Tam Sinh Tam Thế Bộ Sinh Liên Có Minh cÆ¡ dẫn ÄÆ°á»ng, vượt qua Vong Xuyên Äi tá»i Luân Há»i Äà i không mất quá nhiá»u thá»i gian. Lúc Äi qua Vong Xuyên bá»n há» không cùng Liên Tam Thà nh Ngá»c Äi chung má»t chiếc thuyá»n, lúc xuá»ng thuyá»n cÅ©ng là Liên Tam dẫn Quáºn chúa Äi thẳng tá»i Luân Há»i Äà i, Quá»c sư cùng Quý thế tá» bá» Äám Minh cÆ¡ má»i nghá» chân uá»ng trà trên chiếc lá sen bằng thạch anh tÃm lÆ¡ lá»ng trên không trung gần Luân Há»i Äà i. Quá»c sư không dám Äá» Liên Tam cùng Quý Minh Phong á» chung má»t chá», háºn không thá» tách hai ngưá»i há» cách xa nhau Ãt nhất ba trÄm trượng. Tá»i nay Tam Äiá»n hạ nói chuyá»n không chút kiêng kỵ, mà Quý thế tá» lại không dá»
gạt, có nhiá»u lần Quá»c sư cảm giác mình không thá» chá»ng Äỡ ná»i trưá»c mặt Thế tá», hoà n toà n nhá» và o sá»± không táºp trung cá»§a Quý thế tá» nên hắn má»i miá»
n cưỡng vượt qua ÄÆ°á»£c cá»a ải. Quá»c sư nhá» tá»i má»t mà n nà y lại không khá»i nhức Äầu, vì váºy Minh cÆ¡ an bà i như váºy, vừa vặn lại hợp ý hắn. Váºy mà sau khi ngá»i và o chá» cá»§a mình, lại vẫn thấy âm thanh cá»§a Tam Äiá»n hạ cùng Quáºn chúa theo gió truyá»n tá»i từ Luân Há»i Äà i. Quá»c sư phun ngụm trà ra ngoà i, không còn chút lưu luyến há»i Minh cÆ¡ Äang hầu hạ bên cạnh: "Ngươi có thá» Äem khá»i lá sen thạch anh tÃm dưá»i chân chúng ta cách xa Luân Há»i Äà i thêm chút nữa ÄÆ°á»£c không?" Quý thế tá» vẫn má»t má»±c im lặng bên cạnh Äá»t nhiên lên tiếng: "Như váºy rất tá»t." Tháºt ra Luân Há»i Äà i cách bá»n há» nói xa không xa, nói gần cÅ©ng không phải gần. Trên Äà i cao bằng tinh thá» Äen có má»c má»t cây luân há»i cho phép u há»n tiến và o kiếp sau, thân gá» to lá»n chá»c trá»i, Äâm thẳng lên bầu trá»i Minh Ti, tà ng cây bá» Äám mây mà sáng bạc lượn lá» bao bá»c, Äó chÃnh là cá»a Äi Äến kiếp sau. Các Äá»m sáng bạc trên lá cây chÃnh là u há»n bám và o, cái cây to lá»n bằng mắt thưá»ng có thá» nhìn thấy sá»± sinh trưá»ng, không ngừng có các cà nh cây thò ra từ trong Äám mây trắng bạc trên bầu trá»i, á» dưá»i gá»c cây, những cà nh cây không ngừng má»c ra, trên Äó là vô sá» lá cây má»i má»c, Äám u há»n má»i tá»i bám và o lá cây rá»i cùng vá»i những nhánh cây vươn lên hòa cùng và o tà ng cây bên trên cùng. Tam Äiá»n hạ cùng Há»ng Ngá»c quáºn chúa Äứng dưá»i tà ng cây. Quý thế tá» bắn ra bá»n chữ "Như váºy rất tá»t" liá»n không nói thêm gì nữa, tá»±a há» Äang an tÄ©nh lắng nghe tiếng hai ngưá»i Äá»i thoại từ trên Luân Há»i Äà i theo gió