Tam Sinh Tam Thế Bộ Sinh Liên Äúng rá»i, bây giá» hắn má»i chú ý, trong tay Liên Tam Äã không còn là thanh thiết phiến kia, mà chÃnh là cây Viá»t Thương: dùng hà n thiết vạn nÄm hiếm thấy dưá»i vá»±c sâu á» Bắc Hải trong truyá»n thuyết Äá» Äúc thà nh, má»t thứ vÅ© khà sắc bén ngá»§ Äông ngà n nÄm, dùng máu ngà n con giao long má»i có thá» Äánh thức, là thần binh cá»§a Thá»§y thần, bá chá»§ trên biá»n. Tam Äiá»n hạ lúc thưá»ng thÃch dùng thiết phiến, cÅ©ng có lúc dùng kiếm, nhưng binh khà thuáºn tiá»n vá»i hắn nhất, lại là má»t cây trưá»ng thương. Äiá»u nà y cho thấy Liên Tam Äã bắt Äầu nghiêm túc. Giá»ng như Äá» nghiá»m chứng suy Äoán cá»§a Quá»c sư, Äám huyá»n thú vô hình vô ảnh am hiá»u nhất là che giấu hà nh tung trên không trung, nhưng lại không cách nà o che giấu ÄÆ°á»£c tung tÃch khi bá» dìm trong biá»n sâu cá»§a Thá»§y thần, dù chá» là má»t thân thá» nhá» bé, cÅ©ng không thá» qua ÄÆ°á»£c mắt Liên Tam Äang cầm trưá»ng thương Äứng yên giữa kết giá»i, nhưng Äám Minh thú lại không hay biết, tưá»ng rằng á» trong nưá»c cái trò lừa bá»p cá»§a bá»n chúng vẫn còn phát huy tác dụng, còn tÃnh toán bao vây nÄm hưá»ng Äá»ng loạt tấn công Liên Tá»ng. Äặc biá»t là huyá»n há» vừa bá» Liên Tam Äâm má»t thương trong kết giá»i kia, gắng gượng thân thá» Äang thương nặng vẫn muá»n Äẩy Liên Tam và o chá» chết. Trong chá»p mắt Äám huyá»n thú tấn công, mặt biá»n ôn hòa Äá»t nhiên ná»i lên sóng lá»n, hóa thà nh nÄm cá»t nưá»c cuá»n cuá»n cao ngút trá»i, má»i cá»t nưá»c chuẩn xác giam má»t con Minh thú, giá»ng như dưá»i biá»n xuất hiá»n vòng xoáy Äáng sợ phá há»§y vô sá» thuyá»n bè, dùng sức trói chặt Äám Minh thú trong Äó. Mà Tam Äiá»n hạ Äứng yên giữa các cá»t nưá»c Äó, từ Äầu Äến cuá»i không có Äá»ng tÄ©nh. Dưá»i sức mạnh khiến ngưá»i khác không thá» phản kháng, Quá»c sư trừ kÃnh ná» cÅ©ng khó có cảm tưá»ng khác, chá» cảm thấy Thá»§y thần nắm trong tay nưá»c trong toà n thiên hạ, nÄng lá»±c thao túng nưá»c tháºt khiến ngưá»i ta kÃnh sợ, loại nÄng lá»±c vÄ© Äại nà y tuyá»t Äá»i không có ngưá»i phà m Äạo pháp nà o có thá» vá»i tá»i, khiến hắn ÄÆ°á»£c má» rá»ng tầm mắt, nhưng cái pháp lá»±c phi phà m nà y, cÅ©ng có chút Äáng sợ. NÄm Minh thú bá» cá»t nưá»c giam giữ bức hiá»n nguyên hình, hóa ra là má»t con huyá»n há», má»t con huyá»n báo, má»t con huyá»n há», má»t con