Minh bước đi vô định trong hành lang mờ ảo, tâm trí rối bời. Cuộc gặp gỡ với phiên bản nghiện rượu của chính mình vừa rồi đã để lại trong anh một ấn tượng sâu sắc. Anh tự hỏi, liệu tất cả các "Minh" khác ở tầng 13 đều là những hình ảnh phản chiếu của những con đường sai lầm mà anh có thể đã đi?
Bất chợt, hành lang rẽ sang một hướng khác. Minh tiếp tục bước đi, và một lúc sau, anh thấy một cánh cửa khác ở phía trước. Cánh cửa này khác với cánh cửa trước, nó được làm bằng kim loại sáng bóng, phản chiếu ánh đèn vàng leo lét trên hành lang.
Minh tiến lại gần, ngập ngừng đưa tay lên chạm vào cánh cửa. Bề mặt kim loại lạnh lẽo, trơn trượt. Anh không thấy bất kỳ tay nắm cửa hay khóa nào.
Anh đẩy cánh cửa, và nó dễ dàng mở ra. Minh bước vào, và ngay lập tức, anh cảm thấy choáng váng.
Căn phòng này hoàn toàn khác với căn phòng của người đàn ông nghiện rượu. Nó sáng trưng, sạch sẽ, và… đầy những tấm gương.
Từ trần nhà xuống sàn, từ bức tường này sang bức tường khác, tất cả đều được bao phủ bởi những tấm gương lớn. Minh nhìn vào gương, và anh thấy hàng chục, hàng trăm phiên bản của chính mình đang nhìn lại anh.
Những "Minh" này khác nhau về tuổi tác, về biểu cảm, về trang phục. Có những "Minh" trẻ trung, tràn đầy năng lượng, có những "Minh" già nua, mệt mỏi, có những "Minh" tươi cười rạng rỡ, có những "Minh" cau có, giận dữ.
Minh cảm thấy như mình đang đứng trong một mê cung, một mê cung được tạo thành từ chính bản thân anh. Anh đưa tay lên chạm vào một tấm gương, và anh thấy một "Minh" khác cũng đưa tay lên chạm vào tấm gương từ phía bên kia.
Cảm giác kỳ lạ, đáng sợ. Minh cảm thấy mình đang mất phương hướng, không biết đâu là thật, đâu là ảo.
"Đây là cái quái gì vậy?" Minh lẩm bẩm, giọng run run.
Đột nhiên, một trong những "Minh" trong gương lên tiếng. "Đây là căn phòng của những lựa chọn, Minh."
Minh giật mình quay lại, nhìn vào tấm gương mà "Minh" đó vừa nói. "Lựa chọn? Ý anh là gì?"
"Tất cả những 'Minh' mà cậu nhìn thấy ở đây, đều là kết quả của những lựa chọn khác nhau mà cậu đã đưa ra trong cuộc đời," "Minh" trong gương đáp. "Nếu cậu chọn con đường này, cậu sẽ trở thành 'Minh' này. Nếu cậu chọn con đường khác, cậu sẽ trở thành 'Minh' khác."
"Nhưng… nhưng làm sao có thể?" Minh hỏi, "Tôi không hiểu."
"Hãy nhìn kỹ vào những tấm gương," "Minh" trong gương nói, "Cậu sẽ thấy những gì cậu đã bỏ lỡ, những gì cậu có thể đã trở thành."
Minh làm theo lời "Minh" trong gương, anh bắt đầu quan sát kỹ hơn những hình ảnh phản chiếu trong gương. Anh thấy một "Minh" đang đứng trên sân khấu lớn, nhận giải thưởng danh giá. Anh thấy một "Minh" đang hạnh phúc bên cạnh một người phụ nữ xinh đẹp, cùng nhau xây dựng một gia đình ấm áp. Anh thấy một "Minh" đang đi du lịch khắp thế giới, khám phá những vùng đất mới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nhưng anh cũng thấy những "Minh" khác, những "Minh" đang sống một cuộc đời tồi tệ. Anh thấy một "Minh" đang ngồi trong một căn phòng tối tăm, cô đơn, tuyệt vọng. Anh thấy một "Minh" đang phải vật lộn với những khó khăn tài chính, không đủ tiền để trang trải cuộc sống. Anh thấy một "Minh" đang phải đối mặt với những vấn đề sức khỏe nghiêm trọng, không có ai bên cạnh để giúp đỡ.
Minh cảm thấy đau nhói trong tim. Anh nhận ra rằng, cuộc đời anh có thể đã khác đi rất nhiều, nếu anh đưa ra những lựa chọn khác. Anh đã bỏ lỡ quá nhiều cơ hội, đã đánh mất quá nhiều hạnh phúc.
"Tại sao… tại sao tôi lại đưa ra những lựa chọn sai lầm?" Minh hỏi, giọng nghẹn ngào.
"Không ai hoàn hảo cả, Minh," "Minh" trong gương đáp. "Ai cũng mắc sai lầm. Quan trọng là cậu phải học hỏi từ những sai lầm đó, và cố gắng không lặp lại chúng."
"Nhưng tôi… tôi không biết phải làm gì," Minh nói, "Tôi cảm thấy bế tắc, lạc lõng."
"Hãy tìm kiếm con đường của riêng cậu, Minh," "Minh" trong gương nói. "Đừng để người khác quyết định cuộc đời cậu. Hãy lắng nghe trái tim mình, và làm những gì cậu cho là đúng."
Đột nhiên, những tấm gương bắt đầu rung chuyển. Những hình ảnh phản chiếu trở nên méo mó, kỳ dị. Minh cảm thấy chóng mặt, buồn nôn.
"Đã đến lúc cậu phải đi rồi," "Minh" trong gương nói, giọng khẩn trương. "Hãy rời khỏi căn phòng này trước khi quá muộn."
Minh không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng anh biết rằng anh phải nghe theo lời "Minh" trong gương. Anh quay người lại, tìm kiếm cánh cửa mà anh đã bước vào.
Nhưng cánh cửa đã biến mất. Thay vào đó, trước mặt anh là một bức tường gương lớn.
Minh hoảng hốt, anh chạy đến những bức tường khác, tìm kiếm lối thoát. Nhưng tất cả những gì anh thấy chỉ là những tấm gương, phản chiếu vô số phiên bản của chính mình.
Anh bị mắc kẹt trong căn phòng đầy gương, không biết làm cách nào để thoát ra. Anh cảm thấy tuyệt vọng, sợ hãi.
"Giúp tôi! Ai đó giúp tôi!" Minh hét lên, nhưng giọng nói của anh bị nuốt chửng bởi những tấm gương.
Anh biết rằng, nếu anh không tìm được lối thoát, anh sẽ mãi mãi bị mắc kẹt trong căn phòng này, sống cùng với những hối tiếc và những lựa chọn sai lầm của mình.
Và anh tự hỏi, liệu có còn hy vọng cho anh không? Liệu anh có thể tìm thấy con đường của riêng mình, hay anh sẽ mãi mãi lạc lối trong mê cung của những tấm gương?