Äêm ÄÆ°a tá»i. Quá»c sư nhìn thấy gương mắt hắn cà ng nghe cà ng trầm xuá»ng, không khá»i tò mò, cÅ©ng Äặt ly trà xuá»ng dá»±ng lá» tai lên nghe. Äầu tiên lá»t và o tai là âm thanh cá»§a Quáºn chúa. Quá»c sư không biết sá»± tình lúc trưá»c như nà o, nhưng Äoán ra ÄÆ°á»£c lúc nà y bá»n há» Äang nói tá»i chÃnh là má»t câu chuyá»n cÅ© vô cùng bi thương. Quá»c sư lần nữa nghe thấy cái tên Thanh Linh nà y. Ngá»n gió ÄÆ°a tá»i âm thanh cá»§a Quáºn chúa Äã có Äiá»m khà n khà n: "...Ngươi nói thế gian nà y chá» có Thanh Linh má»i có tư cách phán ta Äúng hay sai, nhưng ngay cả Luân Há»i Äà i cÅ©ng không tìm ÄÆ°á»£c Thanh Linh, nà ng, nà ng nhất Äá»nh là không muá»n thấy ta, Äêm Äó Quý thế tá» nói không sai, là ta lá» mãng tùy hứng má»i hại chết Thanh Linh, cho nên ngay cả khi nà ng Äã chết cÅ©ng không muá»n gặp ta, bá»i vì nà ng háºn ta." "Bá»n há» nói báºy, nà ng không có lý do gì háºn ngươi." Tam Äiá»n hạ thấp giá»ng trấn an. Nhưng Quáºn chúa tá»±a há» không chút nghÄ© ngợi Äáp lại: "Có lý do chứ, Liên Tam ca ca," nà ng nghẹn ngà o má»t tiếng, "Bá»i vì ta hại chết nà ng, bá»i vì ta...xấu xa." Nà ng láºp tức nén lại cái nghẹn ngà o Äó, quảng phất tá»± khinh bá» chÃnh mình lại tá»±a như tiếp tục cùng Liên Tam tìm lý do, "Bá»i vì ta không có khả nÄng bảo vá» mình, nhưng vẫn tá»± Äem mình và o hiá»m cảnh, bá»i vì ta to gan lá»n máºt tùy tiá»n ngông cuá»ng, sai má»t trÄm lần cÅ©ng không biết há»i cải, bá»i vì ta, ta là má»t tá»i nhân." Lá»i nói mang theo chút nức ná», nà ng nói vá»i Liên Tam, "Ngươi xem, không phải có rất nhiá»u lý do sao." Quá»c sư liá»n nghe Tam Äiá»n hạ trầm mặc má»t há»i: "Là vá» Quý thế tá» kia nói vá»i ngươi những lá»i nà y?" Quáºn chúa không trả lá»i hắn, âm thanh ẩn chứa run rẩy: "Cho nên, ta chÃnh là má»t tá»i nhân." Nà ng tá»ng kết, "Ta biết ta là má»t tá»i nhân, rÆ¡i và o hóa cá»t trì nên là ta, chết cÅ©ng nên là ta. Äêm Äó, lúc bá»n há» bá» lại ta á» rừng cây nhá» trưá»c má», tháºt ra ta Äã nghÄ©, nếu ngưá»i chết là ta thì tháºt tá»t, tại sao ta lại còn sá»ng." Quá»c sư nghe thấy Tam Äiá»n hạ trầm mặc má»t há»i, sau Äó, hắn má»i nói: "Cho nên, Chu Cẩn má»i phong ấn lại Äoạn ký ức nà y, bá»i vì nếu không phong ấn, ngươi sẽ không thá» sá»ng ÄÆ°á»£c, Äúng không?" Có lẽ Quáºn chúa gáºt Äầu, có lẽ không, Quá»c sư nhìn không rõ, chẳng qua là nghe thấy giá»ng nói Quáºn chúa ngà y cà ng khà n: "Ta nghÄ© nếu như ta Äá»§ xấu xa, dù Quý thế tá» có nói như váºy, ta vẫn có thá» mang