Thấy bầu không khí lạnh lẽo giữa hai người, Vương Phương bước tới bên cạnh Hoắc Xuyên và thở dài: "Cậu vẫn còn tình cảm với giám đốc Vân sao? Nhưng cô ấy đã khác xưa rồi, địa vị cũng không còn như trước. Tất nhiên sẽ không quay đầu lại nữa đâu. Tốt nhất cậu nên sớm làm hòa đi."
Nghe vậy, Hoắc Xuyên lạnh lùng liếc Vương Phương, nói: "Đừng xen vào chuyện người khác."
Ánh mắt Hoắc Xuyên khiến Vương Phương sững người. Sau đó ông ta chỉ biết cười gượng: "Nếu không phải vì cô ấy, cậu tham gia vào dự án này làm gì?"
Hoắc Xuyên im lặng.
Team Hạt Tiêu
Hai người sóng vai bước đi trên con đường nhỏ. Một lúc lâu sau, Hoắc Xuyên mới lên tiếng: "Ông có biết người đi cùng Vân Thanh lúc nãy là ai không?"
"Trình Dạ, cậu ta vừa mới tự giới thiệu. Hình như là người mà Vân Thanh mời đến để hỗ trợ dự án." Vương Phương nhún vai. "Không biết cô ấy tìm đâu ra một chàng trai trẻ giỏi giang như vậy."
Hoắc Xuyên không đáp, Vương Phương đúng là người chỉ lo công việc, đến Trình Dạ mà cũng không biết.
Điều khiến Hoắc Xuyên bất ngờ hơn là Vân Thanh thực sự đã mời được một người như Trình Dạ.
Thật không thể ngờ tới!
Cô còn bao nhiêu điều khiến hắn bất ngờ nữa?
Có Trình Dạ dẫn dắt, rất có thể Vân Thanh sẽ chiếm ưu thế trong dự án lần này.
Khi đến phòng họp, Vân Thanh và Vân Dạ ngồi cạnh nhau, trông vô cùng thân thiết.
Sắc mặt Hoắc Xuyên càng lúc càng khó coi, giữa lông mày phủ một tầng u ám. Hắn bước nhanh đến ngồi đối diện Vân Thanh.
Vương Phương ngồi vào vị trí chủ tọa, liếc nhìn hai đối tác sắp biến không khí thành tòa lâu đài băng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Ông lập tức điều chỉnh lại không khí, nói: "Thay mặt tập đoàn Lục Địa, tôi chính thức chào mừng hai đối tác. Về dự án này, bên tập đoàn Hoắc thị đã cử người theo sát. Giám đốc Vân, cô định cử ai đại diện?"
Vân Dạ nắm nhẹ tay Vân Thanh, ra hiệu cô cứ yên tâm, rồi gật đầu đồng ý.
Những động tác thân mật nhỏ bé ấy rơi vào mắt Hoắc Xuyên, khiến hắn càng khó chịu.
"Được, vậy lát nữa để cậu ấy bàn giao với Tần Nhạc."
Vương Phương cũng không phản đối. Nhưng vừa dứt lời, Hoắc Xuyên đột nhiên lên tiếng: "Không phải ai cũng đủ tư cách tham gia vào dự án này."
Vân Thanh ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn Hoắc Xuyên: "Hoắc tổng định can thiệp vào quyết định nhân sự của tập đoàn Vân thị sao? Anh là tổng giám đốc tập đoàn Vân thị hay tập đoàn Hoắc thị ?"
Hai người lại đối đầu gay gắt, không khí trở nên ngột ngạt.
May thay, Hoắc Xuyên không tiếp tục gây sự. Cuộc họp nhanh chóng chuyển sang xác nhận đề án.
Cuộc họp kéo dài hơn một tiếng. Khi kết thúc, ngoài trời đã lất phất mưa.
Mọi người nhanh chóng ra về trong cơn mưa.
Vân Thanh đi sau cùng, hơi cau mày khi nhìn mưa rơi bên ngoài.
Hoắc Xuyên đang định bước tới thì thấy Vân Dạ cởi áo khoác, trùm lên đầu Vân Thanh.
"Đi thôi."
Vân Dạ từ nhỏ đã quen chăm sóc em gái. Anh chỉ trùm áo khoác lên đầu cô, còn bản thân thì để mặc cho cơn mưa ướt đẫm.
"Anh sẽ bị ướt hết đấy." Vân Thanh ngẩng đầu nhìn Vân Dạ.
Vân Dạ lắc đầu: "Chỉ cần em không ướt, anh không sao cả."
Trái tim Vân Thanh ấm áp hẳn lên, dù bên ngoài luôn lạnh lùng, nhưng anh lại cực kỳ chu đáo với cô.
Những lời đối thoại đó lọt hết vào tai Hoắc Xuyên.
Hoắc Xuyên biết rõ thân phận của Trình Dạ, nhưng việc một nhân vật như vậy lại hạ mình đối xử dịu dàng với Vân Thanh...
Giữa hai người họ, rốt cuộc có quan hệ gì? Sao lại thân thiết đến vậy?!