Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 1483: Lưỡi Hái Của Kẻ Gặt



Chương 1483: Lưỡi Hái Của Kẻ Gặt

Truyền Thừa Phân Loại mà Jet nhận được là tương tự với đa số Truyền Thừa Phân Loại – thường là những Ký Ức phù hợp độc nhất với những Phân Loại của người dùng, hay hiếm hơn nhiều là những Tiếng Vang mạnh mẽ. Tuy nhiên, sự tương tự đó rất dễ lừa gạt.

Sự thật thì, Kẻ Gặt Hồn Jet có một Truyền Thừa Phân Loại gần kì lạ ngang ngửa của Sunny. Mặc dù nó trông như một vũ khí, nó lại không phải một Ký Ức...thay vì vậy, đó là một Kĩ Năng Thiên Phú. Jet không cần tinh túy, cho dù ít ỏi đến mấy, để triệu hồi sương mù lạnh lẽo và biến nó thành lưỡi hái. Sương mù đơn giản là một phần linh hồn cô mà thôi.

Hình dạng của nó cũng không cố định. Lưỡi đao sương mù đã tự nhiên hình thành lưỡi hái chiến tranh xinh đẹp, nhưng mà nó cũng có thể biến thành hình dạng của những vũ khí khác nữa – trong lúc họ quan sát, Jet biến nó thành khopesh, misericorde, bec de corbin, và một lưỡi hái bình thường. Có vẻ như chỉ có năm dạng, ít nhất hiện tại là vậy. (khopesh – một loại kiếm. Misericorde – một loại dao dài. Bec de corbin vũ khí giáo có mũi nhọn của châu Âu.)

Cả năm dạng đều là vũ khí, và món vũ khí đó là ràng buộc với linh hồn cô – nhưng không phải giống như Vỏ Cẩm Thạch buộc hồn với cậu.

Trong trường hợp của Vỏ Cẩm Thạch, thì năng lực của nó thì trực tiếp liên kết với năng lực của linh hồn cậu. Còn lưỡi hái của Jet thì được ràng buộc với những linh hồn của kẻ nó giết.

...Hay nên nói là, những linh hồn đó sẽ buộc vào nó.

Không ai trong số họ biết nó chính xác có nghĩa là gì. Tuy nhiên, Kẻ Gặt Hồn có thể kết luận vài thứ từ việc đọc mô tả của Kĩ Năng Thiên Phú kì lạ này.

Đầu tiên, lưỡi kiếm sương mù kia có khả năng hấp thụ và chứa đựng linh hồn của nạn nhân nó. Linh hồn của thứ mạnh nhất mà nó giết sẽ trở thành căn bản của năng lực nó – vậy nên, nếu Jet giết một Quái Thú Vĩ Đại, lưỡi hái của cô sẽ trở nên tương đương một Ký Ức Đỉnh Cấp Đẳng Cấp Một. Nếu cô giết một Titan Báng Bổ...lưỡi hái sẽ trở nên giống như một Ký Ức Thần Thánh Đẳng Cấp Bảy.

Đó là một đặc tính kì quái và thật sự đáng kinh ngạc.

Thứ hai, những linh hồn chứa trong sương mù có thể được hấp thụ, khôi phục tinh túy cho Jet. Nếu như toàn bộ linh hồn bị ăn mất, thanh kiếm sương mù trống không, thì linh hồn của bản thân cô sẽ trở thành căn bản của năng lực nó.

Đó là những thứ cô biết. Tuy nhiên, vẫn còn nhiều câu hỏi về Truyền Thừa Phân Loại của cô.

Ví dụ như, nó có thể chứa bao nhiêu linh hồn? Liệu chúng chỉ có thể ảnh hưởng đến sức lực của lưỡi kiếm sương mù, hay là chúng có thể thêm vào những đặc điểm độc đáo tương tự như những pháp thuật? Nếu vậy...nếu Jet hấp thụ toàn bộ số linh hồn bị trói buộc kia, thì linh hồn cô sẽ thêm đặc tính độc nhất gì vào trong nó?

Mặc dù không có câu trả lời, Sunny cảm giác những linh hồn của nạn nhân đúng là sẽ cho lưỡi kiếm sương mù kia những pháp thuật độc nhất. Cậu cũng cho rằng số lượng linh hồn và sương mù có thể chứa đựng...là năm, một cho mỗi dạng mà nó có thể trở thành. Tương đương với Cấp Bậc Đỉnh Cấp của Phân Loại của Jet.

