữ nụ cười không đổi:
“Được, vậy chúc bạn như ý nhé~”
Người phỏng vấn tiếp theo là Tần Chi Ngộ.
Khi được hỏi cảm nhận trong ngày quay đầu tiên của chương trình, anh suy nghĩ một lúc rồi trả lời:
“Tuy buổi trưa vì một vài sự cố nhỏ nên ăn không no, nhưng tổng thể thì khá vui vẻ, đây là một trải nghiệm hoàn toàn mới với tôi.”
“Sau một ngày quan sát và tiếp xúc, bạn ấn tượng nhất với vị khách nữ nào?”
Ánh mắt Tần Chi Ngộ lóe lên:
“Chung Y Nhân, cô ấy là người ăn tối cùng tôi.”
Nhân viên lập tức bắt được điểm đáng chú ý, ánh mắt thoáng hiện nét cười:
“Vậy bạn sẽ để lại lời nhắn cho cô ấy chứ?”
Tần Chi Ngộ ngẫm nghĩ một chút, không trả lời thẳng:
“Cứ để dành chút bất ngờ nhé.”
Nhân viên gật đầu, không hỏi tiếp, mà khéo léo chuyển hướng:
“Người phỏng vấn trước là Tề Mỹ, cô ấy nói hai người là thanh mai trúc mã, hơn nữa trong cuộc thi buổi trưa, hai người cũng hợp tác với nhau nhiều nhất. Thật ra, tôi đã nghĩ cô ấy mới là người bạn ấn tượng nhất trong ngày hôm nay.”
Tần Chi Ngộ điềm nhiên nói:
“Chúng tôi là bạn bè.”
Người tiếp theo là Chung Y Nhân.
Khi được hỏi người để lại ấn tượng sâu sắc nhất trong ngày hôm nay, hình ảnh ai đó thoáng hiện trong đầu cô, nhưng cô không nói tên người ấy, mà chần chừ hỏi lại:
“Nhất định phải là người khác giới sao?”
Nhân viên ngẩn người:
“Hửm?”
“Thật ra, người để lại ấn tượng sâu sắc nhất với tôi hôm nay là Thẩm Ưu.”
Dù việc nghe cô ấy tiết lộ tin cô và Tần Chi Ngộ từng bí mật kết hôn khiến cô sợ hãi và hoang mang, nhưng không thể phủ nhận, Thẩm Ưu là người thú vị, rất có ấn tượng.
Nhân viên cười đầy ẩn ý:
“Vậy còn Tần Chi Ngộ? Anh ấy là người ăn tối với bạn hôm nay.”
“Và anh ấy vừa trả lời rằng bạn là người khiến anh ấy ấn tượng nhất đấy.”
Nghe vậy, Chung Y Nhân ngẩn người, rồi mỉm cười có phần gượng gạo:
“Cũng không có gì lạ, vừa ăn tối xong mà, phép lịch sự thôi, tôi hiểu.”
Người tiếp theo là Vương Phi Phàm.
Là một tuyển thủ eSports trẻ nổi tiếng, nhân viên không hiểu rõ nhiều về anh. Khi hỏi cảm nhận về cả ngày hôm nay, anh bĩu môi, không giấu nổi vẻ bực bội:
“Không nói nên lời!”
Anh còn không kiềm được mà trợn trắng mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Ban đầu anh nghĩ buổi tối không có Thẩm Ưu bên cạnh thì tâm trạng sẽ thoải mái hơn, ai ngờ lại bốc trúng Trình Tử Đường, hai người hoàn toàn không hợp cạ chút nào!
Anh kể về hành trình trở thành tuyển thủ eSports chuyên nghiệp, cô lại mỉa: chơi game không có tương lai, không phải nghề ổn định, còn dễ bị bệnh nghề nghiệp, hoàn toàn không đáng để thử.
Anh nói thi đấu eSports cũng có thể giành huy chương, vì nước nhà giành vinh quang, cô lại dội nước lạnh: đó chỉ là mấy người trong ngành tự huyễn hoặc thôi, người ngoài chẳng ai quan tâm, kể cả có vô địch thế giới cũng không được thế hệ phụ huynh công nhận.
Vương Phi Phàm tức quá hóa cười. Anh vốn chẳng phải kiểu dễ nhịn nhục, lập tức phản đòn:
“Ồ, cô tưởng cô tài giỏi lắm à? Đồ đạo văn! Con giáp thứ 13!”
Anh lôi hết những tin nghe được từ Thẩm Ưu về Trình Tử Đường ra chửi, câu nào câu nấy cũng cay độc hơn trước.
