Vương Phi Phàm trừng mắt nhìn Trình Tử Đường, không thể tin nổi:
“Không phải chứ, mẹ nó, đầu cô có vấn đề à?!”
Hừ, chỉ mới một câu hỏi đã giận rồi sao? Thế anh ta khiến cô mất mặt khắp cả mạn thì tính là gì chứ?
Chạm phải ánh mắt như muốn bốc hỏa của anh ta, Trình Tử Đường nở nụ cười đầy khiêu khích:
“Chơi thì phải chịu, chẳng lẽ cậu chơi không nổi à?”
Vương Phi Phàm mặt tối sầm lại, lầm bầm chửi một câu, suy nghĩ chốc lát rồi trả lời qua loa:
“Chắc tầm năm, sáu người gì đó.”
Lời vừa dứt, Thẩm Ưu đã lén bĩu môi:
【Nói dối! Tuyệt đối không chỉ năm, sáu người đâu!】
Vương Phi Phàm nghiến răng ken két, lườm Thẩm Ưu đầy sát khí:
“Cô không nói thì không ai bảo cô câm đâu!”
Thẩm Ưu: “?”
Cô chớp mắt vô tội:
“Tôi có nói gì đâu.”
Trình Tử Đường cười lạnh trong lòng:
“Đã chọn thật thì không được nói dối, cậu chắc chỉ có năm, sáu người thôi à?”
Nghe vậy, Vương Phi Phàm cau mày, mất kiên nhẫn:
“Tôi không nhớ rõ! Là hơn năm, sáu người, được chưa?!”
Ban đầu chỉ nghe năm, sáu người thôi mà khán giả đã sốc lắm rồi, giờ anh ta lại bảo còn nhiều hơn, nhiều đến mức không nhớ nổi nữa!
【Mẹ ơi, nhớ không nhầm thì Vương Phi Phàm mới vừa qua tuổi 18 không lâu đúng không?】
【Đúng vậy! Cậu ta sinh nhật vào tháng Sáu! Lúc đó còn có một chị đại giàu có thuê mấy trăm chiếc drone bay để chúc mừng, quay cả video nữa! Rồi fan còn hẹn nhau vào livestream tặng tên lửa liên tục! Tôi nhớ rõ lắm!】
【Gì cơ? Mới vừa trưởng thành thôi á? Tôi choáng quá. Hôm qua còn tưởng hai người cãi nhau chỉ bốc phốt cho vui, ai ngờ người ngây thơ lại là tôi! Tôi thật ngốc.】
【Má ơi, vậy tức là trước khi thành niên đã bắt đầu rồi à???? Cho tôi xin, tôi đi kiếm cái toilet để nôn phát...】
【Người ta 28 tuổi vẫn còn F.A, có người 18 tuổi đã “cày fan” không sót ai. Đúng là thế giới này nó phân tầng dữ ha.】
【Kinh quá!!! Tôi bỏ theo dõi đây!!!】
Giữa muôn vàn bình luận chửi rủa của khán giả, vòng chơi thứ hai bắt đầu.
Người bấm đầu tiên vẫn là Vương Phi Phàm. Anh ta không cam tâm, nhưng lần này quả thật không đến lượt mình.
Khi con cá sấu được chuyển đến trước mặt Trình Tử Đường, chỉ còn lại ba chiếc răng chưa bị bấm.
Tỉ lệ ba chọn một.
Vương Phi Phàm chăm chú nhìn cô, đến khi cô dùng ngón trỏ bấm xuống một chiếc răng, anh ta còn nín thở chờ đợi, ánh mắt đầy mong đợi.
Nhưng không có gì xảy ra cả.
Trình Tử Đường thở phào nhẹ nhõm.
Áp lực lập tức chuyển sang người tiếp theo, Vương Bốc Kiệt.
Khi anh bấm xuống một trong hai chiếc răng còn lại đã khiến cá sấu lập tức ngậm miệng, trong lòng Vương Phi Phàm bỗng trào dâng cảm giác hả hê.
“Ha, là anh đấy anh Kiệt.”
Dù gì thì cũng không thể chỉ mình anh ta xui được.
Vương Bốc Kiệt thì lại chẳng mấy bất ngờ. Thật ra, ngay trước khi bấm, anh đã mơ hồ có cảm giác lần này sẽ tới mình, nhưng không hiểu sao vẫn cứ bấm xuống.
“Tôi chọn…”
Anh vừa định nói chọn “Thật” thì Vương Phi Phàm đã vội cắt lời:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
“Khoan đã! Chơi vậy không vui đâu. Hay là chúng ta thêm một luật mới đi, thật và thách phải luân phiên nhau, một vòng là thật, vòng sau là thách, thế nào?”
