Ta Là Tùy Tùng Của Nữ Phản Diện Äá» NgÅ© Cẩm Sương trầm giá»ng quát to. âNương nương, ngưá»i không muá»n truyá»n váºn may cho ti chức sao?â Từ Bắc Vá»ng bà y ra vẻ mặt trà n Äầy thất vá»ng. Thấy lão Äại vẫn thá» Æ¡ như cÅ© thá» Æ¡, hắn cưá»i ÄÄÌng chaÌt má»t tiếng: âNương nương, ta Äá» lại má»t Ãt bánh ngá»t trong bếp, hương vá» Äá»u dá»±a theo ý thÃch cá»§a ngưá»i.â âNá»i lẩu cÅ©ng á» trong phòng bếp, rau thá»t các loại Äá»u ÄÆ°á»£c sắp xếp gá»n gà ng, nương nương chá» cần cho và o ná»i uyên ương là có thá» Än ÄÆ°á»£c.â âVá» phần gia vá» là m Äá» Än, con mèo ngu xuẩn nà y luôn luôn quên, thần Äã viết trình tá»± cho gia vá» và dán bên trên bếp lò rá»i.â âNgưá»i cÅ©ng nhá» phải tưá»i nưá»c cho vưá»n rau má»i ngà y, nếu khôngâ¦â Giá»ng nói dần trá» phiêu Äãng xa xÄm, khiến cho con mèo máºp mạp chá»±c khóc.. Sao meo meo lại muá»n khóc thế nà y? Tiếng nói rá»t cục cÅ©ng bá» chặn Äứng, sương lạnh trong mắt Äá» NgÅ© Cẩm Sương cÅ©ng lui dần, nà ng há» hững nói: âNgươi Äang giao phó háºu sá»± vá»i bản cung Äúng không?â Từ Bắc Vá»ng không có phá»§ nháºn, sắc mặt ảm Äạm, má»t mặt á»§y khuất: âAi bảo nương nương không truyá»n may mắn cho ti chức?â Ngưá»i Äang ngá»i trên ghế vẫn im lặng như cÅ©. Nhá»p tim cá»§a tuỳ tùng tÄng nhanh trong vô thức, hắn thá» thÄm dò tiến lại gần hai bưá»c, lòng bà n tay chạm Äến chiếc vá» Äen Äang bá»c kÃn chân ngá»c. Äá» NgÅ© Cẩm Sương lạnh lùng nhìn hắn, nhưng nà ng cÅ©ng không má» miá»ng ngÄn lại. Cảm xúc cá»§a Từ Bắc Vá»ng lên xuá»ng liên há»i, hắn gắt gao cúi Äầu, cÅ©ng không dám nhìn thẳng nương nương. Sau Äó, Äôi môi má»ng nhẹ nhà ng ghé và o trên chân ngá»c. Mùi thÆ¡m ngà o ngạt nức mÅ©i áºp Äến, ngón chân óng ánh cuộn lại trong tiá»m thức. Bầu không khà im ắng lạ thưá»ng. Từ Bắc Vá»ng Äang dùng bá» môi vuá»t ve mu bà n chân, sau Äó bất ngá» nuá»t nÄm ngón chân và o trong miá»ng rá»i không ngừng mút toát. Cảm giác quen thuá»c xông lên Äến Äá»nh Äầu, Äá» NgÅ© Cẩm Sương che giấu các ngón tay Äang run rẩy bên trong tay áo, ánh mắt trá»n tránh không nhìn. Thá»i gian hình như Äã trôi qua mưá»i nhá»p thá»? Có lẽ là hai mươi hÆ¡i thá». Äôi mắt xanh biếc cá»§a nà ng lóe lên ánh sáng, ngón chân thoáng nhúc nhÃch, cả ngưá»i Từ Bắc Vá»ng liá»n bay ra bên ngoà i mấy trượng. âThả⦠Là m cà n! Ngươi không sợ bản cung thiến ngươi sao?â Nà ng bá»ng nhiên Äứng dáºy, thần sắc lạnh lùng Äến cá»±c Äiá»m, ngữ khà lại mang theo sá»± má»m mại khà n khà n. âTi chức có tá»i!â Từ Bắc Vá»ng khom ngưá»i, láºo tức má» miá»ng xin lá»i nháºn tá»i. Hắn mấp máy Äôi môi, mùi hương vẫn còn Äâu Äây, Äầu lưỡi còn có thá» lá» má» cảm nháºn ÄÆ°á»£c sá»± trÆ¡n má»m cá»§a nà ng. âCút, Äừng Äá» bản cung nhìn thấy ngươi nữa!â Äá» NgÅ© Cẩm Sương quay lưng rá»i Äi, nhá» Äó mà che giấu má ngá»c Äang Äá» á»ng cá»§a mình. Nhìn bá» dạng hoà n mỹ không tì vết nà y xem, mặc dù thanh âm vẫn lạnh lùng vô tình, nhưng Äá»i vá»i Từ Bắc Vá»ng thế là Äá»§ hà i lòng. Hắn không biết, khi nà ng ban thưá»ng cho mình sẽ là tư vá» gì? âTi chức Äi Äây!â Hắn la to má»t tiếng rá»i thản nhiên cất bưá»c rá»i Äi, hai tay chắp lại sau lưng. âMeo!