Quy Tắc Sinh Tồn Của Cung Nữ

Chương 7



Bây giờ nhiệm vụ quan trọng là kéo tiểu hoàng đế vào đường đúng đắn.

"Ngài ấy cần một người thầy."

Từ thái phi thở dài: "Hắn vốn có một người thầy tốt, đó là Trạng Nguyên năm năm trước, tài hoa hơn người, có một không hai."

"Vậy y ở đâu?"

An Hòa bật cười: "Vì y nói đệ đệ ta học dốt nên bị nhốt vào đại lao, nhốt một năm rồi."

...

*

Cũng may bây giờ tiểu hoàng đế muốn làm minh quân.

Ta không cần phí sức đã khiến y được thả ra.

Cảnh tượng này khiến ta ngẩn người.

Vị Ngụy đại nhân Ngụy Tử Ngọc này đâu chỉ tài hoa hơn người, mà còn tài mạo song toàn!

Đáng tiếc bị tra tấn một năm nên hơi yếu ớt, đùi phải còn di chứng, đi hơi cà thọt.

Nhưng chuyện này không hề ảnh hưởng đến dung nhan của y.

"Này, lau nước miếng của ngươi đi."

Thiên Lý ở bên cạnh liếc mắt nhìn ta.

Ta mau chóng lau đi mới phát hiện mình bị chơi xỏ.

"Nhìn mỹ nam có liên quan đến ngươi à?"

"Không liên quan đến ta, nhưng nếu ngươi nhìn nữ thì vị sau lưng kia sẽ đưa tay bấu ngươi đấy."

Ta nhanh chóng quay đầu lại, nhìn thấy ánh mắt âm trầm của An Hòa.

Nàng ấy và vị mỹ nam này?

Hừm.

Thì ra là có chuyện ẩn.

An Hòa quay đầu sang chỗ khác không chịu nhìn y: "Bổn cung từng ép buộc y, y lại không muốn. Vào lúc Bắc Nhung xâm lược, y và bách quan dâng tấu để ta đi hòa thân."

*

Là nghiệt duyên.

Ngụy Tử Ngọc bắt đầu dạy dỗ tiểu hoàng đế lần nữa.

Thật sự y vô cùng tài hoa, cầm kỳ thư họa, đạo làm vua, binh pháp sách lược không chỗ nào không thông.

Mà ta thì nhanh chóng loại bỏ hết những kẻ khả nghi, thanh trừng nội gián của Thần Vương sắp xếp cạnh tiểu hoàng đế.

Vào lúc Tô công công trực bước chân trái vào điện trước đã bị ta mắng te tua: "Bệ hạ, từ xưa bên phải luôn tôn quý, vậy mà ông ta bước chân trái vào trước! Đây là đại bất kính với ngài!"

Tô công công: "?"

Tiểu hoàng đế vỗ bàn một cái: "Kéo xuống, chém!"

Tô công công: "Bệ hạ... Bệ hạ nghĩ lại đi, nô tài hầu hạ bệ hạ nhiều năm, không có công lao cũng có khổ lao!"

Tiểu hoàng đế được Ngụy Tử Ngọc dạy dỗ đã hiểu chuyện hơn.

Hắn cười lạnh: "Trẫm là Hoàng đế có gì không thể? Đây không phải điều Tô công công dạy trẫm sao? Nhìn ai khó ưa chỉ cần chém là được."

Sắc mặt Tô công công trắng bệch.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Ông ta không ngờ mình tự cho là đúng trêu chọc hổ con, nhưng bây giờ hổ đã thoát khỏi khống chế, sắp cắn đứt cổ mình.

Trước khi bị đưa xuống, ông ta chỉ vào ta mắng ta: "Yêu nữ miệng nói bậy, hại nước hại dân! Ta làm quỷ cũng không bỏ qua cho ngươi."

Ta gãi đầu.

Sao ta có thể gánh được tội danh này chứ?

Đúng là không tầm thường.

"Ông ta làm quỷ cũng có thể tìm ta báo thù à?"

Ta lén hỏi Thiên Lý.

Y ngồi trên xà nhà lắc lư chân, khinh thường: "Ông ta? Xuống dưới phải vào súc sinh, đâu ra cơ hội?"

À, vậy ta yên tâm rồi.

Ngụy Tử Ngọc dạy dỗ không hề giấu diếm bất cứ điều gì, khiến thanh danh của tiểu hoàng đế dần thay đổi.

Bọn thái giám, cung nữ vội bàn luận: "Hôm nay bệ hạ khen hoa ta trồng đẹp, còn thưởng bạc!"

"Ta không cẩn thận làm vỡ lưu ly, bệ hạ nói không sao, chỉ phạt ta tháng lương."

"Hôm nay bệ hạ bảo chúng ta đá bóng với ngài ấy, ta đá thắng mà ngài ấy không hề tức giận!"

Triều thần cũng cảm thấy tiểu hoàng đế vô dụng ngày xưa như biến thành người khác.

Không chỉ khiêm tốn thỉnh giáo, còn muốn đi đích thân đi chẩn tai và thị sát dân tình.

Không bao lâu sau đã đến lúc tiểu hoàng đế gặp nạn.

Chính là tiệc Trung thu.

Giống những năm qua, những trọng thần triều đình và Hoàng tộc nhàn tản đều vào cung dự tiệc.

Thần Vương không biết vì sao lại mất liên lạc với Tô công công, nhưng dựa theo kế hoạch, hắn ta đã sắp xếp người hạ độc trong thức ăn của Hoàng đế.

Trước đó, hắn ta còn chọc giận tiểu hoàng đế, khiến cho tất cả mọi người nhìn thấy sự tàn bạo của tiểu hoàng đế.

Đến lúc đó, tiểu hoàng đế c.h.ế.t bất đắc kỳ tử sẽ chỉ được mọi người chúc mừng, không ai truy cứu cái chết của bạo quân cả.

Lúc triều đình hỗn loạn là cơ hội để hắn ta mua chuộc triều thần, khoác hoàng bào.

Thần Vương nghĩ hay lắm.

Yến hội vừa mới bắt đầu, hắn ta đã đứng lên nói hắn ta sắp xếp vũ cơ nhảy múa.

Một nữ tử mặc y phục vàng sáng tiến lên, vòng eo nhỏ nhắn, tư thế to gan.

Từ thái phi ngồi cạnh tiểu hoàng đế nhíu mày: "Tâm tư ác độc."

Ta không hiểu.

Bà thở dài nói: "Chẳng lẽ người không phát hiện ra vũ cơ này có dáng vẻ rất giống ta à? Lại múa điệu múa Mạc Bắc, ăn mặc như vậy trước mặt Khải Nhi. Nếu là trước kia, nhất định hắn sẽ nổi trận lôi đình giết người cho hả giận."

Tiểu hoàng đế biến sắc.

Trong lòng ta thầm nghĩ không tốt, quay đầu nhìn thấy Ngụy Tử Ngọc còn bình tĩnh uống trà lại yên tâm.

Vậy mà y không hề hốt hoảng.

Vậy ta cũng không hốt hoảng.

"Hoàng thúc có lòng."





 


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com