Nghe thì giống như đề xuất để hỏi ý mọi người, nhưng nói xong, Vương Phi Phàm liền tự tiện quyết định luôn:
“Vòng đầu tôi đã chọn thật rồi, vậy nên vòng này anh chỉ được chọn thách thôi!”
Vương Bốc Kiệt: “???”
Nếu được phép chửi thề thì bây giờ anh đã b.ắ.n rap luôn rồi.
Thẩm Ưu bái phục trước khả năng gây thù chuốc oán của Vương Phi Phàm.
【Anh em thì thật lòng đối đãi với cậu, còn cậu lại chơi chiêu với người ta? Chỉ có thể nói một số người bị ghét không phải ngẫu nhiên, chẳng trách mối quan hệ với đồng đội lúc nào cũng rối như tơ vò.】
Nếu tình huống cho phép, Vương Bốc Kiệt thật sự muốn thả ngay một like cho Thẩm Ưu.
Haiz, dù lời nói của cô em này có hơi độc một tí, nhưng người thật ra lại rất tốt!
Anh liếc sang khuôn mặt khó ưa của Vương Phi Phàm, nghĩ đến chuyện tối qua anh ta không hề giữ thể diện cho Trình Tử Đường mà đấu khẩu kịch liệt, không muốn dây dưa thêm bèn thò tay rút một tờ giấy từ hộp đạo cụ.
Nhìn thấy nội dung bên trong, khoé miệng anh giật giật.
- Hãy đặt tay lên n.g.ự.c mình và nói: ‘Haiz, nhỏ quá!’
Dương Tư Thu bên cạnh thấy anh cầm tờ giấy mà mãi không phản ứng, tò mò ghé mắt qua xem:
“Anh rút phải thử thách gì thế?”
Nhìn thấy nội dung, Dương Tư Thu ngẩn người rồi cười khẽ, ánh mắt đầy cảm thông nhìn anh.
Vương Bốc Kiệt: “……” Quá mất mặt, có thể đổi thử thách khác được không?
Giờ mà anh chọn đánh Vương Phi Phàm một trận liệu có kịp không?
Chỉ nghĩ thôi mà ngón chân anh đã muốn gồng lên vì xấu hổ rồi.
Anh thở dài trong lòng, quyết định cắn răng chịu thua. Dù sao cũng chẳng trốn được, thôi thì cứ chấp nhận số phận vậy.
Quả nhiên, cảnh tượng chói mắt này khiến mọi người phá lên cười, ngay cả khán giả trên livestream cũng spam màn hình với một loạt bình luận 【hahahahahaha】.
Loay hoay gỡ tay khỏi con cá sấu, cô xoa xoa ngón tay, không mấy vui vẻ hỏi:
“Có ai muốn hỏi gì không? Hay là để tôi rút thẻ từ hộp đạo cụ?”
Nghe vậy, ánh mắt của Dương Tư Thu khẽ lóe sáng.
Hôm qua lúc vừa đến biệt thự, Triệu Thanh Đồng đã thích ở gần cô, thở dài hoặc cười đầy châm chọc khiến cô cảm thấy rất thắc mắc. Giờ có cơ hội sao lại không nắm lấy chứ?
Tim đập nhanh, cô cất tiếng:
“Tôi muốn hỏi cô: Cô đã từng làm chuyện gì tổn hại người khác nghiêm trọng để tư lợi chưa?”
Triệu Thanh Đồng phản xạ có điều kiện trả lời ngay:
“Chưa từng!”
Thẩm Ngôn nheo mắt:
“Chắc chứ? Không cần nghĩ lại à?”
“Không cần.” - ánh mắt Triệu Thanh Đồng bình thản nhìn cô - “Tôi vốn chưa từng làm chuyện tổn hại người khác để mưu lợi. Ví dụ như có khi vội quá, thấy đường không có xe nên tôi vượt đèn đỏ, nhưng cũng không gây ra tai nạn hay hậu quả gì, cái đó chắc không tính là nghiêm trọng đâu nhỉ?”
Thẩm Ưu: “Nhưng vượt đèn đỏ vẫn là sai mà?”
【Trời má, lần đầu thấy có người vượt đèn đỏ mà nói ra đầy tự tin vậy luôn, cô ta nghĩ hành vi đó chẳng có gì sai à??】
Triệu Thanh Đồng giả vờ không nghe thấy, cười dịu dàng:
“Đúng là sai, nhưng cũng không đến mức làm tổn hại nghiêm trọng đến người khác để trục lợi mà đúng không?”