huyá»n xà và má»t con huyá»n Äiá»u, có vẻ là Ỡtrong Minh Ti u tá»i quá lâu nên Äầu óc có chút cháºm chạp, không biết bản thân Äã chá»c phải Äá»i thá»§ như thế nà o, vẫn còn há» Äá» ngu xuẩn, cao giá»ng ầm Ä©: "Ngươi tá»± tiá»n xông và o Minh Ti, dạy dá» ngươi chÃnh là chức trách cá»§a bá»n ta, ngươi lại dùng tà pháp giam giữ bá»n ta, chÃnh là phạm trá»ng tá»i xúc phạm Minh Ti, ngươi còn không mau thu lại tà pháp, tá»i trạng còn ÄÆ°á»£c giảm nhẹ!" Tam Äiá»n hạ liá»n cưá»i, nụ cưá»i vô cùng lạnh lẽo: "Chá» là Minh thú, mà dám cùng bản quân luáºn tá»i." Vừa dứt lá»i, từ bên ngoà i nÄm cá»t nưá»c, bắt Äầu, từng Äiá»m từng Äiá»m Äóng bÄng, không khó tưá»ng tượng khi Äóng bÄng Äến tầng trong cùng, Äám huyá»n thú nà y sẽ có kết quả gì. NÄm con Minh thú rá»t cuá»c cÅ©ng biết sợ, quên luôn phong cách lá»±a thá»i thế bảo toà n tÃnh mạng cá»§a mình, và o thá»i khắc sắp bá» Äông cứng hoà n toà n, vẫn còn dùng giá»ng Äiá»u sợ hãi ngoan cá» nói: "Ngươi, ngươi không thá» giết chúng ta, giết Minh thú là trá»ng tá»i á» Minh Ti!" "Nga, váºy sao." Tam Äiá»n hạ nhà n nhạt nói, nÄm cá»t nưá»c Äóng bÄng Äang giam giữ Äám Minh thú tại cái nhìn lÆ¡ Äãng cá»§a hắn Äá»t nhiên vặn xoắn lại, chá» nghe thấy nÄm Äại Minh thú Äá»ng loạt kêu lên, giá»ng như trong chá»p mắt phải chá»u Äá»±ng Äau Äá»n gãy lìa tứ chi. Nhưng Äáng sợ hÆ¡n hiá»n nhiên không phải má»t tráºn tra tấn nà y, từ tầng ngoà i cá»§a cá»t bÄng vặn xoắn kia Äá»t nhiên bắt Äầu nứt nẻ, lá»p bÄng à o à o rÆ¡i xuá»ng, má»t tầng lại má»t tầng, mắt thấy sắp nứt tá»i ngưá»i Äám huyá»n thú Äóng bÄng kia. Có thá» tưá»ng tượng ÄÆ°á»£c, nếu không ká»p thá»i ngÄn lại, nÄm con Minh thú kia cÅ©ng sẽ giá»ng như những lá»p bÄng vừa rá»i từng tấc từng tấc nứt nẻ, cuá»i cùng vỡ thà nh mảnh vụn rÆ¡i trên mặt Äất. Bá»n chúng phải chết không thá» nghi ngá». Sau gáy Quá»c sư toát má»t tầng má» hôi, hắn không Äoán ra ÄÆ°á»£c có phải Tam Äiá»n hạ muá»n cùng Minh Ti kết thù hay không, coi như con huyá»n há» kia vừa rá»i có Äùa giỡn tiá»u Quáºn chúa, giết nó lÃ ÄÆ°á»£c rá»i không phải sao, Äang muá»n lên tiếng khuyên giải, nhưng tiá»u Quáºn chúa Äã hà nh Äá»ng trưá»c. Lần nà y Thà nh Ngá»c không có trấn Äá»nh như váºy, nà ng liá»u mạng gõ và o thà nh kết giá»i che chá», muá»n thu hút sá»± chú ý cá»§a Liên Tam: "Liên Tam ca ca, ngươi Äừng