Tôi vẫn nhớ ngày hôm đó, tôi mặc chiếc váy cotton đã bạc màu, vui vẻ nói với mẹ nuôi rằng tôi đã vượt qua phỏng vấn tuyển dụng, và sau khi tốt nghiệp tôi sẽ có việc làm. Thời gian thực tập lương mỗi tháng là 5.000 tệ, và khi tôi tiết kiệm đủ tiền, mẹ sẽ có thể đi phẫu thuật.
Rồi một chiếc Rolls-Royce đen dừng trước mặt tôi, một người đàn ông xa lạ mặc vest đen lịch sự mời tôi lên xe.
Tôi lo lắng nhìn chiếc xe chạy qua nửa quả đồi, rồi dừng lại trước một biệt thự sang trọng trên sườn đồi.
Mẹ tôi khóc và ôm lấy tôi, nói rằng tôi mới là con gái ruột của nhà họ Hướng.
Còn Hướng Thư chỉ là đứa bé bị nhầm lẫn lúc sinh.
Bây giờ họ đã tìm tôi về, từ nay chúng tôi sẽ là một gia đình. Tôi cảm thấy choáng váng, suốt nhiều ngày cứ nghĩ rằng mình đang mơ, không ngờ rằng một câu chuyện như thế lại xảy ra với chính mình.
Mãi sau này tôi mới biết, hóa ra là vì nửa năm trước Hướng Thư gặp tai nạn giao thông nghiêm trọng, đầu cô ấy bị thương nặng và trở thành người thực vật. Bác sĩ nói rằng khả năng cô ấy tỉnh lại là rất thấp.
Vụ tai nạn đó đã dẫn đến việc nhà họ Hướng xét nghiệm m.á.u và phát hiện ra Hướng Thư không phải con ruột của họ.
Ba mẹ tôi vội vã tìm tôi về, để tôi thay thế Hướng Thư và tiếp tục cuộc liên hôn với Hạ Hoài Xuyên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Bởi vì việc kinh doanh của nhà họ Hướng đã gắn chặt với nhà họ Hạ, và bây giờ Hướng Thư có thể sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa, họ cần một người con khác để giữ chân Hạ Hoài Xuyên.
Tôi thật sự thích Hạ Hoài Xuyên, nhưng tôi không muốn ở bên anh bằng cách này, nên tôi đã từ chối.
Mẹ tôi khóc lóc cầu xin tôi: “Nam Nam, công sức bao năm ba mẹ gây dựng sự nghiệp này, con đành lòng nhìn nhà họ Hướng phá sản sao?”
“Con đành lòng nhìn mẹ lớn tuổi như thế mà vẫn phải ra ngoài làm việc trả nợ sao?”
Bà đưa cho tôi một chiếc thẻ: “Trong này có ba triệu, đủ để lo chi phí phẫu thuật ghép thận cho mẹ nuôi con và cả chi phí chăm sóc sau này. Nếu con đồng ý liên hôn, mẹ sẽ ngay lập tức tìm nguồn thận phù hợp cho bà ấy.”
“Mẹ xin con đấy, được không?”
Cuối cùng tôi cũng mềm lòng, cắn răng đồng ý.
Còn Hạ Hoài Xuyên, vì mẹ anh vừa phát hiện ra rằng cha anh có con riêng ở bên ngoài, lo sợ quyền thừa kế của mình bị đe dọa, nên anh cũng buộc phải đồng ý kết hôn với tôi.
Đám cưới của chúng tôi đều do người khác lo liệu, thậm chí khi chọn váy cưới và nhẫn, Hạ Hoài Xuyên cũng không xuất hiện.
Buồn cười thật, tôi chỉ gặp anh ấy một cách ngắn ngủi trong ngày cưới.