Tuy nói hôm nay là ngày các tú nữ yết kiến các nương nương, nhưng từ khi bệ hạ đăng cơ, quy củ trong cung cũng nới lỏng hơn rất nhiều.
Vì thế, thực chất hôm nay là một bữa tiệc.
Ba người chúng ta đến không sớm cũng không muộn, vì sống cùng một viện nên chỗ ngồi cũng được xếp chung với nhau.
Lâm Tuyết Hằng nhấp một ngụm trà, nhắc nhở ta:
"Ảnh Chân, muội phải quan sát và ghi nhớ nhiều vào. Hiện nay trong cung, ngoài hoàng hậu họ Lưu, thì chỉ có Nhuyễn phi và Đoan phi là có địa vị cao nhất."
Trương Việt Kiều không vui mà kéo kéo tay ta.
"Thôi tỷ tỷ, nghe muội nói này. Ba vị ấy đều là người cũ trong cung, luôn biết giữ chừng mực. Nhưng Diêu Tiệp dư vào cung năm năm trước, hiện tại đang được sủng ái nhất.
"Cửu hoàng tử chính là con của nàng ta, năm nay mới ba tuổi, nghe nói bệ hạ vô cùng yêu thương."
Bị một loạt danh hiệu phi tần, tần ngự, mỹ nhân làm cho quay cuồng đầu óc, ta chỉ có thể gật đầu ra vẻ đã nghe vào.
Bỗng nhiên, cả đại điện lặng ngắt.
Hoàng hậu nương nương dẫn theo các phi tần bước vào từ chính môn.
Mão cài vàng viền đỏ, dung nhan mỗi người một vẻ kiều diễm.
Ta cố gắng đối chiếu họ với danh hiệu trong đầu, nhưng cuối cùng vẫn từ bỏ.
Ta bẩm sinh đã không giỏi nhận diện khuôn mặt, chắc hẳn đây là cái giá mà trời xanh đặt ra để bù lại cái lưỡi và khứu giác tinh tế của ta.
Hoàng hậu ngồi ở vị trí cao nhất, nhìn xuống những gương mặt trẻ trung xinh đẹp bên dưới, dịu dàng mỉm cười:
"Các cô nương chắc đều đói rồi, bảo Ngự Thiện Phòng dâng món đi."
Hai mắt ta sáng rực.
"Cũng phải, vừa ăn vừa giới thiệu cũng được."
Một vị tỷ tỷ vận áo tím lên tiếng, "Nhìn thấy các nàng lại nhớ đến thời trẻ của mình."
Vị nương nương áo hồng bên phải tiện tay chỉ vào một người:
"Đoan phi tỷ tỷ nói phải lắm, bắt đầu từ phía bên này đi."
Mắt ta tối sầm lại.
Nếu cứ theo thứ tự này, ta sẽ là người cuối cùng.
Vậy trước đó, chẳng phải để tránh làm mờ son môi, ta sẽ không được động đũa sao?
Trời sập rồi.
"Thần nữ tên Đinh Yên, mười chín tuổi, phụ thân là Thượng thư bộ Hộ Đinh Mậu."
"Thần nữ Hứa Nhược Tình bái kiến nương nương, thần nữ mười tám tuổi, phụ thân và ca ca đều trấn thủ Bắc Cương."
"Thần nữ..."
Từng màn tự giới thiệu làm hoa cả mắt, nhưng trong mắt ta chỉ nhìn thấy từng đĩa thức ăn đang được bưng lên.O mai d.a.o muoi
Vịt hầm thanh đạm, vây cá chay hầm nhừ, gà nếp thơm hương sen, tôm ngọc bích bóng bẩy…
Mãi đến khi Lâm Tuyết Hằng và Trương Việt Kiều hai bên ta đều đã giới thiệu xong, ta mới đứng dậy.
Tươi cười nhìn về phía hoàng hậu trên cao:
"Thần nữ Thôi Ảnh Chân..."
Chưa kịp nói hết câu thì một tiếng thét chói tai vang lên.
"A Dịch! Con sao vậy! A Dịch!!"
Tất cả mọi người đều giật mình quay sang nhìn.
Cửu hoàng tử ngoan ngoãn bên cạnh Diêu Tiệp dư đang ôm lấy cổ mình, mặt đỏ bừng, nước mắt nước mũi giàn giụa.
"Gọi thái y! Mau gọi thái y!"
4
Trong điện rối loạn thành một mớ hỗn độn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Cung nữ, thái giám vội vã chạy qua chạy lại, đám tú nữ cúi đầu xì xào bàn tán.
Ta chỉ ngẩn ra trong chốc lát, sau đó lập tức lao về phía trước.
Trương Việt Kiều hoảng hốt níu lấy ta: “Tỷ làm gì vậy?”
“Không sao.” Ta nhẹ nhàng gỡ tay nàng ra, không kịp giải thích gì thêm liền chạy thẳng lên bậc cao.