như váºy!" Mắt thấy Liên Tam ngẩng Äầu nhìn vá» phÃa mình, Thà nh Ngá»c Äang muá»n cá» gắng khuyên Liên Tam chá» Äắc tá»i Minh chá»§, Äá» cho Äám Minh thú má»t con ÄÆ°á»ng sá»ng, nhưng lúc vừa má» miá»ng lại phát hiá»n có má»t âm thanh trong veo khác lấn áp. Ãm thanh kia từ chá» sâu trong Võng Nhiên Äạo truyá»n tá»i, mang theo há»t hoảng cùng dá»n dáºp: "Tam công tá», xin ngà i hạ thá»§ lưu tình!" Từ sâu trong Võng Nhiên Äạo xuyên tá»i má»t Äạo ánh sáng, cùng vá»i âm thanh vừa rá»i hiá»n ra má»t nữ tá» huyá»n y, má»t thân cung trang, tá»±a như bá» dạng nữ quan, sau lưng là má»t Äoà n Minh Ti tiên cÆ¡ phục sức cùng mà u. Nhưng Tam Äiá»n hạ cÅ©ng không quay Äầu lại, má»t tay giÆ¡ lên tạo thà nh má»t tráºn bÄng tuyết rét buá»t trong Võng Nhiên Äạo, Äoà n Minh Ti tiên cÆ¡ Äá»ng loạt bá» chặn lại trong phong tuyết. Thà nh Ngá»c ngạc nhiên nhìn tráºn phong tuyết kia. Sau lá»p kết giá»i thá»§y tinh che chá», Liên Tam nhìn nà ng, lúc chạm phải ánh mắt nà ng hắn má» miá»ng. Ãm thanh rất nhẹ, mặc dù lá»p kết giá»i rất dà y, nhưng nà ng cảm thấy vẫn có thá» nghe rõ âm thanh Äó. Ãm thanh hÆ¡i lạnh kia bình tÄ©nh vang lên trong Äầu nà ng: "Ta không có nghe rõ, ngươi vừa nói cái gì?" Thà nh Ngá»c vá»i nói: "Ta nói Liên Tam ca ca Äừng giết bá»n chúng, Äừng kết thù vá»i Minh Ti." "Vì sao?" Hắn cưá»i má»t chút, "Là sợ ta không Äánh lại Minh chá»§ sao?" "Ta," nà ng dừng má»t chút, "Ta rất lo lắng," nà ng cau mà y, hai tay dÃnh sát trên thà nh kết giá»i lạnh như bÄng, giá»ng như là m như váºy có thá» Äến gần hắn, "Ká» cả có thá» Äánh thắng Minh chá»§, nhưng ngươi không ÄÆ°á»£c Äá» cho ta lo lắng Liên Tam ca ca! Ta rất lo lắng cho ngươi," nà ng nghiêm túc, lá»i nói chân thà nh, "Äừng Äá» ta lo lắng a!" Rõ rà ng những câu nói kia không lá»n, nhưng lúc vừa dứt lá»i, cá»t bÄng trong kết giá»i Äá»t nhiên ngừng nứt nẻ, tráºn phong tuyết cuá»ng bạo trong Võng Nhiên Äạo cùng ngừng lại, từng mảnh tuyết tung bay trong không trung trong nháy mắt hóa thà nh vạn ánh sao rÆ¡i xuá»ng. Giữa khung cảnh Äó, thanh niên bạch y tay cầm hà n thiết thần binh trong kết giá»i hÆ¡i cúi Äầu, khóe miá»ng khẽ cong, nÄm ngón tay nắm chặt trưá»ng thương hÆ¡i Äá»ng má»t cái, láºp tức má»t tráºn xung Äá»ng mạnh từ mặt Äất truyá»n tá»i nÄm cá»t bÄng. Chá» thấy sau Äó cá»t bÄng Äá» xuá»ng, trong nháy