â Con mèo máºp mạp xông và o trong ngá»±c cá»§a Từ Bắc Vá»ng, ngượng ngùng nhìn chằm chằm và o má trái cá»§a hắn. Nụ hôn chia tay sao? Từ Bắc Vá»ng tá» vẻ khó chá»u, nhưng hắn rá»t cuá»c vẫn má»m lòng trưá»c dáng vẻ Äáng thương cá»§a nó. Mèo máºp có thá» là má»t nữ tá» Äáng yêu gợi cảm buá»c tóc Äuôi ngá»±a, nhưng thá» trá»ng cá»§a nó thì tháºt rất khó có thá» thuyết phục ÄÆ°á»£c hắn. Con mèo máºp mạp phấn khÃch, mÃm môi lại. Hai ngưá»i còn chưa ká»p chạm môi thì má»t tráºn cuá»ng phong Äã áºp Äến. âMeo!â Con mèo máºp mạp bay lên không trung vá»i vẻ mặt cầu xin, tứ chi giãy dụa bay nhảy, meo meo lại sắp bá» Äại phôi ÄaÌn ném và o rãnh nưá»c bẩn rá»i. Äá» NgÅ© Cẩm Sương ngá»i trên ghế Äu, nà ng cá»i bá» Äôi tất dÃnh nưá»c bá»t, thay lại bá» váy mà u tÃm, sau Äó biến mất không thấy Äâu. â¦. ⦠Thiên Xu trà n ngáºp hà o quang, vết máu loang lá», tứ chi cắt rá»i vương vãi khắp nÆ¡i. Má»t sá» võ giả quá tuá»i và yêu thú tà ma có ý Äá» trà trá»n Äi và o Äá»u bá» tan xương nát thá»t, linh há»n cÅ©ng bá» hà o quang nghiá»n nát. Nam tỠáo trắng như tuyết bưá»c tá»i, má»i ngưá»i láºp tức nhưá»ng ÄÆ°á»ng cho hắn, ánh mắt kÃnh sợ vô cùng. Mặc dù nam nhân nà y không phải là ngưá»i Äứng Äầu baÌng Thiên, nhưng hắn tuyá»t Äá»i là tâm Äiá»m cá»§a Thiên Xu. Liá»u hắn có thá» mạnh mẽ trụ Äến cuá»i cùng? Có thá» chết hay không? Hay sẽ vươn tá»i Äá»nh cao nhất? Äây chÃnh là chá»§ Äá» ÄÆ°á»£c bà n tán xôn xao á» Cá»u Châu, khiến cho vô sá» võ giả hưng phấn chá» mong. Từ Bắc Vá»ng bà y ra biá»u cảm lạnh lùng, hắn không do dá»± mà trá»±c tiếp bưá»c và o bên trong cánh cá»ng hà o quang. ⦠⦠Vá»±c thẳm Lâm Thiên là má»t Äá»nh núi bao phá»§ tiếng sấm sét gà o thét, Äây cÅ©ng là nÆ¡i Äây tụ táºp rất nhiá»u cưá»ng giả. Ãnh sáng sấm sét bao phá»§ bầu trá»i, tấm bia Äá cao mấy ngà n trượng treo lÆ¡ lá»ng giữa không trung. Bên trên tấm bia Äá có khắc dà y Äặc những cái tên, và Äằng sau những cái tên có vô sá» Äá»m sáng nhá» khác nhau. Má»t khi cái tên biến mất, Äá»ng nghÄ©a vá»i vá» anh kiá»t nà y Äã mất mạng! Thiên Xu chÃnh là chiến trưá»ng tà n khá»c nhất, không cần biết ngươi có bá»i cảnh ra sao, cÅ©ng không cần biết ngươi Äã tạo dá»±ng ÄÆ°á»£c bao nhiêu thà nh tá»±u, tất cả những Äiá»u nà y Äá»u không còn ý nghÄ©a á» Äây. Chá» so mạnh yếu. Chết chÃnh là chết. Chiến xa ù ù trên hư không, hung thú cá» thá»§ trên trá»i dưá»i Äất, ngoại trừ thiên kiêu Äến từ các thế lá»±c lá»n, những cưá»ng giả còn lại hầu như Äá»u dá»c toà n bá» sức mạnh. Là m sao có thá» không dá»c xức! Thiên kiêu baÌng Thiên có thá» sá»ng sót rá»i khá»i Thiên Xu, bá»n há» sẽ trá» thà nh nhân váºt vang danh má»t phương. Ngưá»i Äứng Äầu còn có cÆ¡ há»i siêu thoát! Äá»c Cô Vô Äá»ch, Tần Hải, Äá» NgÅ© Cẩm Sương, những ngưá»i Äứng Äầu Thiên Xu á» các thá»i Äại khác nhau, hiá»n giá» cÅ©ng Äang Äứng tại tầng cao nhất cá»§a kim tá»± tháp Cá»u Châu. âCái tên Từ ác liêu kia buá»n cưá»i tháºt, lúc nà o rá»i còn chó cáºy gần nhà , gà cáºy gần chuá»ng? Äoán chừng muá»n bá» Sá» Thái Hư tà n nhẫn là m nhục!â Má»t lão giả mặt trắng râu dà i Äứng á» phÃa thánh Äá»a Cá»u Tiêu lạnh giá»ng má» miá»ng. Má»i thù giết chết Ngá»± Thánh Tá», con dân thánh Äá»a Cá»u Tiêu vẫn luôn khắc cá»t minh tâm!
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com
Báo lỗi chương