Vương Phi Phàm nói nhanh như b.ắ.n rap, cộng thêm việc đang tức điên, cứ thế liên tục xả đạn khiến Trình Tử Đường sững sờ.
Cô còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, họ không phải đang bàn chuyện quan điểm sống sao? Sao đột nhiên lại quay sang chửi nhau rồi? Anh ta vô văn hóa thật đấy! Sao có thể lấy chuyện riêng tư của người khác ra bêu rếu trên sóng livestream chứ?
Đến lúc cô phản ứng lại thì Vương Phi Phàm đã nói sạch từ đầu đến cuối, cái gì nên nói và không nên nói, anh ta đều nói không còn sót tý nào.
Không cần đoán cũng biết, livestream bùng nổ.
Trình Tử Đường tê dại cả da đầu, cơn tức dâng thẳng lên não, bao nhiêu suy nghĩ lý trí đều biến mất, trong đầu chỉ còn hai chữ: báo thù.
Cô lạnh lùng nói:
“Anh cũng chẳng ra gì! Còn trẻ mà đã biết dụ dỗ fan nữ, tưởng giỏi lắm à? Đây cũng là một phần huấn luyện của giới eSports sao?!”
Hai người chưa ăn xong đã từ tranh luận chuyển sang đấu khẩu kịch liệt, nếu không có nhân viên chương trình ra ngăn, có khi đã đánh nhau rồi.
Lúc này, các hashtag liên quan đến vụ việc đã chiếm lĩnh top tìm kiếm, những người vốn ghét Trình Tử Đường vì vụ đạo văn lập tức hùa theo, còn anti-fan của đội Vương Phi Phàm cũng nhân cơ hội đổ thêm dầu vào lửa, khiến vụ việc ngày càng nóng.
Sau khi quay lại biệt thự, Thẩm Ưu vừa được cấp quyền dùng điện thoại tạm thời, tranh thủ xem drama.
Cô bật đoạn livestream ghi hình lại, thấy Trình Tử Đường cứ chống đối Vương Phi Phàm, giội nước lạnh liên tục liền nhíu mày.
Cách giao tiếp như vậy, không trách được sao lại chọc giận Vương Phi Phàm, ngay cả cô cũng thấy ngứa mắt muốn đánh.
Đến đoạn hai người bóc phốt, chửi bới lẫn nhau, mắt Thẩm Ưu tròn xoe ngạc nhiên.
Họ biết mấy chuyện này từ đâu vậy? Không ngờ thông tin của họ cũng nhanh dữ!
Cô lướt qua bình luận, toàn là mắng Trình Tử Đường. Thẩm Ưu dùng tài khoản phụ thả tim từng cái một, cảm thấy vô cùng hả hê.
【Đây gọi là: ác giả ác báo!】
Sau khi người phỏng vấn cuối cùng trở về, chương trình bước vào phần cuối cùng trong tối nay –
Thông điệp ấm áp.
Dù chương trình phát livestream trước rồi mới cắt dựng lại để phát sóng chính thức, nhưng để giữ sự tò mò cho khán giả (tránh việc biết trước hết nên không xem bản dựng), tổ sản xuất đã tắt livestream sau khi tất cả khách mời trở lại biệt thự.
Như vậy, không ai biết ai sẽ để lại lời nhắn cho ai.
Lời nhắn được thu âm bằng máy ghi âm, mỗi người có một chiếc được dán tên. Sau khi ghi xong, tất cả sẽ được phát lại bằng thiết bị chung, các khách mời tụ tập lại nghe từng đoạn một.
Lúc này, không chỉ nội dung lời nhắn mà phản ứng của từng người cũng đáng để xem.
Hạ Sách Minh xoay tới xoay lui cái máy ghi âm, khó xử không biết ghi cho ai. Tình cờ thấy Thẩm Ưu đang ôm điện thoại ngồi trên xích đu ăn dưa (xem drama), lại gần hỏi:
“Hello~ Cậu ghi lời nhắn xong chưa?”
Thẩm Ưu vẫn dán mắt vào điện thoại, cả ngày xa em nó nên giờ nhớ phát cuồng.
“Chưa.”
Tổ chương trình hẹn đúng 10 giờ đêm tập trung ở vườn nhỏ để nghe lời nhắn, Hạ Sách Minh liếc đồng hồ thấy còn chưa tới vài phút, ngạc nhiên hỏi:
“Sắp đến giờ rồi mà cậu vẫn còn ngồi ung dung ở đây à?”