mắt hóa thà nh nưá»c, tạo thà nh má»t thác nưá»c vô cùng lá»n, chảy từ trên xà ngang hà nh lang xuá»ng. Biến hóa lá»n như váºy, tá»±a như tá»± nhiên, lại không phải tá»± nhiên, khiến ngưá»i ta kinh ngạc. Trong thác nưá»c to lá»n, Äám Minh thú cuá»i cùng cÅ©ng ÄÆ°á»£c tá»± do thá» dá»c, không còn dám lá» mãng. Má»t Äoà n Minh Ti tiên cÆ¡ kia rá»t cuá»c há»i há»n, nhìn Äám Minh thú bá» giữ chân trong thác nưá»c kia rá»t cuá»c cÅ©ng giữ ÄÆ°á»£c mạng, Äá»ng loạt thi lá»
: "Tạ Tam công tá» hạ thá»§ lưu tình." Nữ quan Äi Äầu sau khi má»i ngưá»i thi lá»
xong thì má»t mình thi lá»
: "Minh chá»§ sá»m láºp Minh quy, sinh linh thế gian, nếu có viá»c muá»n nhá» Minh Ti, cần vượt qua Äoạn Sinh Môn cùng Võng Nhiên Äạo, nếu thà nh công, Minh chá»§ liá»n Äáp ứng nguyá»n vá»ng có liên quan Äến Minh Ti." Nữ quan huyá»n y lại thi lá»
má»t cái nữa: "Nếu Thá» Bá cùng Minh thú không ngÄn ÄÆ°á»£c Tam công tá», Tam công tá» liá»n lấy ÄÆ°á»£c má»t lá»i hứa cá»§a Minh chá»§, nhưng lúc nà y, Phiêu Linh cả gan há»i má»t câu, Tam công tá» tá»i Minh Ti, là cần Minh Ti chúng ta giúp chuyá»n gì?" Tam Äiá»n hạ thu há»i trưá»ng thương, ÄÆ°a lưng vê phÃa nÄm Minh thú Äang bá» thác nưá»c cầm tù. Äợi vá» nữ quan huyá»n y tên Phiêu Linh kia khách khà nói xong, khom ngưá»i Äứng yên má»t bên chá» chá» thá», Tam Äiá»n hạ lúc nà y má»i nói: "Ta phải tá»i Luân Há»i Äà i tìm má»t ngưá»i, má»i nữ quan dẫn ÄÆ°á»ng." Hắn cúi Äầu chá»nh lại á»ng tay áo, trong miá»ng rất khách khÃ, ánh mắt lại không có liếc tá»i những tiên cÆ¡ huyá»n y má»t lần nà o, chÃnh là thái Äá» cá»§a bá» trên. Má»t phà m nhân, Äá»i vá»i má»t Äám tiên cÆ¡ như váºy, Äúng là quá mức ngạo mạn. Quá»c sư tÃnh toán, khó mà coi thưá»ng loại chi tiết nhá» nà y, chá»§ Äá»ng hưá»ng Quý thế tá» giải thÃch: "Sư huynh Äóng cá»§a cá»§a ta, ách, Äạo pháp hắn thâm háºu a, thưá»ng tá»± do Äi lại giữa lục giá»i, gặp không biết bao nhiêu thần tiên, cho nên má»i không quá coi trá»ng những tiên tá» Minh Ti nà y, thái Äá» có chút bình thản như váºy." Hắn cưá»i khan hai tiếng nhằm xóa Äi không khà ngá»t ngạt, "Ha ha." Nhưng Quý thế tá» không ÄỠý tá»i hắn. Quý thế tá» vẫn nhìn Thà nh Ngá»c. Hắn nhìn thấy lá»p kết giá»i thá»§y tinh trưá»c mặt bá»ng nhiên biến mất, Thà nh Ngá»c xách váy chạy thẳng tá»i chá» Liên Tá»ng, hắn chưa bao giá» biết ÄÆ°á»£c