theo hết thảy các thứ nà y mà ung dung sá»ng, nhưng ta lại không phải như váºy, ta" Thanh âm run rẩy lợi hại, "Liên Tam ca ca, ta không có cách nà o sá»ng tá»t, là bá»i vì ta không có xấu như váºy, ta không có cách nà o gánh trên lưng cái chết cá»§a Thanh Linh," nà ng mạnh mẽ chá»ng cá»± há»i lâu, cá» gắng thá» gấp, nà ng không có khóc, nhưng âm thanh khà n khà n lại run rẩy kia nghe và o cá»±c kỳ tuyá»t vá»ng, khiến ngưá»i ta chua xót. Nà ng tuyá»t vá»ng hưá»ng Liên Tam nói: "Ta không biết nên là m gì, ta cảm thấy còn sá»ng rất khá» cá»±c." Quá»c sư thấy Quý thế tá» ngá»i Äá»i diá»n Äá»t nhiên chấn Äá»ng, sắc mặt vá»n không tá»t lắm trong nháy mắt trá» nên ảm Äạm, "Không phải như váºy." Hắn nghe thấy hắn khà n giá»ng nói, âm thanh kia ẩn chứa Äè nén, lại tá»±a như rất tá»n sức, nhẹ vô cùng. Tất nhiên những lá»i hắn nói hai ngưá»i trên Luân Há»i Äà i không nghe ÄÆ°á»£c, cÆ¡n gió nhẹ thá»i qua, cÆ¡ há» trong khoảnh khoắc, Quá»c sư nghe thấy câu nói cá»§a Tam Äiá»n hạ giá»ng hết lá»i Quý thế tá» Äã nói: "Không phải như váºy." "Không phải như váºy." Bá»n chữ là nói cho Thà nh Ngá»c. Nhưng bá»n chữ vô cùng ÄÆ¡n giản nà y, lại khiến nà ng rất lâu không có phản ứng, nà ng mÃm chặt môi má» má»t nhìn thanh nhiên bạch y trưá»c mặt, bá»i vì hoà n toà n không nghÄ© qua chuyá»n nà y còn có khả nÄng khác, má» má»t trong chá»c lát, trên mặt nà ng hiá»n ra trá»ng rá»ng: "Nếu như không phải váºy, váºy thì...Là như nà o chứ?" Liá»n nghe Tam Äiá»n hạ bình tÄ©nh nói: "Cái chết cá»§a Thanh Linh, không phải hoà n toà n là ngươi sai, ngươi cÅ©ng không phải tá»i nhân, hiá»u không?" Lúc hắn nói những lá»i nà y vẻ mặt rất bình thản, giá»ng như Äó là má»t chuyá»n hiá»n nhiên, khả nÄng hắn nói vá»n là sá»± tháºt. Bá»i vì thái Äá» ung dung Äó, nà ng cÅ©ng muá»n tin tưá»ng những lá»i hắn nói má»i là tháºt, nhưng nà ng không thá». "Không, là ta sai." Nà ng ngừng má»t chút, cá» gắng kìm nén dòng lá» dâng trà o, "Ta," nà ng khó khÄn nuá»t xuá»ng má»t chút: "Ta cÅ©ng Äã thá» tìm cho mình má»t cái cá», má»t lần rá»i lại má»t lần, tá»± nói vá»i bản thân mình, trưá»c khi và o má», ta Äã biết các loại cÆ¡ quan trong Äó, má»t mình xông và o, hoà n toà n không phải vì tá»± ái, coi như muá»n nói cho Quý thế tá», bá»n há» không nhất Äá»nh có thá» thà nh công, bá»i vì ta cÅ©ng không hoà n toà n biết hết. Ta có thá» dùng mạng mình Äi Äánh cược, lại không thá» dùng mạng bá»n há» Äánh cược. Ta từng tìm ÄÆ°á»£c cái cá» như váºy