Ta Và Bạn Thân Cùng Xuyên Không

Chương 13



13

Mùa thu vừa sang, Giang Uyển Như và toàn bộ gia quyến đều bị xử trảm.

Khi đó, ta đang phơi dược liệu trong sân.

Không ngờ rằng, Mạnh Tịnh Vi bụng đã lớn vẫn đích thân đến tìm ta.

Thấy nàng, ta không khỏi hoảng hốt, nhưng nàng lại tỏ vẻ chẳng hề bận tâm.

Nàng nói nhân tiện hồi phủ thăm nhà mẹ đẻ, nên ghé qua thăm ta.

Nàng kể rằng, trước khi hành hình, có một ngày Giang Uyển Như bị ngất trong lao.

Khi tỉnh lại, nàng bỗng hóa điên, miệng liên tục gào thét những lời kỳ quái:

“Nợ ta hai đời!”, “Ông trời bất công!”, “Nam chủ nữ chủ”…

Nói toàn những câu khiến người nghe không hiểu gì.

Mạnh Tịnh Vi còn đặc biệt sai người ghi chép lại những gì nàng nói, đưa cho ta, nói rằng có lẽ ta sẽ hiểu được.

Nói rồi, nàng lấy một quyển sổ từ tay thị nữ đưa cho ta.

Vì thân thể không tiện, nàng cũng không ở lại lâu, nhanh chóng bị thị vệ hộ tống hồi cung.

Trước khi đi, nàng chỉ dặn dò ta khi nào có thời gian hãy vào cung trò chuyện với nàng.

Ta tiễn nàng rời đi, rồi tùy ý mở quyển sổ trong tay.

Từ những câu chữ lộn xộn kia, ta chắp vá lại được một phần ký ức kiếp trước.

Thì ra, sau khi ta chết, Giang Uyển Như quả thực được gả cho Thái tử như ý nguyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nhưng không bao lâu sau, nàng lại tự đẩy mình vào con đường mất sủng ái.

Nàng mong muốn tình yêu duy nhất từ Thái tử, nhưng rất nhanh hậu viện của hắn đã có thêm những nữ nhân khác.

Nàng nhiều lần bày mưu hãm hại phi tần khác, khiến Thái tử chán ghét, thẳng thừng nói rằng nàng không còn như trước nữa.

Sau khi Thái tử lên ngôi, nàng cũng không thể trở thành Hoàng hậu.

Vì đố kỵ mà gây sóng gió trong hậu cung, cuối cùng bị Hoàng đế ban chết.

Ta khép sách lại, trong lòng dâng lên một tia cảm khái.

Kiếp trước, từng bước mưu tính của ta đã tạo nên một Giang Uyển Như hiền lương, thông minh, đáng yêu trong mắt Thái tử.

Nhưng bản chất thật sự của nàng hoàn toàn khác xa điều đó.

Đáng tiếc, nàng lại đắm chìm trong tình yêu giả tạo ấy, không hề nhận ra rằng, khi không có ta đứng sau giật dây, nàng sớm muộn gì cũng tự hủy hoại chính mình.

Cái gì vốn không thuộc về mình, sớm muộn gì cũng sẽ mất đi khi chân tướng lộ ra.

Cả hai kiếp của nàng, đều là gieo gió gặt bão.

Ta ném quyển sổ vào bếp lò đang nấu thuốc.

Nhìn ngọn lửa dần dần nuốt chửng từng trang giấy, ta dời mắt đi.

Giờ đây, ta đã có thể tự chẩn đoán và điều trị những bệnh vặt.

Sau này, khi đã học thành tài, ta sẽ mở một y quán.

Ta nhìn bóng dáng Thanh Hồng đang bận rộn sau nhà, khẽ mỉm cười.

Ta tin rằng, ở thế giới này, ta cũng sẽ có một cuộc đời viên mãn.

End


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com