Quả thật, tuy rằng trận này đại đội thứ bảy đại thắng, nhưng vẫn có mấy ngàn người hoàn toàn chôn vùi trên tinh cầu tĩnh mịch này, bọn họ vĩnh viễn cũng không thể trở về. Nhưng đây chỉ là một cái nhìn thoáng qua về cảnh tượng tàn khốc của chiến trường vực ngoại. Chiếu theo cách nói của Mạc Hành, loại đại thắng này, không phải lần nào cũng có thể nhìn thấy. Nhiều lúc, là huyết chiến mà tu sĩ nhân tộc cùng giới yêu giằng co không dứt. Loại huyết chiến giằng co không dứt này mới gọi là tàn khốc, quả thực chính là máy xay thịt. Tu sĩ tham gia loại huyết chiến này, có thể sống sót, mười không có một. Thậm chí có đôi khi, tu sĩ thực lực cường đại chưa chắc có thể sống sót, vận khí tốt mới có thể sống đến cuối cùng. ...... Thu thập xong thi thể tướng sĩ hy sinh, Ngụy Trung Vũ mang theo mọi người, cưỡi quang chu trở về Dao Quang thành. Trở lại quân doanh Dao Quang thành. Ngụy Trung Vũ nói trước mặt mọi người: - Nhiệm vụ lần này hoàn thành viên mãn, ta cho mỗi người các ngươi nghỉ ba tháng, nhưng không có việc gì không được rời xa phạm vi 30 ức dặm quanh Dao Quang thành, giải tán! - Oanh! Nghe nói như thế, mọi người nhảy cẫng hoan hô. Tạo hóa lực thu được từ việc bán thi thể giới yêu, Ngụy Trung Vũ đã sớm dựa theo tu vi thực lực để phân cho mọi người. So sánh với thu hoạch do bán thi thể giới yêu mang đến, quân công mà mọi người thu hoạch trong trận chiến này mới là đại đầu chân chính. 400 vạn tạo hóa lực chia đều cho mấy vạn tu sĩ, mỗi người cũng chỉ có mấy chục hơn trăm giọt tạo hóa lực. Chút tạo hóa lực này, đối với tu sĩ Nguyên Anh mà nói coi như không tệ, nhưng đối với Nguyên Thần đạo quân mà nói, cũng có chút không lọt vào trong mắt. Nhưng quân công thì khác. ấ ầ ề ắ ế ổ Lấy Trần Đạo Huyền mà nói, trận này hắn chém giết tổng cộng 734 con giới yêu, trong đó có 11 giới yêu cấp bậc đạo quân Thế Giới cảnh tầng một hai, còn lại đều là giới yêu dưới cấp đạo quân. Dựa theo chế độ quân công của Dao Quang thành, chém giết một giới yêu có thực lực đạo quân Thế Giới cảnh tầng một hai, có thể đạt được 100 điểm quân công, mà chém giết giới yêu dưới đạo quân cấp, chỉ có 1 điểm quân công. Tính như vậy, trong trận chiến này, Trần Đạo Huyền đạt được tổng cộng 1823 điểm quân công. Lại trừ đi một thành quân công rút ra cho Ngụy Trung Vũ, còn lại 1641 điểm quân công. Đương nhiên, một trăm Nguyên Anh chân quân thuộc hạ của Trần Đạo Huyền, cũng có thể khấu trừ cho hắn một phần, bất quá chừng ấy tương đối ít, Trần Đạo Huyền tính toán qua, một trăm Nguyên Anh chân quân rút ra quân công cho hắn, cộng lại chỉ có 78 điểm, có chút ít nhưng vẫn còn hơn không. Sau khi Ngụy Trung Vũ tuyên bố giải tán. Tất cả tu sĩ của đại đội thứ bảy, liền như ong vỡ tổ đi tới chỗ hối đoái để đổi quân công. Trần Đạo Huyền còn chưa quen thuộc với quá trình này, vẫn là đi theo phía sau Mạc Hành, hoàn thành đổi quân công. Khi hắn lấy được 1719 điểm quân công, trong ánh mắt đám người Mạc Hành nhìn về phía Trần Đạo Huyền, đều lộ ra vẻ hâm mộ. Giờ khắc này, đám người Mạc Hành nào còn không rõ Trần Đạo Huyền là một chân thô siêu cấp. Chỉ dựa vào sức một người, liền chém giết hơn 700 giới yêu, trong đó còn có 11 giới yêu cấp đạo quân, đây đâu phải là đạo quân Thế Giới cảnh tầng ba bình thường có thể làm được. Nghĩ đến đây, thái độ của Mạc Hành đối với Trần Đạo Huyền càng thêm khiêm tốn. Thực lực của cấp trên càng cường đại, khả năng bọn họ sống sót ở chiến trường vực ngoại càng lớn. Đạo lý đơn giản này, đám người Mạc Hành tự nhiên rõ ràng. Vuốt ve lãnh binh phù trong tay, quả binh phù này là Ngụy Trung Vũ giao cho hắn sau khi tiến vào quân doanh Dao Quang thành. Trong này không chỉ ghi lại thông tin cá nhân của Trần Đạo Huyền, còn ghi lại tất cả quân công hắn đạt được ở chiến trường vực ngoại. Đổi lại nói cách khác, cho dù cuối cùng Trần Đạo Huyền chết trận, những quân công này cũng không có tác dụng gì với người khác, bởi vì những quân công này đã bị khóa lại với chính hắn. Điều này cũng ngăn chặn một số tu sĩ đi bàng môn tà đạo, dựa vào