Äó." Hắn không láºp tức trả lá»i nà ng. Nà ng thấy hắn giÆ¡ ngón tay lên, quá»t nhẹ qua khóe mắt nà ng, Äá»ng tác vô cùng nhẹ nhà ng, tá»±a như nà ng có chảy nưá»c mắt. Nà ng trừng mắt nhìn, Äúng là trưá»c mắt có chút mông lung, nà ng hÆ¡i ngẩng Äầu lên, muá»n Äem nưá»c mắt trôi ngược và o trong, sau Äó nà ng nghe thấy hắn má» miá»ng, âm thanh vẫn ung dung như váºy, hắn nói: "Äó cÅ©ng không phải là mượn cá», sá»± tháºt chÃnh là như váºy." Nà ng nhắm hai mắt lại, lắc Äầu má»t cái: "Không phải váºy, Äó," nà ng Äem nghẹn ngà o nuá»t và o trong cá» há»ng, "Äó chẳng qua là ta tá»± tìm cho mình lý do ÄÆ°á»ng ÄÆ°á»ng chÃnh chÃnh, muá»n giảm bá»t cảm giác tá»i lá»i mà thôi. Nhưng, Quý thế tá» nói Äúng, tháºt ra ta có thá» lá»±a chá»n không xông và o trong má», nếu như ta không Äi, Thanh Linh cÅ©ng Äâu có chết." Ngón tay hắn Äặt á» khóe mắt nà ng dừng lại má»t chút. "Lại là Quý thế tá»." Hắn nói, âm thanh có chút không vui. Nà ng má» mắt ra, nà ng không nhá» hắn là ngưá»i thÃch giá»
u cợt ngưá»i khác, nhưng lúc nà y khóe môi Äẹp mắt kia lại cong lên Äầy chế giá»
u: "Ta nghÄ© lúc hắn trách mắng ngươi cÅ©ng chưa có nói, nếu ngươi không xông và o Nam Nhiá»
m cá» má», hắn cÅ©ng khó mà tìm ÄÆ°á»£c ai khác có thá» thà nh công lấy ÄÆ°á»£c cá» thư trong nam nhiá»
m, lúc Äó sá» ngưá»i bá» mạng trên chiến trưá»ng chắc chắn sẽ nhiá»u hÆ¡n?" Nà ng có chút ngẩn ngưá»i. Äúng là cho tá»i bây giá» chưa có ai nói cho nà ng biết. Ngón tay lau nưá»c mắt cho nà ng dừng lại bên gò má nà ng, thuáºn thế rÆ¡i xuá»ng vai trái, khiến nà ng hÆ¡i nghiêng vá» phÃa hắn: "Có thá» tìm lại phương pháp phá má» Äã thất lạc từ lâu, Äã không ÄÆ¡n giản; không biết phương pháp phá má», nhưng có thá» chuẩn bá» chu toà n, có can Äảm xông và o má», lại là bất phà m; á» trong má» Äá»i mặt vá»i những cÆ¡ quan Äá»t nhiên xuất hiá»n, còn có thỠứng biến linh hoạt, nếu ta là vá» Quý thế tá» kia," hắn dừng lại, nà ng ngá»a Äầu nhìn hắn, hắn hÆ¡i cúi ngưá»i, ghé sát bên tai nà ng nói nhá», "Ta chá» nghÄ©, A Ngá»c chúng ta thông minh dưá»ng nà o, có thá» bình an trá» lại." A Ngá»c cá»§a chúng ta thông minh dưá»ng nà o, có thá» bình an trá» lại. Cá» há»ng cứng ngắc, nà ng không nói ra lá»i, thá» ngừng má»t chút, muá»n Äem tất cả nghẹn ngà o cùng Äau Äá»n nuá»t hết và o trong cá» há»ng, nhưng lần nà y không có thà nh công. Nưá»c mắt kiá»m chế há»i lâu rá»t cuá»c không chá»u ná»i nữa trà n ra ngoà i, Äầu tiên là tiếng khóc thút thÃt vô cùng