Toàn Hào Môn Đọc Tâm Ăn Dưa, Thiên Kim Giả Lại Bị Vạch Trần Rồi

Chương 81: Trẻ tuổi mà đã biết dùng mặt để dọa người rồi!



【Hả? Làm trợ lý cho Nghiêm Lập Hâm á? Thôi khỏi đi!】

 

Thẩm Ưu bĩu môi.

 

【Lương thấp thì chớ, lại còn thường xuyên chèn ép trợ lý đủ đường. Tâm trạng không tốt là cố tình gây khó dễ, bắt trợ lý nửa đêm đi xếp hàng ở mấy cửa hàng hot trên mạng mua đồ. Mà chỉ cần không làm tốt là bị trừ lương. Trợ lý trước của anh ta từng bị đạo diễn NG* liên tục vì anh ta diễn dở, đến nỗi bị trừ lương thê thảm, cả tháng chỉ đủ tiền ăn mì gói sống qua ngày!】

 

(*NG: viết tắt của "No Good", chỉ cảnh quay thất bại, phải quay lại.)

 

【Cả tháng trời ăn mì gói! Mà còn là mì gói gói nữa kìa! Thảm quá trời luôn á!】

 

Bác tài nghe đến trố cả mắt, quay đầu nhìn Nghiêm Lập Hâm với vẻ không thể tin nổi.

 

Chịu khổ thì thôi, còn bị trừ lương vô tội vạ?

 

Kiểu gì đây? Chủ tịch độc ác? Ác ma chốn công sở? Mạng nhân viên không phải mạng chắc? Làm trợ lý cho anh ta đúng là xui tận mạng!

 

【Mà trợ lý trước nữa còn thảm hơn!】

 

Tài xế: Hả? Còn thảm hơn nữa?

 

【Giữa mùa hè nóng bức, anh ta bắt trợ lý che ô cho mình, nhưng không cho trợ lý dùng ô để che nắng, bắt che đúng ngay đầu anh ta. Kết quả trợ lý bị say nắng nhập viện. Không những không thanh toán viện phí, anh ta còn mượn cớ đó để mắng trợ lý làm việc uể oải, trừ thêm nửa tháng lương nữa!】

 

Hả??? Bị đội nắng đến nhập viện, không những phải tự trả tiền thuốc còn bị trừ lương?

 

Nghĩ thôi cũng thấy xót ruột!

 

【Nhưng mà đáng thương nhất vẫn là cô trợ lý làm cho anh ta lúc mới debut ấy!】

 

【Lấy lý do cát-xê chưa được thanh toán để lừa con bé làm không công mấy tháng trời. Còn bảo là mình tửu lượng kém, bắt cô ấy uống giùm. Kết quả là bị viêm ruột thừa cấp tính, phải phẫu thuật. Anh ta không cho xin nghỉ, bắt cô ấy hôm sau vẫn phải ra phim trường hầu hạ! Cuối cùng còn mượn lý do ảnh hưởng tiến độ quay để không trả lương, nói là để bù vào thiệt hại. Tôi khinh! Đúng là keo kiệt đến vô nhân tính!】

 

Nghe người bị hại là một cô gái trẻ vừa ra trường, bác tài lập tức liên tưởng đến con gái mình, lạnh lùng lườm Nghiêm Lập Hâm.

 

Người ki bo thì gặp rồi, nhưng ki bo kiểu tính toán từng xu, bụng dạ hẹp hòi như này thì đúng là chưa từng thấy!

 

Tối nay nhất định phải về nhà bắt con gái mình rút khỏi cái hội fan quái quỷ gì đó, dẹp luôn cái ý định làm trợ lý cho anh ta đi! Tốt nhất là đừng coi phim của anh ta nữa, kẻo bị ảnh hưởng xấu! Người như vậy thì đóng phim gì cho ra hồn chứ?!

 

Mà bản thân Nghiêm Lập Hâm khi làm những việc đó cũng không thấy mình sai.

 

Trong mắt anh ta, trợ lý nhận lương của mình thì phải hoàn thành công việc, đáp ứng yêu cầu của anh ta. Không thì thuê làm gì? Trả lương để ngồi chơi à? Giống như vào showbiz để đi làm fangirl ăn lương ấy? Ai mà chẳng vất vả? Trợ lý làm không tốt khiến anh ta không hài lòng thì anh ta trừ lương để dạy dỗ có gì sai? Sao lại bị nói là ki bo chứ?

 

Ngay cả khi nghe Thẩm Ưu chê bai trong lòng, anh ta vẫn không thấy mình sai.

 

Chỉ là bị bác tài liếc một cái, anh ta cũng hơi mất mặt.

 

"Thật ra tôi đối xử với trợ lý cũng rộng rãi lắm." Nghiêm Lập Hâm cố vớt vát hình tượng, "Trợ lý tôi mà thích nghệ sĩ nào từng hợp tác với tôi, tôi còn chủ động xin chữ ký giúp nữa cơ."

 

Tài xế mặt tỉnh bơ: “Ờ.”

