Ba ngày trước, trong căn cứ Liệt thiên, tư lệnh phát ra thông báo: "Chuẩn bị mở ra nhiệm vụ thăm dò thế giới sau vết nứt."
Nhiệm vụ cụ thể chính là tiến hành liệp sát đầu nhện quái ở khu vực bên ngoài vết nứt.
Cùng với thông cáo, tư lệnh cũng chỉ định những người tham gia vào nhiệm vụ lần này.
Số lượng tổng cộng ba mươi người, cũng không ngoài dự đoán, toàn bộ ba mươi người đều được chọn từ bốn đội ngũ hàng đầu trong căn cứ.
Đương nhiên, bốn người đội trưởng chính là ứng cử viên hàng đầu.
Trong đó, Vi Diệu còn được chọn mặt gửi vàng, trở thành đội trưởng lâm thời của đội ngũ, bởi vì anh ta chính là người có kinh nghiệm chỉ huy tác chiến nhất trong số bọn họ.
Cộng thêm việc đám người này đều là những người tâm cao khí ngạo, cũng chỉ có danh tiếng cao nhất là Vi Diệu mới có thể khiến cho người khác chịu phục.
Trong khi đó Dương Tuấn được bổ nhiệm làm đội phó của đội ngũ, lý do cũng rất đơn giản, đội ngũ của anh ta có thành tích tốt nhất trong quá trình mô phỏng tác chiến.
Vốn dĩ Phạm Trấn Quốc tính toán để Dương Tuấn trở thành chỉ huy của đội ngũ, chỉ là suy xét thực tế có thể sẽ có chênh lệch với giả lập, vậy nên lại thay đổi quyết định.
Nhưng xét tới thành tích mà đội Dương Tuấn làm được trong khi mô phỏng tác chiến, ông ta đã quyết định để cho cả đội ngũ của bọn họ tham gia nhiệm vụ lần này.
Vậy là bỏ đi mười vị trí, còn lại hai mươi vị trí được nhặt từ ba đội ngũ còn lại.
Nhưng thực ra ngoài người của bốn đội ngũ này, cũng còn có một số chiến sĩ cũng rất mạnh, chỉ là bọn họ thích hợp hơn với việc tác chiến độc lập, không thói quen với việc phối hợp cùng người khác, nên không được chọn vào.
Như Vi Diệu vốn dĩ cũng giống như những người này, nếu như không phải sau đó trở thành lãnh đạo của một biệt đội tinh nhuệ, anh ta hẳn vẫn là một độc hành hiệp trong giới lính đánh thuê.
Khi thấy được thông cáo này của căn cứ, đám binh lính cảm thấy khá là kinh ngạc.
Bởi vì theo như dự định, hẳn là còn cần một thời gian nữa mới có thể chuẩn bị đầy đủ, để tổ chức liệp sát đầu nhện quái kia.
Nhưng bây giờ căn cứ lại tổ chức nhiệm vụ này sớm hơn không ít thời gian, chỉ sợ dự định chuẩn bị ba quả bom hạt nhân chiến thuật cũng chưa thể hoàn thành chứ?
Vấn đề này ai cũng đều thắc mắc, bọn họ cũng không biết vì sao lại có sự thay đổi đột ngột này.
Cho tới bây giờ, mọi người cũng chưa nhận được tiếng gió gì, chắc chắn không phải là đã chế tạo tốt ba quả bom hạt nhân chiến thuật, bởi vì theo tin tức mọi người nhận được, cũng chỉ mới chế tạo tốt hai quả, còn một quả vẫn đang trong quá trình chế tạo.
Kể cả đám người Dương Tuấn cũng như vậy, bọn họ cũng rất muốn biết vì sao lại như thế.
Bọn họ suy đoán, không lẽ là do phía trên gây áp lực mạnh quá, khiến cho căn cứ không thể không trước thời hạn tiến hành.
Mặc dù bọn họ cũng rất mong chờ cái nhiệm vụ này, nhưng bọn họ cũng không muốn vì một vài lý do vô nghĩa mà mạo hiểm tính mạng mình, cũng không muốn tham gia một cuộc chiến chưa được chuẩn bị tốt.
