Lúc này Trịnh Cát mới nghiêm túc đánh giá Trần Đạo Huyền một phen, nói: - Đạo hữu, thi thể giới yêu trong tay ta cũng không phải là một con số nhỏ, ngươi có khẩu vị nuốt hết không? Nghe vậy. Trần Đạo Huyền lấy ra một cái nhẫn trữ vật, ném về phía Trịnh Cát. Trịnh Cát tiếp nhận nhẫn trữ vật, thần thức chìm vào trong đó, sắc mặt nhất thời đột nhiên biến đổi. Ngay sau đó, chỉ thấy hắn cung kính trả lại nhẫn trữ vật, chắp tay nói: - Không biết các hạ là cao đồ của nhà nào? - Xuất thân của tại hạ không đáng nhắc tới, chúng ta vẫn nên nói chuyện làm ăn đi. Trần Đạo Huyền giọng điệu ung dung nói. - Cái này... Đạo hữu chớ trách, là tại hạ càn rỡ. Nói xong, Trịnh Cát bắt đầu tự giới thiệu mình: - Bỉ nhân Trịnh Cát, kinh doanh một ít việc mua và bán yêu thi ở phụ cận Dao Quang thành, kiếm chút tiền khổ cực, không biết tôn tính đại danh của ngài là? - Trần Đạo Huyền. Trần Đạo Huyền bưng chén trà lên, cười nói. - Thì ra là Trần đạo hữu, thất kính! Trịnh Cát vắt hết óc, cũng không tìm được thế lực gia tộc đỉnh tiêm có họ Trần. Cuối cùng, hắn chỉ có thể quy Trần Đạo Huyền là đệ tử của tông môn đỉnh tiêm, hơn nữa là loại sau lưng có bối cảnh Độ Kiếp thiên tôn. Nếu không, căn bản không thể giải thích được, đối phương chỉ là một đạo quân Thế Giới cảnh tầng ba, mà lại có thể xuất ra nhiều tạo hóa lực như vậy. Hơn nữa nhìn thái độ của đối phương, quả thực có thể dùng từ ‘coi tiền như rác’ để hình dung. Phải biết rằng, hắn chính là đạo quân Thế Giới cảnh tầng năm, mà Trần Đạo Huyền chỉ là đạo quân Thế Giới cảnh tầng ba. Luận thực lực, Trịnh Cát mạnh hơn đối phương rất nhiều, nhưng đối phương lại tùy ý ném nhẫn trữ vật chứa một khoản tiền lớn như vậy cho hắn. Hoặc là vị tu sĩ tên Trần Đạo Huyền này là một kẻ ngốc, hoặc là, chính là đối phương có đủ sức mạnh, căn bản không sợ hắn giở trò. Thấy thái độ của Trịnh Cát thay đổi đột ngột. Trần Đạo Huyền biết hắn bị mình cố lộng huyền mà bị hư dọa đến. Kỳ thật cho dù không hù được Trịnh Cát cũng không sao, nơi này là Dao Quang thành, trừ phi Trịnh Cát không muốn sống nữa, bằng không tuyệt đối không dám tại Dao Quang thành cướp bóc một vị sĩ quan đang làm nhiệm vụ. Về phần ra khỏi Dao Quang thành, hai người hắn ai cướp ai còn không nói được đâu. Một đạo quân Thế Giới cảnh tầng năm, Trần Đạo Huyền còn không đến mức sợ hãi. Trầm ngâm một lúc, Trịnh Cát bắt đầu giới thiệu hàng hóa trong tay hắn. - Ở chiến trường vực ngoại, ngoại trừ thi thể giới yêu đặc thù, không nói tới thi thể giới yêu bình thường trân quý đến đâu, đối tượng chúng ta bán ra hàng hóa đều là một ít luyện khí sư cùng luyện đan sư. Trịnh Cát nhìn Trần Đạo Huyền một cái, tiếp tục nói: - Đương nhiên, giá một thi thể có thể sẽ đắt hơn một chút, nhưng nếu đạo hữu mua đủ lớn, chúng ta cũng sẽ cho đạo hữu một cái giá tương đối ưu đãi. Trần Đạo Huyền xem như đã nghe ra, thi thể giới yêu cũng không dễ bán như trong miệng Trịnh Cát. Trên thực tế, không phải là khó hiểu. Ở chiến trường vực ngoại, mỗi thời mỗi khắc đều có tu sĩ nhân tộc cùng giới yêu phát sinh chiến đấu, ví dụ như cách đây không lâu, Dao Quang thành tiêu diệt bốn nhánh yêu triều loại nhỏ, thi thể giới yêu bị chém giết ít nhất hơn trăm vạn con. Số lượng thi thể giới yêu khổng lồ như vậy, tu sĩ Lưỡng Giới Uyên rất khó tiêu hóa hết. Đây cũng là nguyên nhân vì sao thi thể của một giới yêu cấp yêu chủ, chỉ có giá 10 giọt tạo hóa lực. Bình thường mà nói, một Nguyên Anh chân quân bình thường chỉ cần 10 năm là có thể tinh luyện 10 giọt tạo hóa lực, có thể thấy được giá của yêu thi ở chiến trường vực ngoại thấp đến mức khiến người ta tức giận. Cái này cũng là vì tu sĩ nhân tộc thường xuyên chiến đấu với giới yêu. Tuy nói giới yêu không bộc phát chiến tranh toàn diện với tu sĩ nhân tộc, nhưng loại chiến tranh tiêu hao này lại luôn duy trì, Chân Yêu giới cùng Phượng Vẫn giới đã tiến hành mấy chục vạn năm rồi, Ở bên trong Phượng Vẫn giới, vẫn luôn là cảnh tượng