Thiên Kim Thật Ác Độc

Chương 17



"Bởi vì cô biết cô tranh không lại anh ta, trong cái nhà này, anh ta sinh ra đã cao hơn cô một bậc, cô chỉ có thể lấy lòng anh ta, để anh ta bằng lòng hạ mình đối xử tốt với cô."

"Cô nói bậy." Ôn Diệc Tuyền không chịu thừa nhận: "Bố mẹ thương tôi nhất, từ nhỏ mẹ đã kèm tôi học, mẹ chưa từng kèm cô với anh trai. Tôi muốn gì, bố mẹ đều đáp ứng tôi."

"Đó là bởi vì Ôn Nghiễn Phong được bồi dưỡng để trở thành người thừa kế, còn giá trị của cô, là nuôi lớn rồi gả đi liên hôn. Những thứ cô muốn chưa bao giờ chạm đến lợi ích của Ôn Nghiễn Phong, nhà họ Ôn nhiều tiền, bỏ tiền ra đáp ứng cô không có gì phức tạp."

"Có bản lĩnh thì cô đi làm ầm ĩ hủy hôn, đòi cổ phần và vị trí người thừa kế tập đoàn với bố mẹ, xem họ còn đáp ứng cô không."

Cô ta bị lời tôi làm nghẹn lại một lúc, nhưng rất nhanh đã lấy lại tinh thần: "Cô nghĩ hay nhỉ, tôi không thể hủy hôn, tôi có ước mơ của riêng mình, tôi không hứng thú với sản nghiệp của Ôn Thị."

Tôi cười khẩy: "Cô nói cái ước mơ trở thành vũ công đó sao? Nếu nó thật sự quan trọng với cô, tại sao cô lại từ bỏ cơ hội ra nước ngoài mà ở lại trong nước?"

"Nếu tôi đoán không sai, người giữ cô ở lại trong nước là bố và anh trai, họ nói không muốn cô rời nhà quá xa, không chăm sóc được, nhưng thật ra là sợ cô ra nước ngoài rồi Thẩm Tế thay lòng đổi dạ. Lần trước mẹ bị họ chọc giận, họ lại bảo cô hoãn thi để chăm sóc, cuộc thi đó chắc hẳn cô đã chuẩn bị rất lâu rồi..."

"Im miệng!" Ôn Diệc Tuyền không muốn nghe nữa: "Cô đừng hòng ly gián!"

"Có phải ly gián hay không tự cô rõ, muốn mơ mộng thì đóng cửa lại mà mơ, đừng lên mặt trước mặt tôi, tôi không thích diễn kịch với người khác."

"Ra ngoài."

Ôn Diệc Tuyền không nhúc nhích, chế nhạo tôi: "Nói thì hay lắm, chẳng phải cô ghen tị tôi có người yêu sao, cô quyến rũ Thẩm Tế chẳng phải là để tôi khó chịu sao. Nhưng tôi nói cho cô biết, trong lòng Thẩm Tế chỉ có tôi, người bố mẹ thiên vị vĩnh viễn vẫn là tôi, tất cả những gì cô làm đều chỉ là vô ích."

Cô ta luôn nghĩ mình quá quan trọng trong lòng tôi.

Thấy tôi không nói gì, cô ta tức giận hỏi: "Cô dám nói đêm Giáng sinh đó cô không ở cùng Thẩm Tế nữa đi?"

Tôi vẫn giữ thái độ thờ ơ: "Đêm Giáng sinh đó tôi làm việc, tôi không có hứng thú với mấy tên đàn ông kém cỏi tôi ở mọi mặt."

Tôi không nói dối, Ôn Diệc Tuyền lúc này mới sốc, nhận ra có điểm không đúng, cô ta vẫn luôn cho rằng người cần phòng bị chỉ có tôi.

Nhưng dạng người sinh ra đã ngậm thìa vàng như Thẩm Tế, sao có thể thiếu cám dỗ xung quanh, giới thượng lưu mà anh ta tiếp xúc, mỹ nữ trên bàn tiệc là không thể thiếu.

Muốn những người như họ giữ mình trong sạch, khó như lên trời.

Ôn Hựu An và Diệp Thời Nga thời trẻ tình cảm cũng tốt, ông ta giỏi lắm cũng chỉ làm được việc không có con rơi bên ngoài.

So với những người có tài lực tương đương, có người thay mấy đời vợ, có người con riêng đến cửa, so ra thì, ông ta vẫn còn tính là tốt chán.

