Tiểu Sư Muội Nói Chuyện Thần Kinh Cũng Là Thần

Chương 408: Tẩu hỏa nhập ma



 

Xung quanh, các tu sĩ nhìn thấy ma khí tỏa ra từ nhóm người kia đều kinh hoàng tránh né, trong đó không ít người đang thì thầm bàn tán.

“Tứ đại tông sao còn chưa ra lệnh tiêu diệt đám ma tu này?”

“Diệt không xuể đâu. Gần đây rất nhiều tán tu đã gia nhập Thượng Ma Tông. Hơn nữa, nghe nói Thượng Ma Tông có hai cao thủ Hợp Thể cảnh, nên cả hai bên đều không dám đối đầu trực diện.”

“Nhìn kìa, bọn họ đều có tu vi Nguyên Anh đấy.”

“Mau nhìn đi, kia chẳng phải là Lý Thượng sao? Ta nhớ mấy ngày trước hắn ta vẫn còn là Luyện Khí kỳ, sao bây giờ lại thành Nguyên Anh đại lão rồi?”

“Thật đáng ghen tị.”

Giữa đám đông, Vương Hữu Đạo tận hưởng ánh mắt kinh sợ lẫn ngưỡng mộ của mọi người xung quanh.

Thấy Nhị Hổ vẫn cúi đầu, Vương Hữu Đạo bèn huých vai hắn ta một cái, nói: “Cúi đầu làm gì? Ngươi giờ cũng là cao thủ Nguyên Anh rồi!”

Nhị Hổ ngơ ngác nhìn hắn ta.

Vương Hữu Đạo vòng tay qua cổ hắn ta, ép hắn ta ngẩng lên: “Nhìn xem, những người này không phải đang ghen tị với chúng ta sao? Ngẩng đầu ưỡn n.g.ự.c lên, chúng ta nay đã khác xưa rồi.”

Rốt cuộc Nhị Hổ cũng ngước mắt nhìn mọi người chung quanh. Những ánh mắt dù là ngưỡng mộ hay sợ hãi đều là thứ trước giờ hắn ta chưa từng được cảm nhận.

Hắn ta nghe thấy nhịp tim mình đập dồn dập, lần đầu tiên hắn ta cảm thấy mình cũng có thể trở thành một vị tiên nhân khiến người người kính nể.

Một nụ cười nở trên môi hắn ta. Ban đầu, chỉ là một nụ cười nhàn nhạt, nhưng càng lúc càng rạng rỡ.

“Vương đại ca, tiếp theo chúng ta…”

Nhưng ngay khoảnh khắc hắn ta quay sang nhìn Vương Hữu Đạo, nụ cười chợt đông cứng.

Vì lúc này, Vương Hữu Đạo đột nhiên sững lại, ma khí toàn thân bắt đầu cuồng bạo, đôi mắt ẩn hiện tia đỏ rực.

“A a a a—”

Như thể bị thứ gì đó nhập vào, Vương Hữu Đạo bỗng nhiên phát điên, lao vào đám đông xung quanh.

Một người đang bình thường từ tỉnh táo đến tẩu hỏa nhập ma, chưa đầy năm nhịp thở.

Quá đột ngột, quá đáng sợ.

“Vương đại ca…”

Nhị Hổ kinh hoàng nhìn người trước mắt, xung quanh tràn ngập tiếng la hét của cả ma tu đồng hành lẫn Linh tu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Máu loang theo từng khe nứt trên đường, lan đến dưới chân hắn ta.

Mùi tanh tưởi xộc lên không trung.

“Ma tu tẩu hỏa nhập ma rồi, chạy mau!”

“Đừng g.i.ế.c ta! Cứu ta—!”

“Ma tu g.i.ế.c người rồi! Ở Hoàng thành mà ma tu cũng dám công khai g.i.ế.c người!”

Tiếng kêu thảm thiết nhanh chóng truyền đến Tam Đại Các.

Nghe thấy động tĩnh, Huyền Tịch, Thiền Tâm và Trương Đồng lập tức lao ra ngoài.

Minh Huệ và Tịch Họa cũng theo sát phía sau.

Trên phố, khắp nơi hỗn loạn.

Sau Vương Hữu Đạo, lại có bốn, năm ma tu khác cũng đột ngột tẩu hỏa nhập ma.

Mặt đất chỉ còn lại những t.h.i t.h.ể nằm la liệt, những ma tu hoảng loạn mất phương hướng và những Linh tu đang chạy tán loạn.

Sau khi sát hại một Linh tu Luyện Khí kỳ, Vương Hữu Đạo mặt đầy máu, khuôn mặt vặn vẹo quay đầu lao về phía Nhị Hổ cùng những ma tu khác.

Vương Hữu Đạo nổi điên tung một chưởng, tất cả bọn họ đều bị hất văng, nhưng hắn ta cũng không định dừng tay.

Nhị Hổ trừng lớn mắt, trơ mắt nhìn khuôn mặt vặn vẹo dữ tợn kia ngày một gần hơn.

Ngay khoảnh khắc Vương Hữu Đạo vận ma khí chuẩn bị ra tay kết liễu, một luồng linh lực từ xa bay đến, đánh văng hắn ta ra ngoài.

Tiếp đó, Huyền Tịch cùng hai người kia xuất hiện trên phố, chỉ trong chớp mắt đã chế ngự toàn bộ những ma tu bị tẩu hỏa nhập ma.

Linh lực trói chặt họ lại, buộc họ quay lưng vào nhau, mặc cho họ gào thét điên cuồng.

Thu Vũ Miên Miên

Nhìn bọn họ trong bộ dạng này, Thiền Tâm hỏi: “Giải dược còn tác dụng không?”

Trương Đồng lắc đầu, “Hết cứu rồi. Tiêu Tiêu nói chỉ có thể uống giải dược trước khi hoàn toàn tẩu hỏa nhập ma, hiện trạng của bọn họ bây giờ chỉ có một con đường chết. Đưa về tông môn đi.”

Ba người liếc nhìn những ma tu khác vẫn đang sợ hãi đến mức sững sờ tại chỗ, vẻ mặt bất lực quay người rời đi.

Nhị Hổ ngồi bệt dưới đất, lồng n.g.ự.c phập phồng dữ dội, rất lâu sau vẫn không thể hoàn hồn.

Những ma tu khác cũng hoảng sợ không thôi, tất cả đồng loạt cúi gằm mặt, trên gương mặt hiện rõ nỗi khiếp sợ tột cùng.



 


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com