nhá», Äến khi cánh tay hắn nắm lấy vai nà ng, nà ng rá»t cuá»c không nhá»n ná»i nữa khóc thất thanh. Giá»ng như chiếc thuyá»n nhá» bá» mưa gió tà n phá rá»i cuá»c tìm ÄÆ°á»£c bến tà u neo Äáºu, hai tay nà ng nắm chặt vạt áo trưá»c ngá»±c hắn, Äem mình dÃnh sát và o trong ngá»±c hắn. Tá»±a há» má»i á»§y khuất Äã tìm ÄÆ°á»£c lá»i ra, nà ng khóc không ngừng ÄÆ°á»£c, nhưng vẫn không nhá»n ÄÆ°á»£c hoà i nghi, thút thÃt trong ngá»±c hắn nói: "Là , là bá»i vì Liên Tam ca ca chá» luôn thiên vá» ta, má»i có thá» nói như váºy..." "Không phải váºy." Hắn nhẹ giá»ng nói, " Mặc dù Thanh Linh Äã chết, nhưng ngươi lại khiến cho nhiá»u ngưá»i ÄÆ°á»£c sá»ng, chuyá»n nà y vá»n không phải là má»t lá»i lầm." Hắn tiếp tục nói, "Trưá»c kia ta á» trong quân Äá»i cÅ©ng Äã là m ra rất nhiá»u quyết Äá»nh. Ta thưá»ng lá»±a chá»n quyết Äá»nh Äá» cho má»t nhóm ngưá»i chết tạo cÆ¡ há»i sá»ng sót cho nhiá»u ngưá»i khác. Ta cÅ©ng không cảm thấy chuyá»n nà y có vấn Äá» gì, cÅ©ng chưa từng cảm thấy gánh tá»i nghiá»t gì. Nếu như Thanh Linh chết bá»i vì cứu ngươi mà khiến ngươi có tá»i, váºy ta chẳng phải là tá»i không thá» tha thứ sao?" Nà ng cháºm rãi từ trong lá»ng ngá»±c hắn ngẩng Äầu lên, giá»ng như nghe và o những lá»i cá»§a hắn, nhưng trong mắt vẫn có mê man. Äây chÃnh là chấp niá»m cá»§a phà m nhân. Trên Cá»u Trá»ng Thiên má»i khi Tam Äiá»n hạ ngá»i cùng Äông Hoa Äế quân Äà m Äạo chưa từng dà i dòng như váºy, nhưng tá»i nay hắn nói nhiá»u Äến mức nà y, tá»±a há» cÅ©ng không thá» khiến nà ng Äá»t nhiên hiá»u ra. Äặt và o thá»i Äiá»m trưá»c kia, Tam Äiá»n hạ nhất Äá»nh sẽ cảm thấy nhà m chán, buông tay mặc ká», cà ng chưa nói tá»i mấy loại khá» não cá»§a phà m nhân trong mắt hắn Äá»u không Äáng nhắc tá»i. Nhưng tá»i nay, hắn tá»±a như vô cùng kiên nhẫn. Hắn còn dụng tâm Äem mình Äặt và o vá» trà phà m nhân, dùng suy luáºn và tuá» cÄn cá»§a phà m nhân Äá» chá» Äiá»m bến mê cho nà ng: "Thế gian có rất nhiá»u cái chết cùng hy sinh không thá» tránh khá»i, A Ngá»c, những thứ kia là tiếc nuá»i, không phải là lá»i." Nà ng rá»t cuá»c lá» chút xúc Äá»ng, tá»±a há» tin Äó không phải là lá»i, nhưng có lẽ má»t Äêm kia Äã tạo thà nh thương tá»n cho nà ng quá lá»n, vừa tháo ÄÆ°á»£c nút thắt nà y, nà ng lại vưá»ng và o nút thắt khác: "Coi như Äó không phải là lá»i, nhưng, Thanh Linh nhất Äá»nh rất háºn ta, chá» cần nghÄ© tá»i Äây, ta liá»n..." "Nà ng không háºn ngươi, nà ng tháºm chà cả má»t chút tiếc nuá»i cÅ©ng không có." Lúc những