Chỉ là bọn họ là quân nhân, căn bản cũng không thể kháng lệnh cấp trên, vậy nên bọn họ cũng chỉ đành chấp nhận.
Cũng may, tới khi được triệu tập tới để ban bố nhiệm vụ, bọn họ mới biết được tình huống cũng không giống họ nghĩ như vậy.
Người gặp mặt, giao nhiệm vụ cho bọn họ chính là Phạm Trấn Quốc.
Nhiệm vụ này rất được coi trọng, vốn dĩ Phạm Trấn Quốc dự định chờ Hoàng Quốc Thái trở về, sau đó để cậu ta phụ trách.
Nhưng áp lực từ phía trên quá lớn, lại không biết khi nào Hoàng Quốc Thái mới trở lại, vậy nên vừa chuẩn bị đầy đủ, ông ta liền muốn tổ chức đội ngũ thực hiện nhiệm vụ này.
Còn để lại thời gian ba ngày, đó là vì muốn cho đội ngũ bọn họ trước tiên tiến hành mô phỏng thử.
Mặc dù bọn họ đã tự mình tiến hành mô phỏng thử rất nhiều lần, nhưng đội ngũ bây giờ cũng chưa từng nếm thử phối hợp với nhau, đồng thời bọn họ mô phỏng cũng chưa có bao gồm bom hạt nhân chiến thuật.
Phạm Trấn Quốc mặc dù đã trở thành lãnh đạo nhiều năm, nhưng vẫn chưa hề mất đi tác phong của quân nhân, làm việc gì cũng rất lôi lệ phong hành, không hề dài dòng văn tự.
Vừa gặp mặt, ông ta đã trực tiếp đi thẳng vào vấn đề:
" Hôm nay, gọi các đồng chí tới đây là để tuyên bố nhiệm vụ cho các đồng chí.
Nhiệm vụ gì có lẽ các đồng chí cũng đều đã biết, đó chính là liệp sát đầu nhện quái ở phía bên kia vết nứt.
Mục đích chủ yếu là dọn sạch rào cản để chúng ta có thể thuận lợi tiến quân thăm dò dị thế giới.
Đồng thời cũng là để giúp những đồng đội trước đó táng thân trong miệng của con quái vật đó báo thù.
Để chuẩn bị cho nhiệm vụ này, chúng ta đã phải giành ra hai tháng thời gian.
Trong tình thế cấp bách hiện nay, giành ra hai tháng thì các đồng chí cũng có thể hiểu được tầm quan trọng của nhiệm vụ này như thế nào.
Tôi mong rằng các đồng chí có thể bỏ ra toàn bộ tinh thần, nhất thiết phải hoàn thành tốt nhiệm vụ này.
Theo như trước đó dự định, chúng ta sẽ chuẩn bị ba quả bom hạt nhân chiến thuật cỡ siêu nhỏ, để đảm bảo nhiệm vụ có thể vạn vô nhất thất.
Nhưng bây giờ có một chút thay đổi, chúng ta cũng không chờ tới khi chuẩn bị đủ ba quả bom hạt nhân chiến thuật nữa, bởi vì chúng ta đã có được một loại vũ khí thay thế cho quả bom thứ ba kia.
Cái này cũng là phải cảm ơn đồng chí Hoàng Quốc Thái, bởi vì cậu ta mang về một phần mẫu vật của dị thú, các nhà khoa học từ những vật liệu nghiên cứu đó, rút ra được một phần năng lượng.
Trải qua nghiên cứu bọn họ phát hiện, loại năng lượng này dùng để thay thế cho loại năng lượng vốn có của chúng ta, có thể khiến cho vũ khí năng lượng uy lực tăng mạnh.
Nó đã được thử nghiệm thành công, uy lực rất mạnh, theo tính toán nó có thể bắn thủng lớp giáp ngoài của đầu nhện quái đó.
Chỉ có điều, số lượng loại năng lượng này hiện tại chúng ta có hết sức hữu hạn, sau khi dùng để thử nghiệm, cung cấp cho các đồng chí sử dụng cũng chỉ có một phát bắn, cần phải hết sức cẩn trọng khi sử dụng.
Vậy nên cho các đồng chí thời gian ba ngày để diễn luyện, sau ba ngày sẽ bắt đầu tiến hành nhiệm vụ.