nà ng có thá» chạy nhanh như váºy, Liên Tam xoay ngưá»i lại, giữa không gian trà n ngáºp ánh sao, hắn dang hai tay ra, nà ng lao và o trong ngá»±c hắn, ôm chặc lấy hắn. Quý Minh Phong Äá»t nhiên nghÄ© Äến má»t câu Thanh Linh từng nói vá»i hắn. Nà ng nói sá»± Äá»i là thế, thÃch hợp vá»i Äiá»n hạ, lại không hẳn là mong muá»n cá»§a Äiá»n hạ, mong muá»n cá»§a Äiá»n hạ, lại không nhất Äá»nh là thÃch hợp vá»i Äiá»n hạ. Nhưng Äiá»n hạ Äã chá»n lá»±a, chá» mong vÄ©nh viá»
n không há»i háºn. Thanh Linh nói những lá»i nà y, trong ánh mắt có má»t tia thương hại, lúc Äó hắn không hiá»u tia thương hại Äó nghÄ©a là gì, hôm nay rá»t cuá»c Äã hiá»u ÄÆ°á»£c. Bá»i vì há»i háºn, cÅ©ng không còn ká»p nữa rá»i. Thá»i Äiá»m Thà nh Ngá»c á» bên cạnh hắn, hắn Äá»i vá»i nà ng, tháºt sá»± không tá»t. Tháºt ra thì hết thảy Äá»u là tâm ma cá»§a hắn, lúc hắn á» núi Khá»i La gặp nà ng, Äã cắm xuá»ng rá»
cây vá»ng tưá»ng nghiá»t ngã. Dưá»i ánh trÄng sáng trong trẻo, gương mặt nà ng xuất hiá»n trong tầm mắt hắn, lông mà y Äen nháy, Äôi mắt trong veo. Sắc Äẹp tuyá»t Äá»nh. Vừa má»i thoát hiá»m từ trong tay lÅ© sÆ¡n phá», nhưng nà ng vẫn trấn Äá»nh như thưá»ng, lúc ngẩng Äầu nhìn hắn chân mà y khẽ nhếch, trong mắt ngáºm ý cưá»i: "Ta chưa gặp qua Thế tá», nhưng Äã từng nhìn thấy ngá»c bá»i cá»§a Thế tá», Äá» ta thÃch, cả Äá»i không quên." Ãm thanh trong trẻo tá»±a như bá» cÆ¡n mưa trong núi vắng gá»t rá»a, nhẹ nhà ng lại Äá»ng lòng ngưá»i. Sau Äó rất nhiá»u lần, hắn nghÄ©, lúc nà ng cong mắt cưá»i nói vá»i hắn "Äá» ta thÃch, cả Äá»i không quên", hắn Äã Äứng bên bá» Äá»a ngục, sau Äó bá»i vì nà ng mà không ngừng giãy giụa rÆ¡i và o Äá»a ngục, nhưng tháºt ra lại là chuyá»n thuáºn lý thà nh chương. Mà tất cả giãy giụa, Äá»u chá» mình hắn giãy giụa. Nà ng cái gì cÅ©ng không biết. Vì nà ng trÄm phương ngà n kế tiếp cáºn mà cao hứng là hắn, vì nà ng lỡ hẹn Äi nghe oanh hót mà mất mát là hắn, vì những lá»i nói thân thiết trong lúc vô tình cá»§a nà ng mà thất thần là hắn, vì nà ng tháºt lòng bá»c lá» mà tức giáºn, cÅ©ng là hắn. Chá» muá»n là m bằng hữu cá»§a hắn, Äây là tháºt lòng cá»§a nà ng, là ngây thÆ¡ nà ng và cÅ©ng là tà n nhẫn cá»§a nà ng. Nhưng ngây thÆ¡ cùng tà n nhẫn lại khiến lý trà cá»§a hắn không thá» quay lại ÄÆ°á»£c, má»t Äêm say má»m á» bắc thư phòng, Äá» cho hắn biết những