Tơ Tình Chẳng Dứt

Chương 1: 1



Chồng tôi, Thẩm Việt, bị tai nạn giao thông mất trí nhớ, quên mất tôi – người vợ đang mang thai của anh ta.

 

Anh ta chỉ ôm lấy bạch nguyệt quang trong lòng mình – Lê Tri Tri – và gọi cô ta là “vợ”.

 

Anh ta cùng Lê Tri Tri ân ái tình tứ ngay trước mặt tôi, còn lớn tiếng đòi ly hôn để cưới cô ta.

 

Tôi thuận theo ý anh, ký vào đơn ly hôn, rồi đến bệnh viện phá bỏ đứa con trong bụng.

 

Ba tháng sau, Thẩm Việt gõ cửa nhà tôi vào lúc nửa đêm.

 

Anh ta nhìn chằm chằm vào bụng tôi giờ đây đã phẳng lì – rồi mất kiểm soát hỏi:

 

Nhất Phiến Băng Tâm

“Con của chúng ta đâu rồi?”

 

Tôi cười:

 

“Tôi đã ly hôn với anh rồi, sao phải giữ lại đứa bé để cản trở tôi tái giá?”

 

01

 

Chồng tôi, Thẩm Việt, là người bỏ mặc tôi đang đi khám thai để chạy đi đón bạch nguyệt quang của anh – Lê Tri Tri, và rồi gặp tai nạn giao thông.

 

Không bị thương gì nghiêm trọng, chỉ bị rách một mảng trên trán.

 

Nghe được tin về vụ tai nạn, tôi vội vã đến bệnh viện, nhưng lại tận mắt chứng kiến cảnh anh ta nắm tay Lê Tri Tri đầy tình cảm, tha thiết tâm sự cùng cô ta.

 

Tôi gọi tên anh, Thẩm Việt quay đầu lại nhìn tôi với ánh mắt khó hiểu:

 

“Cô là ai?”

 

Anh mất trí nhớ.

 

Anh nhớ tất cả mọi người, chỉ duy nhất quên mất tôi – người vợ đang mang thai của anh.

 

Tôi không cam lòng để Thẩm Việt quên tôi.

 

Tôi tìm đủ mọi cách, chỉ mong anh có thể nhớ lại.

 

Thế nhưng Thẩm Việt lại vô cùng bài xích tôi, trong đầu anh ta chỉ có mỗi bạch nguyệt quang Lê Tri Tri, ngày ngày quấn lấy cô ta không rời.

 

Tôi nghĩ Thẩm Việt chỉ vì mất trí nhớ nên mới như vậy, đợi khi anh hồi phục trí nhớ, chắc chắn sẽ nhớ ra tôi – người vợ của anh, cũng sẽ nhớ ra đứa con của chúng tôi đang lớn lên từng ngày trong bụng.

 

Vì muốn anh hồi phục trí nhớ, tôi không quản việc nôn nghén, mỗi ngày đều chạy khắp các bệnh viện lớn, tìm chuyên gia để chữa trị cho anh.

 

Cũng vì muốn anh hồi phục, tôi mỗi ngày đều thay đổi món ăn, nấu đủ thứ ngon lành cho anh.

 

Cho đến một buổi sáng nọ, tôi mang canh hầm đến cho Thẩm Việt thì vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa Lê Tri Tri và cô bạn thân của cô ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

“A Việt căn bản là không hề mất trí nhớ, chỉ là chán ghét Nam Hi – con ch.ó l.i.ế.m chân kia. Anh ấy muốn ly hôn với cô ta để ở bên tôi trọn đời, nhưng ly hôn phiền phức lắm, phải chia tài sản nữa.

 

“Nam Hi yêu anh ấy đến thế, chắc chắn sẽ không chịu đồng ý, nên A Việt mới nghĩ ra cách này – giả vờ mất trí nhớ trước mặt cô ta, để cô ta tự hiểu thân phận mà rút lui.”

 

Cô bạn thân của Lê Tri Tri kinh ngạc bật thốt:

 

“Nhưng mà Nam Hi đang mang thai mà? Cô ta yêu Thẩm Việt như thế, chắc chắn sẽ sinh đứa con ra, mà có con rồi thì hai người làm sao ly hôn được?”

 

“Đứa con đó nhất định phải để Nam Hi sinh ra, bởi vì tôi không thể sinh con.” – Lê Tri Tri vừa nói vừa vuốt nhẹ bụng mình.

 

“Cô cũng biết đấy, nhà họ Thẩm không thể không có người nối dõi, nên A Việt đã bàn với tôi, để Nam Hi sinh con xong, thì cũng là lúc cô ta phải cút khỏi nhà họ Thẩm.”

 

Nghe đến đây, cả người tôi như rơi vào hầm băng lạnh giá.

 

Tôi phải vịn chặt lấy tường mới không ngã quỵ xuống đất.

 

Lê Tri Tri lại tiếp tục kể cho bạn thân về những lần cô ta vụng trộm gặp gỡ, ân ái cùng Thẩm Việt sau lưng tôi những năm qua.

 

Lúc ấy tôi mới hiểu ra, thì ra Thẩm Việt và Lê Tri Tri đã sớm nối lại tình xưa, lén lút qua lại từ lâu.

 

Ngay cả khi Lê Tri Tri vẫn chưa ly hôn với chồng cũ, Thẩm Việt đã bay ra nước ngoài nhiều lần chỉ để gặp cô ta trong bí mật.

 

Sau khi Lê Tri Tri ly hôn, anh ta không còn kiêng dè gì nữa, chỉ muốn lập tức cho cô ta danh phận chính thức.

 

Chỉ tiếc rằng… Lê Tri Tri không thể sinh con.

 

Mà nhà họ Thẩm thì nhất định phải có người thừa kế.

 

Cho nên… anh ta mới để tôi mang thai.

 

02

 

Sự thật trần trụi, tàn nhẫn đến mức khiến người ta đau thấu tim gan.

 

Tôi và Thẩm Việt bắt đầu từ cái gọi là “tiếng sét ái tình” của tôi.

 

Hồi đại học, tôi vừa đi học vừa đi làm để kiếm thêm thu nhập, trong khoảng thời gian đó tôi bị một người nước ngoài quấy rối. Chính Thẩm Việt đã đứng ra giúp tôi.

 

Anh hùng cứu mỹ nhân là khởi đầu dễ sinh tình cảm nhất, tôi không kìm được mà đem lòng yêu Thẩm Việt.

 

Thực ra, trước khi tôi gả cho Thẩm Việt, nhà họ Thẩm đã sớm sa sút, còn bạch nguyệt quang của anh ta là Lê Tri Tri thì đã ra nước ngoài cùng người đàn ông khác, bỏ rơi anh.

 

Tôi từng nghe nói Thẩm Việt rất yêu Lê Tri Tri.

 

Nhưng tôi nghĩ, Lê Tri Tri đã chủ động buông bỏ anh để kết hôn với người khác, chắc sẽ không còn liên quan gì đến anh nữa.

 

Tôi tự tin rằng mình có thể khiến Thẩm Việt yêu tôi, thế là tôi bắt đầu theo đuổi anh.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com