Thành Công Cưa Đổ Nam Thần

Chương 1



Đêm giao thừa, tôi gọi video với bạn thân để đếm ngược chào năm mới.

 

Tôi hùng hồn tuyên bố:

 

“Sang năm, nhất định tớ sẽ cưa đổ chú hai của cậu cho xem!”

 

Bên kia điện thoại vọng lại tiếng ồn ào của bạn tôi.

 

Tôi đang định cúp máy thì giây tiếp theo, đầu dây bên kia truyền đến giọng nam trầm thấp:

 

“Được.”

 

1

 

Ngày cuối cùng của năm nay, tôi không đi ra ngoài mà ở nhà xem hết chương trình đón năm mới từ đài này sang đài khác.

 

Cũng hết cách rồi, vì tôi có quá nhiều “crush”, mà mỗi người lại biểu diễn ở một kênh khác nhau.

 

Cái điều khiển từ xa trong tay bị tôi bấm đến sắp bốc khói, chỉ sợ bỏ lỡ bất kỳ màn trình diễn đỉnh cao nào đó của các anh trai nhà mình!

 

Tôi hết sức chăm chú xem TV đến tận lúc đếm ngược về 0 giờ.

 

Đếm ngược vừa kết thúc, cuộc gọi video của bạn thân cũng tới liền theo câu “Chúc mừng năm mới!”

 

Tôi kết nối điện thoại, cười tươi như hoa: “Chúc mừng năm mới nha bảo bối! Năm mới chúc cậu gập được bánh từ trên trời rơi xuống nhé!”

 

Tiếng cười sảng khoái của bạn thân truyền đến từ trong điện thoại.

 

Cô ấy kích động nói: “Lời chúc này tớ thích! Quả nhiên là cậu, Dư Tinh Tinh!”

 

Tôi cười đầy ý vị sâu xa, giả vờ khiêm tốn.

 

Giờ này bạn thân đang ở nước ngoài bên kia đại dương,

 

Nhà cô ấy năm nào cũng đón năm mới ở nước ngoài, năm nay cũng không ngoại lệ.

 

Cũng thật là làm khó cô ấy khi phải canh lệch múi giờ để gọi về cùng tôi đếm ngược sang năm mới.

 

Hai chúng tôi vừa gọi video, vừa vẽ ra đủ loại bánh vẽ kỳ vọng về tương lai.

 

Nào là năm sau nằm chơi cũng kiếm hai trăm vạn.

 

Nào là năm sau nhất định phải thoát ế.

 

Tôi càng nói càng phấn khích, thề sống thề chết: “Năm sau! Tớ nhất định sẽ cưa đổ chú hai của cậu!”

 

Bạn thân “suỵt” một tiếng, đầy vẻ khinh thường nói: “Câu này cậu đã nói tám trăm lần rồi đó, xin hỏi hiện tại đã tiến triển đến bước nào rồi?”

 

Tôi cười mỉm, vô cùng kiêu ngạo nói: “Tớ với anh ấy chỉ cách việc đi đăng ký kết hôn mỗi một bước là... làm quen với nhau thôi!”

 

Bạn thân: “…”

 

Cô ấy trợn mắt nhìn tôi một cái, không thèm nói chuyện với tôi nữa.

 

Tâm trạng tôi lại rất tốt, đã bắt đầu mặc sức tưởng tượng sẽ mua phần đất nào để sau này yên nghỉ cùng Lục Triệt.

 

Chú hai Lục Triệt của bạn thân tôi là đàn anh khóa trên thời đại học của tôi, tôi đối với anh ấy có thể nói là vừa gặp đã yêu.

 

Lần đầu tiên tôi gặp anh ấy là khi anh ấy đến đưa đồ cho bạn thân của tôi.

 

Chờ khi Lục Triệt đi rồi, tôi lập tức túm cổ áo bạn thân chất vấn:

 

“Cậu quen được bạn trai đẹp trai cỡ đó từ khi nào mà không nói cho tớ biết hả? Cậu có còn là bạn thân của tớ không đấy?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Bạn thân có lẽ bị tôi lắc đến hoa mắt chóng mặt, lập tức vươn tay ra đè tôi lại:

 

“Khoan đã! Ai nói với cậu đấy là bạn trai của tới? Đó là chú hai của tớ mà!”