thứ kia chá» là si tâm vá»ng tưá»ng, chÃnh xác chá» có thá» là si tâm vá»ng tưá»ng. Hắn là Vương thế tá» nhất Äá»nh phải hoà n thà nh nghiá»p lá»n thá»ng nhất mưá»i sáu di bá» á» Lá» Xuyên vương phá»§, Há»ng Ngá»c quáºn chúa ngây thÆ¡ ÄÆ¡n thuần, á» kinh thà nh ÄÆ°á»£c nuông chiá»u nuôi lá»n, cÅ©ng không phải là ngưá»i có thá» Äá»ng hà nh cùng hắn. Nà ng muá»n là m bằng hữu vá»i hắn, hắn cÅ©ng không nguyá»n ý là m bằng hữu nà ng; hắn chá» muá»n nà ng là m phi cá»§a hắn, nhưng nà ng lại không muá»n là m Thế tá» phi Lá» Xuyên vương phá»§. Hắn luôn luôn là ngưá»i quyết Äoán, vì váºy lá»±a chá»n không hao phà thá»i gian và o chuyá»n nà y nữa. Hắn lá»±a chá»n Äẩy nà ng cách xa hắn, bá»i vì má»t Quáºn chúa ngây thÆ¡ không hiá»u thế sá»±, tháºm chà không có khả nÄng tá»± vá», không thá» tham gia và o nghiá»p lá»n cá»§a hắn. Giãy giụa cùng thá»ng khá» cá»§a hắn, hết thảy Äá»u có liên quan Äến Thà nh Ngá»c, nhưng lại không liên quan tá»i nà ng, hắn vô cùng rõ rà ng Äiá»m nà y. Hẳn chá» Äang tá»± hà nh hạ bản thân mà thôi, nhưng lại không nhá»n ÄÆ°á»£c giáºn nà ng, vì váºy cưỡng bách mình má»t lần lại má»t lần không ÄÆ°á»£c chú ý Äến nà ng. Sau khi bá»n há» cắt Äứt, lúc nà ng á» trong Vương phá»§ trải qua mấy ngà y không ÄÆ°á»£c vui vẻ. Nhưng khi Äó, hắn không có ý thức ÄÆ°á»£c sá»± lãnh Äạm cá»§a hắn Äã tá»n thương nà ng, cÅ©ng không ý thức ÄÆ°á»£c nà ng Äang Äau khá». Nà ng là m sao lại có Äau khá» chứ? Nà ng chá» là má»t ÄÆ°a trẻ không Äoạt ÄÆ°á»£c Äá» Än mình thÃch, nháo má»t há»i rá»i thôi, như thế nà o lại Äau khá»? Hắn từ nhá» ÄÆ°á»£c giáo dục nghiêm khắc mà lá»n, Äá»i vá»i cảm xúc Äau Äá»n tháºt ra Äã chết lặng, vì váºy Äã quên, thế gian cÅ©ng không phải chá» có Äau Äá»n vì tình, má»i là khiến ngưá»i ta Äau Äá»n thấu xương như váºy. Bá»n há» tháºt ra, cÅ©ng không có nhiá»u cÆ¡ há»i chạm mặt. Rá»i sau Äó chÃnh là cái Äêm nà ng tá»± tiá»n xông và o Nam Nhiá»
m cá» má». Tháºt ra thì hắn biết, hôm nay nà ng Äá»i vá»i hắn xa cách, há»i hợt cùng lạnh lùng là có liên quan Äến Äêm hôm Äó. Là những lá»i hắn nói vá»i nà ng Äêm Äó Äã khiến bá»n há» hôm nay như ngưá»i dưng. Khi Äó, hắn không nghÄ© tá»i những lá»i Äó sẽ khiến nà ng Äau Äá»n như váºy. Bá» hà nh Äá»ng to gan lá»n máºt cá»§a nà ng mà hắn như bá» Äánh mất lý trÃ, má»t khắc kia, tá»±a như chá» muá»n