Được rồi, các đồng chí trở về chuẩn bị đi.
Hai loại vũ khí đã được thêm vào hệ thống vũ khí của thiết bị mô phỏng tác chiến giả lập, các đồng chí có thể tự mình nếm thử."
Nói xong, Phạm Trấn Quốc lập tức rời đi, để lại đám người ngạc nhiên nhìn nhau.
Sau một hồi nghe Phạm Trấn Quốc nói, bọn họ cũng chỉ để ý một vấn đề, đó chính là vũ khí mới.
Bọn họ phán đoán, khả năng chính là vì loại vũ khí mới này mà nhiệm vụ bị trước thời hạn tiến hành.
Nhưng nguyên nhân chủ yếu chỉ sợ cũng không phải là do loại vũ khí này uy lực có thể thay thế cho bom hạt nhân chiến thuật, dù sao cũng chỉ có một phát bắn.
Khả năng lớn là vì giá trị của loại năng lượng được triết xuất ra này khiến cho những người phía trên kia không kịp chờ đợi, vậy nên ngay cả chỉ có một phần cũng không tiếc bỏ ra, chỉ để có thể rút ngắn một chút thời gian này.
Vi Diệu đột nhiên quay sang Dương Tuấn hỏi:
" Dương Tuấn, cậu cảm thấy thế nào?"
Dương Tuấn suy nghĩ một chút rồi nói:
" Tôi cũng không quá quan tâm cái gì vũ khí mới, tôi cũng chỉ quan tâm một vấn đề, đó chính là trên thực tế con nhện quái đó cùng với con được mô phỏng ra có bao nhiêu khác biệt!!!"
Mọi người nghe vậy cũng rất đồng ý, vũ khí cố nhiên quan trọng, nhưng đúng là tình huống của mục tiêu càng thêm quan trọng.
Nó mới là yếu tố chính quyết định sự thành bại của nhiệm vụ, cũng là yếu tố lớn nhất ảnh hưởng tới sinh tử của bọn họ.
Con quái được mô phỏng ra đã rất lợi hại, nếu như thực tế còn khó chơi hơn, vậy thì cho dù có chuẩn bị kỹ lưỡng hơn nữa cũng khó lòng tránh khỏi ngoài ý muốn xảy ra.
Vi Diệu gật gù nói:
" Cậu nói rất đúng, chỉ là hiện tại chúng ta cũng không có cách nào xác định được vấn đề này, cũng chỉ có thể tận lực chuẩn bị kỹ lưỡng một chút, như vậy mới có thể khiến cho tỉ lệ thành công của nhiệm vụ được cao nhất.
Bây giờ vũ khí cũng đã được chuẩn bị đầy đủ, nhiệm vụ của chúng ta ba ngày nay sẽ là diễn luyện hợp đồng tác chiến, cố gắng để cho chúng ta có thể phối hợp ăn ý một chút, đồng thời cũng là để có thể vạch ra những phương án tác chiến thích hợp.
Ở đây phương án tác chiến của các cậu là hiệu quả nhất, vậy nên Dương Tuấn, cậu là người trù bị phương án tác chiến cho cả đội.
Lập tức bây giờ chúng ta liền đi tới Trung tâm mô phỏng tác chiến, bắt đầu thử nghiệm diễn luyện."
Mọi người cũng không có ý kiến gì, vậy nên cả đội bắt đầu đi tới Trung tâm mô phỏng tác chiến để tiến hành diễn luyện.
Bây giờ, người nào trong căn cứ mà không biết bọn họ đã tiếp vào nhiệm vụ tiến hành thăm dò vết nứt?
Nói thật, trong lòng ai cũng hâm mộ, gia nhập Liệt thiên căn cứ, ai mà không trông chờ có thể tiến về bên kia vết nứt thăm dò.
Thực lực không bằng người, bọn họ cũng chỉ có thể chấp nhận nhìn đám người Vi Diệu trước tiên đạt được ước muốn.
Nhưng nếu như nhiệm vụ lần này được đám người Vi Diệu thành công hoàn thành, vậy thì chắc chắn cũng sẽ rất nhanh tới lân những người khác.