 

【Hửm? Cái này gọi là rộng rãi á? Anh trai à, môn Văn tiểu học của anh chắc trượt tốt nghiệp quá ha? Anh ngày nào cũng hành trợ lý khổ sở, đưa cái chữ ký nhẹ hều mà bù lại được à? Khác gì tát một cái rồi đưa viên kẹo? Gọi là ban phát thì đúng hơn!】

 

Tài xế: Nói đúng quá đi!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

Ông cũng tranh thủ cà khịa luôn:

 

"Chữ ký à, ôi chao, nghĩ kỹ lại, tôi thấy vẫn là không dám phiền anh ký đâu, làm anh khó xử, tôi ngại lắm. Nhỡ sếp biết lại trừ lương nữa thì khổ!"

 

Dừng một chút, bác tài lại nói thêm:

 

"Thật ra tôi cũng chả hiểu mấy chữ ký của người nổi tiếng các anh đáng giá bao nhiêu nữa. Nghe nói trên mạng nhiều người bán chữ ký lắm, có cái mấy ngàn, thậm chí mấy chục ngàn cũng có. Ối giời ôi, đúng là tiền nhiều đến mức chẳng biết xài vào đâu!"

 

Thẩm Ưu gật đầu phụ họa.

 

【Haiz, ai mà chẳng thấy vậy chứ!】

 

Trước khi xuất phát, Nghiêm Lập Hâm còn hùng hồn tuyên bố mình không giống cái tên bốc đồng như Vương Phi Phàm, Thẩm Ngôn đến nhắc nhở cũng bị anh ta cho là lo lắng thừa, thế mà giờ đây, mới chỉ trên đường đi ăn thôi, anh ta đã bắt đầu thấy phiền não.

 

Thẩm Ưu sao mà lắm chuyện thế nhỉ?! Chuyện anh ta đối xử với trợ lý thì liên quan gì đến cô chứ?!

 

Bác tài thấy hợp tính với Thẩm Ưu, chẳng thèm đoái hoài tới Nghiêm Lập Hâm nữa, quay sang trò chuyện với cô:

 

"Cô bé à, bác thấy cháu chắc cũng trạc tuổi con gái bác thôi nhỉ? Sao lại nghĩ đến chuyện lên TV tìm bạn trai vậy?"

 

Thẩm Ưu tất nhiên không thể nói là mình tham gia để chèo thuyền couple, liền đáp:

 

"Thật ra cũng không hẳn muốn tìm bạn trai đâu ạ, chỉ là người nhà bảo thử tham gia cho vui thôi."

 

Người nhà bảo đi chơi?

 

Lúc này, trong đầu Nghiêm Lập Hâm chợt lóe lên, nhớ lại tài liệu nội bộ chương trình mà quản lý từng đưa trước khi quay.

 

Quản lý từng nói, em gái của đạo diễn Thẩm Thanh Dương cũng sẽ tham gia show hẹn hò lần này. Mà Thẩm Ngôn và Thẩm Ưu cùng họ Thẩm, sao anh ta lại quên mất chuyện này chứ?!

 

Nói cách khác, Thẩm Ưu không phải là sinh viên bình thường gì cả, cô là em gái của đạo diễn Thẩm Thanh Dương, là thiên kim tiểu thư nhà tài phiệt!

 

So với Thẩm Ngôn nhìn cái là biết khó gần thì Thẩm Ưu nhìn qua lại thân thiện dễ mến, đúng kiểu em gái nhà bên. Tỉ lệ tán đổ cao hơn hẳn!

 

Lúc này Nghiêm Lập Hâm bắt đầu hối hận vì lúc đến lại chọn chào hỏi Chung Y Nhân trước.

 

Chung Y Nhân là thể chất chiêu anti nổi tiếng trong giới giải trí, từ lúc debut đến giờ hầu như toàn hot search tiêu cực. Anh ta chào hỏi cô chẳng qua là để kiếm tí traffic, dựng hình tượng hòa nhã. Nếu cô chịu hợp tác tung hint couple thì càng lời. Tính đi tính lại, ai ngờ cô lại kết hôn!

 

Muốn ké fame không thành, lại để Thẩm Ưu bóc luôn chuyện ly hôn của mình!

 

Bây giờ nhìn lại, Chung Y Nhân là cái gì chứ? Nếu có thể thân thiết với Thẩm Ưu, đặc biệt là chiếm được trái tim cô ấy, thì cần gì mấy thứ fame đen đó nữa? Lúc đó, đầy kịch bản chất lượng cao mời tới tận cửa. Không khéo khỏi cần đi quay phim luôn, trực tiếp làm rể nhà giàu, sống đời sung sướng ngồi mát ăn bát vàng là được!

 

Nghĩ đến đây, tâm trạng khó chịu vừa rồi của anh ta tan biến sạch sẽ.

 

Bây giờ trong mắt anh ta, Thẩm Ưu không còn là cô nhóc lắm lời thích nói xéo nữa, mà là cây hái ra tiền biết đi, là chiếc đùi vàng toả sáng lấp lánh!

 

Thẩm Ưu bỗng dưng thấy lạnh sống lưng, ngẩng đầu lên liền chạm phải khuôn mặt đang cười của Nghiêm Lập Hâm.

 

【Mẹ ơi! Tự nhiên quay mặt lại chi vậy? Lại còn cười cái kiểu rợn cả người nữa! Trẻ tuổi mà đã biết dùng mặt để dọa người rồi!】

 

 


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com