lá»i nà y thá»t lên, Tam Äiá»n hạ ngẩn ngưá»i, hắn rá»t cuá»c ý thức ÄÆ°á»£c bản thân tá»i nay kiên nhẫn Äến Äáng sợ. Vạn sá»± vô thưá»ng, vô thưá»ng cho nên vô Ãch, cùng vô Ãch so Äo, hoà n toà n là má»t chuyá»n không có ý nghÄ©a, nhưng lúc nà y hắn lại giúp nà ng so Äo cùng cái vô thưá»ng, cùng cái vô Ãch nà y, lý trà trưá»c sau như má»t cá»§a hắn nói cho hắn biết như váºy rất khó hiá»u. Nhưng muá»n nà ng ÄÆ°á»£c giải thoát thì lại phải hoà n thà nh cái viá»c khó hiá»u nà y, tá»i nay hắn mang nà ng tá»i nÆ¡i nà y, vá»n chÃnh là vì Äiá»u nà y. Hắn xoa xoa trán, thá» Äi sâu và o tìm hiá»u phà m nhân, tháo gỡ ná»i thá»ng khá» cá»§a nà ng: "U há»n không có á» Luân Há»i Äà i thì chá» có thá» Äi hai chá», má»t là Äã Äi Äầu thai, hai là nằm trong bụng Minh thú. Nếu trên sách sinh có ghi tên Thanh Linh, váºy thì nà ng Äã thuáºn lợi Äi qua Võng Nhiên Äạo, Äi tá»i Luân Há»i Äà i. Mà lúc nà y nà ng không có á» Äây, có thá» khẳng Äá»nh nà ng Äã bưá»c và o luân há»i. Nà ng cÅ©ng không phải không muá»n thấy ngươi, Äây cÅ©ng không phải là chuyá»n nà ng có thá» quyết Äá»nh." Nà ng trợn to hai mắt, không xác Äá»nh lẩm bẩm: "Là như váºy?" Hắn nhìn nà ng: "Ngươi phải hiá»u, U há»n mang theo tiếc nuá»i không thá» nhanh như váºy tiến và o luân há»i, Thanh Linh không có á» Äây, rõ rà ng là không còn tiếc nuá»i. Không có tiếc nuá»i là ý gì," hắn kiên nhẫn cùng nà ng giải thÃch, "ChÃnh là cứu ngươi, nà ng cÅ©ng không há»i háºn, có cho lá»±a chá»n lại lần nữa, nà ng vẫn sẽ hy sinh chÃnh mình Äá» ngươi ÄÆ°á»£c sá»ng. Trong chuyá»n nà y, trừ chÃnh ngươi ra, không có ai tiếc nuá»i cả." Hắn nhà n nhạt nói, "Ngay cả Quý thế tá» có thá» cÅ©ng không có." Môi nà ng run rẩy, không thá» nói ra lá»i. Hắn cúi Äầu nhìn nà ng, há»i: "Ngươi tin ta không?" Há»i lâu, nà ng nhẹ nhà ng gáºt Äầu. Hắn má» miá»ng lần nữa: "Có thá» tại nÆ¡i nà y thoát khá»i Äoạn quá khứ kia không?" Nà ng vẫn dừng lại há»i lâu, nhưng gáºt Äầu má»t cái, lúc hắn Äá»nh buông nà ng ra, nà ng nhẹ giá»ng há»i hắn: "Ta có nhiá»u tiếc nuá»i như váºy, là ta quá hèn yếu sao?" Cái vấn Äá» nà y tháºt ngây thÆ¡. Hắn ngưng Äá»ng tác buông nà ng ra, dừng má»t chút. Nhưng ngây thÆ¡ nà y lại có chút Äáng yêu. Hắn quan sát vẻ mặt nà ng há»i lâu, thấy trong mắt nà ng không che giấu nghi ngá» cùng thấp thá»m, dáng vẻ rất ngá»c nghếch, nhưng hai tròng mắt Äen nháy kia không còn giá»ng lúc trưá»c hoà n toà n không có thần thái, cho nên dáng vẻ nà y tuy ngá»c nghếch