phong khinh vân đạm. Tu sĩ đê giai căn bản không biết, ở Lưỡng Giới Uyên lại bất cứ lúc nào cũng xảy ra chiến tranh tàn khốc như vậy. Thậm chí ngay cả rất nhiều tán tu chân quân cũng không biết tới tin tức của Lưỡng Giới Uyên, chỉ có khi đột phá đến Nguyên Thần kỳ, được Thiên Tôn thành cưỡng ép chiêu mộ đi phục dịch, lúc này bọn họ mới biết được Phượng Vẫn giới đang phải đối mặt với up hiếp. ẳ ầ Chẳng qua, theo thời gian trôi qua, Lưỡng Giới Uyên triệu tập Nguyên Thần đạo quân từ Phượng Vẫn giới càng ngày càng ít, mà đạo quân sinh ra và lớn lên ở Lưỡng Giới Uyên thì chiếm tuyệt đại đa số. Từ mấy chục vạn năm trước, thế lực đứng đầu Phượng Vẫn giới lựa chọn chuyển ra khỏi Phượng Vẫn giới, đóng quân Lưỡng Giới Uyên. Thiên Tôn sau lưng mở ra thế giới Thiên Tôn giới, cũng được những thế lực đứng đầu này toàn lực phát triển. Trải qua mấy chục vạn năm, vô số tu sĩ ở trong từng tòa Thiên Tôn giới trưởng thành, bổ sung vào đội ngũ chống lại Chân Yêu giới xâm lấn. So với Phượng Vẫn giới, tu sĩ trong Thiên Tôn giới mới là trụ cột chân chính của tu sĩ nhân tộc. Đây cũng là nguyên nhân lúc trước Khương Thành Diệp chướng mắt một đám tu sĩ Càn Nguyên Kiếm Tông. Chỉ sợ lúc trước trong mắt Khương Thành Diệp, tu sĩ Phượng Vẫn giới cái nào cái nấy đều là phế vật sợ chết. Trước bàn trà. Trần Đạo Huyền nhìn Trịnh Cát một cái, nói: - Không biết ngươi sẽ cho ta ưu đãi như thế nào? Trịnh Cát nhìn thẳng Trần Đạo Huyền: - Đạo hữu vừa nói, muốn toàn bộ hàng hóa trong tay ta, không biết có phải là thật không? - Đương nhiên là thật. - Tốt. Trịnh Cát gật đầu: - Vậy ta sẽ dựa theo giá thu mua cộng thêm 3 thành, bán lô hàng này cho ngươi. Thấy Trần Đạo Huyền muốn nói chuyện, Trịnh Cát lại nói: - Giá thu mua của những yêu thi này, chắc đạo hữu cũng rõ ràng. Nhưng giá bán của nó, chỉ sợ đạo hữu không biết. Nói chung, chúng ta sẽ bán những yêu thi này theo giá mua cộng thêm 5 thành, ta bán cho đạo hữu đã là nhượng bộ 2 thành rồi. Nói rồi, Trịnh Cát không nói nữa. Thái độ của hắn rất rõ ràng, thành, không thành thì giá cả cũng không thể giảm. - Được! Trần Đạo Huyền gật gật đầu: - Trong tay ngươi có bao nhiêu yêu thi? Nghe nói như vậy, trên mặt Trịnh Cát lại lộ ra nụ cười, nói: ể - Hiện tại trong tay có khoảng 400 vạn thi thể giới yêu, xin đạo hữu hãy yên tâm, những thi thể giới yêu này đều tương đối hoàn chỉnh. Uy tín của tại hạ, đạo hữu có thể hỏi thăm quanh Dao Quang thành. Cách Trịnh Cát làm người, Trần Đạo Huyền tự nhiên cũng là hỏi thăm qua, chính là bởi vì hắn làm việc tuân thủ quy củ, mới có thể mở ra đường đi ở trong quân Dao Quang thành. Đổi thành những người không tuân thủ quy củ, tướng sĩ đang phục dịch nào nguyện ý hợp tác với Trịnh Cát. Trần Đạo Huyền gật gật đầu, trực tiếp nói: - Tính giá đi. Nghe nói như thế, nội tâm của Trịnh Cát bốc lửa. - Trong 400 vạn thi thể giới yêu này, giới yêu thực lực đạo quân Thế Giới cảnh tầng ba bốn có tổng cộng 392 con, đạo quân Thế Giới cảnh tầng một hai có tổng cộng 7854, còn lại đều là giới yêu dưới đạo quân cấp. Ta thu ngài tổng cộng 5350 vạn giọt tạo hóa lực, về phần mấy số lẻ, ta xóa cho ngài, ngài chỉ cần cho ta 5300 vạn giọt tạo hóa lực là được. Mua bán lớn! Đây là phản ứng đầu tiên của Trần Đạo Huyền. Nếu không phải trong túi của hắn có gần 10 ức tạo hóa lực, chỉ sợ hắn thật đúng là bị giá của Trịnh Cát dọa đến. Trách không được khi nghe hắn muốn mua thi thể giới yêu, Trịnh Cát lại biểu hiện ra thái độ đó. Cũng không phải tính cách của hắn cao ngạo, mà là mua thi thể giới yêu với số lượng lớn, cũng không phải là một đạo quân Thế Giới cảnh tầng ba nho nhỏ có khả năng gánh vác. Bình thường đều là một số thế lực lớn đứng ra thống nhất mua sắm. Đương nhiên, trong mắt Trịnh Cát, loại đệ tử nòng cốt của thế lực đỉnh tiêm như Trần Đạo Huyền miệng ngậm thìa vàng, thì không nằm trong danh sách này. Trần Đạo Huyền lấy ra nhẫn trữ vật, đưa nó qua: - Đây là tiền hàng, ngươi đếm