Trên đường đi tới Trung tâm mô phỏng tác chiến, ánh mắt của mọi người đều dõi theo đám người Vi Diệu, nếu như có quen thuộc nhất định sẽ đi lên bắt chuyện, tìm hiểu một chút tin tức.
Đặc biệt là mười người còn lại trong bốn đội ngũ không được tuyển vào nhiệm vụ lần này, mười người bọn họ đã sớm chờ đợi ở Trung tâm mô phỏng tác chiến, bọn họ mặc dù không có được tham gia, nhưng cũng đều rất quan tâm về tình huống của nhiệm vụ.
Thấy đám người Vi Diệu tiến đến, mười người bọn họ lập tức vây lại hỏi thăm tình huống.
Bây giờ bọn họ đã bị loại bỏ ra, vậy nên vừa vặn tạo thành một đội ngũ mới, do một người trước đó trong đội của Vi Diệu tên là Lữ An làm đội trưởng.
Vì là nhiệm vụ không theo như kế hoạch tiến hành khiến cho bọn họ có chút lo lắng, vừa gặp được đám người Vi Diệu trở về, Lữ An lập tức quan tâm hỏi:
" Đội trưởng, tình huống thế nào?"
Vi Diệu lắc đầu tỏ vẻ không có gì, nói:
" Không sao, là do có vũ khí mới, thay thế cho quả bom thứ ba kia.
Mà khả năng không ngoài dự liệu thì nhiệm vụ tiếp theo sẽ đến lượt các cậu, hay là cùng chúng tôi diễn luyện cho sớm quen thuộc?"
Biết được tình huống, đám người Lữ An cũng thấy yên tâm. Lại nghe Vi Diệu mời, Lữ An mặc dù cũng tâm động, nhưng vẫn là lắc đầu từ chối.
" Không được, chút nữa chúng tôi còn có nhiệm vụ canh gác, không thể cùng các anh được.
Đội trưởng, các anh vẫn là tranh thủ thời gian đi diễn luyện đi."
Thực ra cũng sớm đã mô phỏng tác chiến rất nhiều lần, bây giờ cũng chỉ là có thêm vũ khí mới mà thôi. Mặc dù cũng rất tò mò muốn biết vũ khí mới là cái dạng gì, uy lực như thế nào, nhưng chờ sau đó cũng sẽ có cơ hội nếm thử, cũng không cần nhất thời gấp gáp.
Nói rồi, Lữ An dẫn theo những người khác rời đi, đợi ở đây cũng chỉ là quan tâm tình huống của đồng đội, bây giờ đã biết được tình huống, cũng cần phải trở về chuẩn bị đi gác.
Nhìn bọn họ rời đi, Vi Diệu dẫn theo đội ngũ tiến vào thiết bị mô phỏng giả lập.
Vào trong hệ thống giả lập, đám người rất hứng thú kiểm tra hệ thống vũ khí.
Quả nhiên, trong hệ thống vũ khí đã được thêm vào hai loại vũ khí mới, đồng thời cũng có giới thiệu đầy đủ về hai loại vũ khí này.
Một loại là bom hạt nhân chiến thuật, thứ này có hình cầu, kích thước ước chừng to bằng quả bóng rổ.
Trong này cũng có giới thiệu đầy đủ thông số kỹ thuật cùng với cách thao tác sử dụng, thậm chí bọn họ còn có mô phỏng trình bày tỉ mỉ thao tác sử dụng.
Một loại nữa là súng năng lượng, nhìn rõ ràng là được chỉnh sửa từ loại súng năng lượng bình thường, chỉ có điều kích thước to lớn hơn không ít.
Mặc dù ở đây cũng có giới thiệu về các thông số của khẩu súng mới này, nhưng đám người vẫn rất là tò mò, không biết là cụ thể uy lực của nó là như thế nào.
Bọn họ vội vàng thiết lập hoàn cảnh để thử nghiệm, đương nhiên là phải thử nghiệm trực tiếp trên người con quái mới đủ trực quan.
Con quái nhện được thiết lập đứng yên tại chỗ để làm mục tiêu thử nghiệm, Lê Ngọc cầm súng, thao tác khẩu súng này cũng không khác biệt so với khẩu súng năng lượng bình thường.