nà ng Äau, rất Äau, cà ng Äau. Bá»i vì Äau má»i có thá» nhá» kỹ. Từ lúc niên thiếu Äã quản chÃnh sá»± cá»§a Vương phá»§, kế hoạch láºp sẵn thá»nh thoảng cÅ©ng sẽ xuất hiá»n phát sinh ngoà i ý muá»n, cho nên viá»c nà ng xông và o cá» má», cắt ngang bưá»c Äi cá»§a hắn, tháºt ra thì cÅ©ng chá» là chuyá»n không may không lưá»ng trưá»c ÄÆ°á»£c, theo lý hắn không thá» Äánh mất lý trà như váºy ÄÆ°á»£c. Nhưng hết lần nà y Äến lần khác lại là nà ng là m những chuyá»n nà y. Nà ng lại tiếp tục bá»c lá» tÃnh cách lá» mãng cùng tùy hứng, lần nữa Äá» hắn cảm nháºn sâu sắc rằng nà ng hoà n toà n không thá» gánh vác ÄÆ°á»£c chức vá» Thế tá» phi. Äiá»u nà y khiến hắn ná»i nóng, thá»ng khá», tháºm chà là tuyá»t vá»ng. Chá» có hắn biết, hắn không phải là ngưá»i thÃch dây dưa, nhưng chá» những chuyá»n liên quan Äến nà ng, tuy hắn Äã ÄÆ°a ra quyết Äá»nh, nhưng má»i khi thức dáºy lúc ná»a Äêm, lại không khá»i hi vá»ng có má»t ngà y, bá»n há» có thá» có ÄÆ°á»£c cái khả nÄng kia. Hắn vẫn còn Äang giãy giụa trong Äá»a ngục vô vá»ng liên quan Äến nà ng, không tìm ÄÆ°á»£c ÄÆ°á»ng ra. Tất cả tức giáºn cùng Äau Äá»n cá»§a hắn, chá» là si tâm cá»§a má»t mình hán, nhưng hắn không nhá»n ÄÆ°á»£c giáºn cá chém thá»t lên ngưá»i nà ng, tá»±a há» khiến nà ng tá»n thương, có thá» khiến hắn khá hÆ¡n má»t chút. Äêm hôm Äó, hắn nhìn nà ng lần cuá»i cùng, là nà ng Äang co ro ngá»i dưá»i bóng tá»i cá»§a thú trấn má», trong mắt không chút thần thái, nhưng má»t khắc Äó hắn nhá» lại lần Äầu bá»n há» gặp mặt, nhá» tá»i bá» váy trắng nà ng mặc, má»t Äôi mắt cưá»i, hà o quang trong mắt nà ng khiến cho ánh trÄng cÅ©ng phải thất sắc: "Äá» ta thÃch, cả Äá»i không quên." Lúc giÆ¡ roi giục ngá»±a quay Äầu, hắn tuyá»t vá»ng nghÄ©, lúc nà y chúng ta Äá»u á» trong Äá»a ngục rá»i. Cả Äá»i hắn lần Äầu tiên thÃch má»t ngưá»i, lại bá» quá nhiá»u trói buá»c, Äè nén bản thân không thá» lá»±a chá»n ngưá»i mình thÃch, là m má»i chuyá»n Äẩy nà ng ra xa, hắn cho như váºy má»i là Äúng Äắn. Nhưng cÄn bản hắn không biết yêu má»t ngưá»i là như thế nà o, thì là m sao biết chuyá»n nà y rá»t cuá»c như nà o má»i coi là Äúng Äắn? Lúc Äó Thanh Linh nói vá»i hắn, Äiá»n hạ chá»n lá»±a, chá» mong vÄ©nh viá»
n không há»i háºn. Viá»
n viá»
n không há»i háºn.
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com
Báo lỗi chương