Lúc ta đến trước mặt Cửu Hoàng tử, sắc mặt thằng bé đã tím tái, hai tay buông thõng, mắt trợn ngược.
Diêu Tiệp dư chỉ biết ôm chặt con, bối rối đến phát khóc.
“Nương nương, thả tay ra.” Ta bình tĩnh gỡ tay nàng ấy, kéo Cửu Hoàng tử qua.
Nàng ấy sững người: “Ngươi định làm gì?”
Ta chẳng có thời gian trả lời, chỉ lo để thằng bé tựa vào người mình, hai tay đan chéo, đặt lên bụng nó, tâm trí tập trung, nhịp nhàng ấn xuống từng cái một.O mai Dao muoi
Một lần, hai lần, ba lần…
Đến lần thứ bảy, Cửu Hoàng tử bật ra một thứ hình như là hạt táo, sau đó ho sặc sụa.
Nó òa khóc, nhào vào lòng Diêu Tiệp dư: “Mẫu thân…”
Lúc này, thái y mới vội vàng chạy đến. Hắn cẩn thận xem xét cổ họng Cửu Hoàng tử, sau đó thở phào nhẹ nhõm: “Cửu Hoàng tử không có gì đáng ngại."
“May mà vừa rồi kịp thời đẩy dị vật ra, nếu không dù thần có đến cũng bất lực.”
“Vừa rồi là ai cứu Hoàng tử vậy?”
Ánh mắt cả điện đổ dồn vào ta. Ta mỉm cười, nói nhẹ nhàng:
“Chỉ là trùng hợp thôi ạ. Trẻ con trong nhà thần nữ cũng từng bị nghẹn, thần nữ đã học qua cách sơ cứu. Nhờ ơn trời phù hộ, nhờ hoàng hậu nương nương và Diêu Tiệp dư tích đức hành thiện, Cửu Hoàng tử phúc lớn mạng lớn, mới có thể hóa nguy thành an.”
Ta ngoan ngoãn đáp: “Thần nữ là Thôi Ảnh Chân, gia phụ là Thôi Thừa, hiện giữ chức Hình bộ viên ngoại lang. Ca ca thần nữ là Thôi Minh Di, năm nay xếp thứ bảy khoa Võ cử.”
“Ngươi vừa lập công, muốn thưởng gì nào?”
Ta theo bản năng liếc nhìn đám tú nữ xung quanh. Phần lớn bọn họ đều lộ ra vẻ ngưỡng mộ.
Ta thu ánh mắt về, chân thành đáp:
“Bẩm nương nương, thần nữ muốn mở bếp ở Trữ Tú Cung! Nếu được nương nương đồng ý, thần nữ nhất định sẽ đích thân làm điểm tâm dâng lên cảm tạ nương nương.”
Ta thấy ánh mắt hoàng hậu lóe lên một tia thấu hiểu, nụ cười trên mặt nàng có phần hời hợt.
Nàng giơ tay lên, hứng thú ban đầu đã vơi đi quá nửa: “Thì ra ngươi giỏi bếp núc, cũng được, người trẻ có chí hướng riêng cũng tốt.”
“Anh Lan, đem lệnh bài của ta đến chỗ Tần cô cô ở Trữ Tú Cung, bảo là ta đã đồng ý rồi.”
Bên dưới có người thì thầm nói ta ngốc, tại sao lại chọn một phần thưởng như thế. Ta chỉ làm như không nghe thấy.
Thế gian vạn vật muôn màu, duy chỉ có ăn uống là thiết yếu nhất.
Thịt kho Đông Pha, dưa leo đập, chè rượu nếp trôi mè. Chén bạc không đựng chuyện hưng vong, thiên thu vạn đại chỉ gói gọn trong một ấm trà.O mai d.a.o muoi
Nếu đến ăn uống còn chẳng để tâm, vậy chẳng phải là kẻ ngốc nhất thế gian sao?
Ta không phải kẻ ngốc.
5
Vừa mới quay về Trữ Tú Cung, ta liền bị một đám tú nữ vây quanh.
"Ảnh Chân, ngươi lợi hại quá đi!"
"Ngươi gan thật đấy, ta sợ muốn c.h.ế.t luôn rồi."
"Ảnh Chân Ảnh Chân, ngươi sẽ nấu ăn trong Trữ Tú Cung sao? Ta có thể ăn không?"
Ta mỉm cười quét mắt một vòng: "Đương nhiên có thể, nếu ngươi muốn ăn thì cứ đến tìm ta, ta sẽ làm phần của ngươi luôn."
Bầu không khí đang vui vẻ hòa hợp thì bỗng một giọng nói phá tan sự thân thiện ấy.
"Gan lớn? Chỉ là liều lĩnh mà thôi! Nôn nóng lập công, không sợ mất cả bản thân, còn liên lụy người khác!"
Ta ngẩng đầu nhìn, liền thấy một thiếu nữ cao ráo với dung mạo xuất chúng đang cau mày nhìn ta.