Sau khi bóp cò, khẩu súng bắt đầu sáng lên, lập tức nòng súng bắn ra một tia sáng màu xanh lam.
Bọn họ phát hiện, khẩu súng này có độ trễ cao hơn khẩu súng năng lượng bình thường một chút.
Trong chiến đấu, cho dù một chút xíu độ trễ cũng có thể khiến cho kết quả cuộc chiến thay đổi.
Được cái, uy lực của khẩu súng này có thể che đi phần nào một chút khuyết điểm đó.
Chỉ thấy tia sáng bắn ra, trúng vào phần đầu của con nhện, lập tức phần đầu của con nhện bị bắn thủng một cái lỗ to bằng nắm tay, phần xung quanh cái lỗ đều bị nung đỏ lên, đủ để thấy tia năng lượng bắn ra nhiệt độ cao cỡ nào
Chỉ là khi bọn họ kiểm tra kết quả thì phát hiện, tia năng lượng mặc dù uy lực kinh người, nhưng cũng chỉ có thể xuyên qua lớp giáp bên ngoài của con nhện mà thôi, còn chưa thể gây ra cho con nhện vết thương chí mạng.
Bọn họ mặc dù có chút thất vọng, bất quá như vậy cũng đã không tệ rồi, dù sao con nhện quái đó cũng chỉ có cái vỏ ngoài cứng rắn là khó chơi, phá được lớp vỏ ngoài của nó, cho dù chỉ là một khối nhỏ, vậy cũng đã đủ để bọn họ làm thịt nó.
Về phần bom hạt nhân chiến thuật, bọn họ cũng nếm thử một lần, mặc dù cái thứ này sớm đã có kết quả thực tế, nhưng bọn họ cũng chưa dùng thử qua bao giờ.
Sau khi dùng thử qua cả hai loại vũ khí, bọn họ còn khá là vừa lòng với chúng, đây có thể là hai loại vũ khí đơn binh tác chiến mạnh nhất hiện tại.
Bây giờ cũng chỉ còn việc vạch ra phương án tác chiến cho nhiệm vụ lần này.
Vi Diệu quay sang Dương Tuấn trưng cầu ý kiến:
" Dương Tuấn, cậu cảm thấy chúng ta nên sử dụng phương án tác chiến như thế nào thì phù hợp?"
Dương Tuấn dường như đã sớm có cân nhắc, vậy nên lập tức trình bày suy nghĩ của mình:
" Theo tôi nghĩ, việc đầu tiên của chúng ta là cần xác định vị trí của con nhện đó.
Đến hiện tại, chúng ta vẫn chưa thể xác định được nó là ẩn núp như thế nào, cũng không biết vị trí ẩn núp cụ thể của nó ở đâu.
Vậy nên trước tiên chúng ta cần phải tìm kiếm được tung tích của nó, hoặc là dẫn dụ nó đi ra.
Có được hai loại vũ khí này, nếu như không có gì ngoài ý muốn xảy ra, vậy thì công việc tiêu diệt con nhện đó cũng không phải vấn đề lớn gì.
Đã như vậy, cũng chỉ có công đoạn tìm kiếm tung tích của nó là công đoạn nguy hiểm nhất, cần hết sức cẩn thận.
Nói thật, để cho ổn thỏa nhất vẫn là cử người trước tiên tiến lên dẫn dụ, nhưng như vậy người đó chắc chắn cửu tử nhất sinh, để cho ai làm nhiệm vụ này cũng đều không công bằng.
Đã thế cũng chỉ có thể sử dụng phương pháp bình thường đội ngũ chúng tôi vẫn dùng, đó chính là dàn trải ra, thảm thức thăm dò.
Như vậy vừa có thể diện rộng tìm kiếm, vừa tránh khỏi tình huống bị một lưới bắt gọn.
Mọi người cũng biết, con nhện đó có năng lực phun lưới nhện, vậy nên nếu như đi tụm lại gần nhau rất có thể sẽ bị lưới nhện bao trọn.
Dàn trải ra cũng có thể giúp lẫn nhau giám sát, nếu như có người gặp phải nhện quái tập kích cũng có thể kịp thời phát hiện, đồng thời tiến hành hỗ trợ.