 

Tôi nắm tay bạn thân, đứng đờ người tại chỗ, nụ cười trên khóe miệng có chút cứng ngắc, nói: “Chú... chú hai? Nhìn anh ấy đâu có già như vậy đâu.”

 

Bạn thân trợn mắt nhìn tôi một cái, bất lực nói: “Ai nói với cậu là chú hai thì nhất định phải lớn tuổi? Chú ấy chỉ là vai vế cao thôi, thực ra chỉ hơn tụi mình một khóa.”

 

Cũng từ lúc đó tôi mới biết được, Lục Triệt là đàn anh cùng trường chúng tôi, thậm chí còn là nhân vật nổi bật.

 

Hôm đó tôi hỏi thăm được từ chỗ bạn thân rất nhiều chuyện liên quan tới Lục Triệt.

 

Từ đó đến bây giờ đã qua năm năm rồi.

 

Năm nào tôi cũng nói sẽ theo đuổi anh ấy nhưng năm nào cũng nhát gan không dám bắt đầu.

 

Nhưng điều đó không ảnh hưởng gì đến việc tôi tiếp tục khoác lác.

 

Tôi đang nói hăng say thì đầu dây bên phía bạn thân đột nhiên truyền đến tiếng ồn ào huyên náo.

 

“Này? Cậu sao vậy?” Tôi nhìn vào màn hình, bên phía bạn thân đã tối đen như mực.

 

Tôi lắc lắc điện thoại, lại gọi cô ấy thêm mấy tiếng mà không ai trả lời, tôi không nhịn được mà lẩm bẩm: “Lại lag à? Mạng gì mà dở quá.”

 

🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit🌟

Tôi vừa nói vừa chuẩn bị tắt cuộc gọi video.

 

Ngay khoảnh khắc tôi sắp nhấn vào nút cúp máy, màn hình cuộc gọi video bên kia đột nhiên sáng trở lại.

 

Nhân vật nam chính trong lời khoác lác của tôi, người chú hai có vai về rất lớn của bạn thân tôi, lúc này đối diện với ống kính, mỉm cười nhìn tôi đầy ẩn ý.

 

“Muốn theo đuổi anh à?”

 

“…”

 

“Được. Ngày mai anh về nước. Cho em một cơ hội.”

 

Nói xong anh ấy liền cúp điện thoại, chỉ để lại tôi c.h.ế.t trân đối diện với điện thoại, một lúc lâu mới thốt ra được một chữ:

 

“Hả?”

 

2

 

Suốt một đêm tôi không thể lấy lại tinh thần.

 

Sáng hôm sau, tôi lảo đảo bò dậy, định bật một bài nhạc sôi động để lấy lại tinh thần, ai ngờ lại nhìn thấy tin nhắn từ bạn thân:

 

“Dư Tinh Tinh, bốn giờ chiều ra sân bay đón người!”

 

Tôi: “...”

 

Tôi chỉ lỡ miệng nói chơi thôi mà, bọn họ lại chơi thật à?

 

Tôi lật đật vừa lăn vừa bò đi tìm số số điện thoại di động của bạn thân để gọi nhưng thôi xong, ngoài vùng phủ sóng, chắc đang trên máy bay rồi.

 

Tôi nghĩ đến gương mặt đẹp trai của Lục Triệt mà khóc không ra nước mắt.

 

Chú hai ơi, nghe em giải thích đã!

 

...

 

Điện thoại không liên lạc được, tôi cứ chần chừ mãi cả ngày, cuối cùng vẫn phải mò ra sân bay.

 

Vừa quá 4 giờ một chút, điện thoại của bạn thân gọi tới, giọng hét to đầy tức giận: “Dư Tinh Tinh cậu đang ở đâu đó hả?”

 

 


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com