Ôn Diệc Tuyền được nâng niu chiều chuộng từ nhỏ, sao chịu được việc đối phương phản bội, cô ta thuê thám tử tư đi điều tra, bắt quả tang Thẩm Tế trong một lần tụ họp.

Nghe người ta nói, lúc đó Thẩm Tế chơi thua trò chơi, cô gái ngậm rượu đến đút cho anh ta, phải uống hết cả ly mới được kết thúc.

Kết quả mới đến ngụm thứ hai đã bị Ôn Diệc Tuyền túm tóc kéo xuống khỏi đùi Thẩm Tế.

Ôn Diệc Tuyền làm ầm ĩ một trận, Thẩm Tế bất đắc dĩ giải thích, sau đó còn đuổi theo ra ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tình cảm thanh mai trúc mã, xem như còn chịu được một lần sóng gió.

Sau đó Ôn Diệc Tuyền lại bắt quả tang anh ta mấy lần nữa, khiến bạn bè của anh ta oán thán, anh ta cảm thấy mất mặt nên nặng lời với Ôn Diệc Tuyền, Ôn Diệc Tuyền khóc lóc về nhà nói muốn hủy hôn.

Ôn Hựu An nói sẽ bảo nhà họ Thẩm dạy dỗ Thẩm Tế, rồi lại khuyên nhủ Ôn Diệc Tuyền rất lâu, Ôn Diệc Tuyền cảm thấy có chỗ dựa, càng thêm tức giận, lúc Thẩm Tế gọi điện thoại đến, cô ta trực tiếp đề nghị hủy hôn.

Khuôn mặt hiền từ của Ôn Hựu An lập tức trở nên u ám sau khi Ôn Diệc Tuyền nói ra hai chữ "hủy hôn", ông ta tát cô ta một cái.

Cái tát này khiến Ôn Diệc Tuyền ngơ ngác, cô ta ngây người nhìn Ôn Hựu An, không biết tại sao lại thành ra như này.

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

Diệp Thời Nga khóc lóc bảo vệ Ôn Diệc Tuyền: "Đánh con làm gì, có chuyện gì không thể nói đàng hoàng sao?"

Ôn Nghiễn Phong đứng bên cạnh, lấy điện thoại trên tay cô ta, nhỏ giọng nói gì đó với Thẩm Tế ở đầu dây bên kia.

Chỉ có tôi, ngả người vào ghế sofa, thưởng thức màn kịch của cả gia đình này.

Ôn Hựu An bắt đầu xin lỗi Ôn Diệc Tuyền, nói lời ngon ngọt khuyên nhủ cô ta, Ôn Nghiễn Phong cũng ở bên cạnh phụ họa.

Ôn Diệc Tuyền dựa vào lòng Diệp Thời Nga khóc, Diệp Thời Nga có lẽ nhớ đến những chuyện mình đã trải qua, bà ta bất lực trước tương lai của con gái, chỉ có thể lặng lẽ rơi lệ.

Bố con nhà họ Ôn rất giỏi thao túng tâm lý Ôn Diệc Tuyền, không lâu sau cô ta đã bị dỗ dành, gật đầu liên tục, ngược lại còn xin lỗi họ.

Kịch đã tàn, tôi cũng xem đủ rồi.

Giang Kỳ lái xe đến đón tôi.

Anh vẫn chưa tốt nghiệp, không vào được công ty, chỉ giúp tôi làm một số việc riêng bên ngoài.

“Có vẻ hôm nay tâm trạng của tổng giám đốc Ôn rất tốt.” Anh mỉm cười hỏi tôi.

"Ừ." Tôi cong môi mỉm cười.

"Nhìn mấy người đạo đức giả xé mặt nạ, rất thú vị."

"Em vất vả rồi."

15

Phát triển game rất tốn kém, hai trò chơi nhỏ đầu tiên của công ty tuy có doanh thu, nhưng đều bị tôi dùng để lấp vào cái hố "Thần Minh Tại Thượng", công ty vẫn còn hoạt động là do tôi dùng tiền riêng chống đỡ.

Chu Dĩ Hoài và mọi người biết khó khăn của tôi, chủ động đề xuất giảm lương, tôi đều bác bỏ hết.

"Thần Minh Tại Thượng là giấc mơ của tất cả mọi người, tôi không thể góp sức, chỉ có thể góp thêm chút tiền."

"Cứ giao hậu phương cho tôi, việc các anh cần làm là không cần lo lắng, xông thẳng lên trước.”


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com