Chờ sau khi con nhện xuất hiện, tôi có thể đưa ra hai phương án chiến đấu.
Thứ nhất chính là trước tiên dùng hoả lực áp chế con nhện, sau đó tiến hành kéo dài khoảng cách.
Chờ khoảng cách thích hợp, chúng ta sẽ dùng ra bom hạt nhân chiến thuật.
Xem xét kết quả, nếu như cần thiết chúng ta sẽ sử dụng quả thứ hai.
Cuối cùng sẽ dùng khẩu súng năng lượng kia kết liễu nó.
Phương án này mặc dù nắm chắc thắng lợi, nhưng rủi ro rất cao, có thể phải trả ra cái giá không mong muốn để có thể giành được chiến thắng.
Chủ yếu là trong khoảng thời gian đầu có thể sẽ có ngoài ý muốn xảy ra.
Tôi càng đề nghị phương án thứ hai này hơn.
Đó chính là trước tiên sử dụng vũ khí năng lượng, phế đi một cái chân của nó, từ đó hạn chế khả năng di chuyển của nó, còn lại chúng ta có thể thoải mái mà vây công nó.
Như mọi người đều thấy được, con nhện quái này thân hình to lớn như vậy, nhưng những cái chân của nó rất là tiêm nhọn.
Đặc điểm như vậy khiến nó leo cây khá là dễ dàng, cũng có thể sử dụng những cái chân đó coi như là vũ khí công kích.
Nhưng đặc điểm đó cũng khiến cho khả năng cân bằng của nó rất kém, chỉ cần một cái chân bị phế, hoặc là có tác động mạnh, thân thể nó cũng sẽ chịu ảnh hưởng rất lớn, ngay cả đứng vững cũng khó khăn.
Đương nhiên, chỉ gãy một cái chân chỉ sợ là nó vẫn có thể di chuyển được, nhưng tốc độ chắc chắn sẽ giảm nhiều, không thể chiếm ưu thế đối với chúng ta được.
Khi đó, chúng ta sẽ có thể dễ dàng hơn kéo ra khoảng cách với nó, khả năng gặp phải nguy hiểm sẽ được giảm xuống rất nhiều.
Nếu như có thể làm cho nó ngã xuống, vậy thì việc tiêu diệt nó sẽ càng thêm dễ dàng."
Nghe Dương Tuấn phân tích phương án tác chiến, mọi người cũng bắt đầu trong lòng làm ra phân tích của bản thân mình.
Sau một hồi cân nhắc, bọn họ cảm thấy phương án mà Dương Tuấn đưa ra rất là hợp tình hợp lý.
Đối với bọn họ mà nói, việc đầu tiên cần cân nhắc đó chính là hoàn thành nhiệm vụ.
Đã có thể nắm chắc hoàn thành nhiệm vụ, vậy việc tiếp theo bọn họ muốn cân nhắc đó chính là an toàn của bản thân mình.
Những vấn đề còn lại cũng đều bị đẩy về sau.
Đến trình độ này của bọn họ rồi, không ai có thể chấp nhận được việc trở thành con tốt thí dò đường.
Phương án của Dương Tuấn vừa vặn chiếu cố tới tâm lý của tất cả mọi người.
Mặc dù làm như vậy có thể sẽ xảy ra càng nhiều chuyện ngoài ý muốn, nhưng bọn họ có tự tin có thể ứng phó với những tình huống ngoài ý muốn xảy ra.
Còn trong quá trình thăm dò, người nào trước tiên đụng phải con nhện thì tính người đó không may.
Chưa kể còn có những người xung quanh chiếu ứng, không đến nỗi phải một mình đối mặt với nguy hiểm, bọn họ cũng không có gì cảm thấy không vừa lòng cả.
Thấy không ai phản đối, Vi Diệu lập tức chốt phương án tác chiến.
" Đã như thế, theo như cậu đề nghị, chúng ta lựa chọn phương án thứ hai làm phương án tác chiến chính, nếu như tình huống có biến, chúng ta lại điều chỉnh tùy theo hoàn cảnh.
Bây giờ chúng ta sắp xếp đội hình, bắt đầu tiến hành diễn luyện."