nhưng Äã khiến tâm tình hắn khá hÆ¡n má»t chút. Hắn lần nữa nắm lấy vai nà ng, Äá» cho nà ng tá»±a và o ngá»±c hắn: "Có tiếc nuá»i có gì không tá»t," hắn nhẹ giá»ng nói, "Con ngưá»i khi còn sá»ng sẽ luôn có rất nhiá»u chuyá»n Äáng tiếc, chuyá»n Äáng tiếc vì ngươi mà ra, cả Äá»i ngươi sẽ còn gặp rất nhiá»u. Tiếp nháºn ÄÆ°á»£c những chuyá»n nà y, ngươi má»i có thá» thá»±c sá»± trưá»ng thà nh," trưá»c khi nà ng ngẩng Äầu lên, hắn nói xong câu sau cùng, hắn nói vá»i nà ng: "Bá»i vì, phà m nhân Äá»u như váºy mà trưá»ng thà nh." Cái chết cá»§a Thanh Linh là má»t chuyá»n tiếc nuá»i, phải tiếp nháºn tiếc nuá»i nà y, bá»i vì phà m nhân, Äá»u như váºy mà trưá»ng thà nh. Là m thế nà o Äá»i mặt vá»i má»t bi ká»ch, Äây là má»t Äáp án khác, cùng Äáp án Quý Minh Phong và Mạnh Trân nói cho nà ng hoà n toà n bất Äá»ng. Má»t khắc rất dà i kia, tháºt ra Thà nh Ngá»c không biết mình rá»t cuá»c Äang nghÄ© gì, trong chá»c lát Äó, tá»±a như nà ng quay trá» lại rừng cây trưá»c Nam Nhiá»
m cá» má». Cái Äêm tà n nhẫn kia, tất cả má»i ngưá»i rá»i Äi Äá» lại má»t mình nà ng ngá»i dưá»i cái bóng cá»§a con thú trấn má», là m bạn vá»i nà ng chá» có ánh trÄng sáng nhưng lạnh như bÄng trên Äầu, cùng tiếng kêu bi thương cá»§a con thú truyá»n tá»i trong rừng cây. Nà ng lạnh muá»n chết, lại Äau muá»n chết, thá»i khắc nà ng ôm chặt lấy thân mình khóc lóc, lần nà y, rá»t cuá»c cÅ©ng có má»t ngưá»i tá»i bên cạnh. Hắn ÄÆ°a cho nà ng má»t cái tay, má»t cái ôm và o ngá»±c, rất ấm áp. Hắn nói cho nà ng biết, hết thảy Äá»u không hoà n toà n là lá»i cá»§a nà ng, chá» là má»t Äiá»u tiếc nuá»i trong Äá»i nà y, phải há»c cách tiếp nháºn nó, như váºy nà ng má»i có thá» trưá»ng thà nh. Há» Äiá»p bất Äá»ng rá»t cuá»c phá kén mà ra. Thà nh Ngá»c ôm chặt lấy thanh nhiên bạch y, hai giá»t nưá»c mắt từ khóe mắt nà ng rÆ¡i xuá»ng, nà ng nghÄ© Äây sẽ là những giá»t nưá»c mắt cuá»i cùng nà ng khóc vì Thanh Linh, vì những chuyá»n không thá» Äá»i mắt, nà ng cần phải trưá»ng thà nh. Cây luân há»i chá»c trá»i xòa ra trên Äá»nh Äầu bá»n há», giá»ng như má»t Äám mây xanh biếc; gió nhẹ lay Äá»ng, lá cây chứa Äá»±ng u há»n vang lên xà o xạc, tá»±a như chúc mừng sá»± há»i sinh má»i; mà trên bầu trá»i hiá»n ra vô sỠánh sao mà u bạc, trong bóng Äêm khá»i vÅ©, giá»ng như vô sá» con Äom Äóm, khiến cho ban Äêm á» Minh Ti vô biên nà y ÄÆ°á»£c thắp lên vô sá» ngá»n Äèn không thá» Äếm xuá».
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com
Báo lỗi chương