Thiện Ác Ắt Có Báo Ứng

Chương 9



6

Tiểu nương của ta trong lúc đường cùng, đã định tìm đến tiểu thư nhà họ Tiết để mà cầu xin sự giúp đỡ.

Thế nhưng, còn chưa kịp đi, thì Tiết tiểu thư đã đích thân mang tới lời nhắn từ Hầu phu nhân.

Bà nói. “Hầu phu nhân có lời nhắn rằng, các ngươi không cần phải vì chuyện này mà bực bội, phiền lòng. Làm người sống ở trên đời, chẳng lẽ lại để cho mấy cái hòm đồ vô tri này làm khó được hay sao.”

“Đến ngày xuất giá, phủ cho thứ gì thì cứ việc nhận lấy thứ đó. Còn sau này phải làm thế nào, phu nhân tự khắc sẽ có sắp xếp ổn thỏa.”

Đến ngày ta chính thức xuất giá, theo sau ta là một hàng dài đoàn người đưa tiễn vô cùng đông đảo.

Khi đoàn người vừa tới trước cổng Hầu phủ, Hầu phu nhân đã đích thân ra tận cửa để đón dâu.

Bà cất giọng sang sảng. “Hôm nay Hầu phủ chúng ta có đại hỷ, để tỏ rõ sự coi trọng đối với tân nương, Hầu phủ đặc biệt cho mở rương để mọi người cùng xem qua sính lễ của chúng ta.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Con dâu của ta vốn là bảo bối trong lòng của nhà người ta, hôm nay gả đến nhà ta, tuyệt đối không thể để cho nàng phải chịu bất cứ thiệt thòi nào.”

Vị quản gia của Hầu phủ lần lượt mở từng chiếc rương sính lễ ra, rồi rộng rãi để cho tất cả mọi người xung quanh cùng được chứng kiến.

Trong đám người đang xem náo nhiệt, không biết là ai đã cất tiếng nói. “Đã xem qua sính lễ của Hầu phủ rồi, thì cũng nên để cho chúng ta được xem qua đồ hồi môn của phủ Thượng thư đi chứ.”

Tiết tiểu thư nghe vậy, cũng hồ hởi nói theo. “Đúng đó, đúng đó. Ta nghe nói tiểu nương của con bé Vu nha đầu đã đem hết toàn bộ sính lễ của mình năm xưa để lại cho con gái. Năm đó, cảnh tượng nhà họ Tôn gả con gái ta vẫn còn nhớ rất rõ, mau mang ra đây để cho chúng ta được mở rộng tầm mắt nào.”

Phụ thân và đích mẫu của ta nghe đến đây, đều tỏ ra vô cùng hốt hoảng, lo sợ.

Sự việc xảy ra quá bất ngờ, khiến họ không thể nào tìm được bất cứ lý do nào để mà ngăn cản.

Họ chỉ đành trơ mắt đứng nhìn từng chiếc rương hồi môn của ta bị người ta mở ra, rồi phải đón nhận những ánh mắt khinh bỉ, coi thường từ bốn phía xung quanh.

Đích mẫu quả thực không dùng những chiếc rương trống rỗng để mà cho qua chuyện, thế nhưng những thứ đồ đạc bên trong đều là những món đồ cũ nát, hư hỏng.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com