giết người cướp lấy quân công. ầ ề ỗ ổ Lĩnh quân công xong, Trần Đạo Huyền trước tiên đi tới chỗ đổi quân công. Bây giờ, điều hắn muốn hiểu nhất, chính là quân công đổi năm phục dịch. Nhưng khi hắn nhìn thấy 1000 điểm quân công để đổi lấy một năm phục dịch, chỉ âm thầm thu hồi ý tưởng kết thúc phục dịch trong thời gian ngắn. Với quân công hiện tại của hắn, chỉ có thể xuất ngũ sớm một năm, không có ý nghĩa gì. Đi ra khỏi chỗ đổi quân công, Trần Đạo Huyền không trở lại chỗ ở của mình, mà là đi dạo chơi Dao Quang thành. Tuy nói Dao Quang thành là một tòa trọng thành quân sự, nhưng nơi này dù sao cũng đồn trú mấy trăm vạn quân sĩ, mà mấy trăm vạn quân sĩ này đều là tu sĩ Nguyên Anh kỳ trở lên, năng lực tiêu thụ của bọn họ cũng không thấp chút nào. Điều này cũng tạo thành, thương mại Dao Quang thành rất thịnh vượng. Đi trên phố Dao Quang thành, Trần Đạo Huyền đột nhiên có loại cảm giác giật mình cách thế. Một canh giờ trước hắn còn huyết chiến cùng giới yêu, hiện tại đang lang thang trên đường thương mại yên tĩnh yên bình, loại cảm giác này thật đúng là làm cho người ta có loại dị thường nói không nên lời. Đi tới đi lui, Trần Đạo Huyền phát hiện trong Dao Quang thành có rất nhiều câu lan. Trần Đạo Huyền chỉ dừng chân một lát, liền lắc đầu, đi về phía một tòa trà lâu. Bước vào quán trà. Trần Đạo Huyền đảo qua thần thức, đi tới một gian phòng. Trực tiếp đẩy cửa phòng ra, bên trong có một thân ảnh quen thuộc, đang tùy ý ngồi ở đó là một lão thần, chính là thương nhân béo Trịnh Cát lúc nãy mua thi thể giới yêu của đại đội thứ bảy bọn họ. - Đạo hữu, không biết ngươi hẹn ta là có chuyện gì? Trịnh Cát đánh giá Trần Đạo Huyền từ trên xuống dưới, cười tủm tỉm nói. Đứng trước mặt Trịnh Cát, Trần Đạo Huyền cảm thấy một cỗ áp lực cực lớn, đạo quân Thế Giới cảnh tầng năm! Đây là vị đạo quân Thế Giới cảnh tầng năm thứ hai mà hắn gặp phải ở Dao Quang thành. Ở chiến trường vực ngoại, đạo quân Thế Giới cảnh tầng năm gần như đã là chiến lực đỉnh cao nhất rồi. Đạo quân Tạo Vật cảnh cực ít khi ra tay, vì bọn hắn chính là tồn tại mạnh nhất trên chiến trường rồi. Tất nhiên, trên chiến trường vực ngoại, sức mạnh cá nhân mạnh mẽ không thể quét ngang tất cả. ề ấ Ví dụ như yêu triều cỡ nhỏ mà đại đội thứ bảy tiêu diệt lúc trước, mấy chục vạn giới yêu, cho dù Ngụy Trung Vũ có mạnh đến đâu đi nữa, đơn thương độc mã đụng phải cỗ yêu triều này, cũng chỉ có thể điên cuồng chạy trối chết. Đây chỉ là yêu triều cỡ nhỏ, dựa theo chiến trường vực ngoại phân chia, yêu triều cỡ nhỏ, yêu triều cỡ trung, yêu triều cỡ lớn, cùng với yêu triều siêu lớn khủng bố nhất. Khi những yêu triều này hướng về phía một tu sĩ, cho dù là Độ Kiếp thiên tôn, cũng sẽ bị nó bao phủ. Trần Đạo Huyền đi đến đối diện bàn trà, ngồi xuống, nói: - Ta muốn tìm đạo hữu ngươi để nói chuyện làm ăn. - Ồ? Trịnh Cát hơi nhấp một ngụm trà: - Không biết ngươi muốn nói về sinh ý gì? - Ta muốn mua thi thể giới yêu. Nào ngờ nghe nói như vậy, Trịnh Cát lắc đầu: - E rằng sẽ làm đạo hữu thất vọng, chúng ta có kênh xuất hàng chuyên biệt, e rằng rất khó bán riêng cho đạo hữu. Trịnh Cát trực tiếp từ chối, một đội trưởng tiểu đội đại đội thứ bảy nho nhỏ, hắn còn không để vào mắt. Trịnh Cát biểu hiện khiêm tốn trước mặt Ngụy Trung Vũ như vậy, ngoại trừ quyền thế của đối phương ra, mấu chốt là thực lực của Ngụy Trung Vũ mạnh hơn hắn. - Chẳng lẽ đạo hữu không muốn nghe giá cả của ta sao? Trịnh Cát cười lắc đầu: - Ngay cả khi giá của ngươi có cao hơn nữa, chúng ta sẽ không bán. Ta đã nói, chúng ta có một kênh xuất hàng đặc biệt, sẽ không bán lẻ yêu thi. Dứt lời, Trịnh Cát đứng lên muốn rời đi. - Chờ đã. Trần Đạo Huyền gọi hắn lại: - Trong tay ngươi có bao nhiêu thi thể giới yêu, ta đều muốn hết. Nghe vậy, Trịnh Cát bỗng nhiên dừng cước bộ. Hắn quay đầu lại, nhìn về phía Trần Đạo Huyền, nhíu mày nói: - Đạo hữu chớ có bắt nạt ta. Thấy hắn dừng bước, Trần Đạo Huyền cười nói: - Ta một cái đạo quân Thế Giới cảnh tầng ba, làm sao dám lừa gạt một vị đạo quân Thế Giới cảnh tầng năm?