Cậu cũng nghi ngờ rằng nếu cô hấp thụ cả năm linh hồn bị trói buộc kia, thì Truyền Thừa Phân Loại sẽ trở nên mạnh mẽ và ghê gớm hơn rất nhiều.

Nguyên nhân khá là đơn giản...tình huống duy nhất mà Jet sẽ thiêu đốt cả tinh túy của mình và những linh hồn trong vũ khí sương mù sẽ là một tình huống thật sự tuyệt vọng. Và những tình huống đó thì cũng yêu cầu những giải pháp thật sự tuyệt vọng nhất.

Cậu sẽ không bất ngờ nếu biết được nếu lưỡi kiếm sương mù kia thiếu đi toàn bộ linh hồn bị trói buộc...thì nó sẽ cho phép Kẻ Gặt Hồn tự cắn nuốt linh hồn của bản thân để thực hiện gì đó thật sự ghê gớm.

‘Đúng là ghê rợn ha...’

Lưỡi hái chiến tranh xinh đẹp đúng là một thứ đáng sợ.

Ký Ức Đỉnh Cấp của Effie thì không đáng sợ như vậy.

Cũng không phải là nó không tuyệt vời.

Khi nữ thợ săn vừa mới triệu hồi ra món Ký Ức, không ai biết nên nghĩ gì về nó. Nó không phải một vũ khí, cũng không phải áo giáp. Thật ra, nó cũng không giống dụng cụ hay quần áo...ít nhất thì, nó có thể giả làm bùa.

Món Ký Ức trông như một cái mặt dây chuyền sắt to cột trên một sợi dây da đen. Bên trong mặt dây chuyền có một hình ảnh một đồng cỏ được vây quanh bởi những ngọn đồi cao, với một dòng sông chảy xuyên qua nó và có thể nhìn thấy một khu rừng ở phía xa. Một bến tàu đen nằm trong bóng râm của một cây cao. Hình vẽ là đơn giản và thô sơ, như thể được làm bởi một đứa trẻ.

Sau khi nhìn dệt của món Ký Ức Đỉnh Cấp, Sunny thoáng mơ hồ. Đó là một trong những thứ dệt kì lạ và tinh xảo nhất cậu từng thấy.

Nhưng mà có gì đó quen thuộc về nó. Sau khi suy ngẫm vài giây, Sunny hiểu được tại sao cậu có cảm giác quen thuộc kia – đó là vì cậu gần đây đã nghiên cứu dệt của Hòm Hám Của. Và vài phần của thứ dệt mới đáng giật mình kia có sự tương tự mơ hồ với vài yếu tố của thứ mà cậu đã nhìn chăm chú gần một tuần qua.

Effie xác nhận dự đoán của cậu...mặt dầy chuyền sắt kia là một Ký Ức không gian trữ vật. Tuy nhiên, nó hoàn toàn khác với Hòm.

Đó là vì, không như cái rương nhiều răng của cậu, cái dây chuyền kia có thể chứa vật sống.

Sunny thật sự ngạc nhiên khi nghe được vậy, nhưng mà nữ thợ săn thì đơn giản nhếch mép và nhanh gọn làm ví dụ ngay tại chỗ.

Trước khi cậu biết, vực thẳm hắc ám trong xoáy nước và ánh sáng mềm mại của Phá Xích biến mất. Thay vào đó, cậu bị chói mắt bởi ánh mặt trời sáng lóa.

Khi Sunny lại có thể nhìn thấy, cậu thấy mình đứng trên một đồng cỏ xanh.

Có những ngọn đồi cao ở phía xa, một khu rừng ở bên phải, và dòng sông ở bên trái. Thứ duy nhất thiếu sót là con chó đen.

Trong vài giây, cậu hơi mơ hồ về việc chỉ có một mặt trời trên bầu trời. Sáu cái còn lại đâu rồi?

Rồi, Sunny nhận ra bản thân đang ở đâu và suýt nhảy lên vì bất ngờ.

Cậu đang vừa định cho những cái bóng đi khám phá thì Effie đã gọi cậu ra khỏi Mặt Dây Chuyền Chó. Đột nhiên, cậu đã trở lại boong thuyền Phá Xích.

Nữ thợ săn trông thật sự tò mò.

“Ồ...Tôi thấy cậu vẫn còn sống. Tốt! Có hiệu quả hay không?”

Sunny phẫn nộ nhìn cô chăm chú.

“Cá...cái gì cơ?! Cô không chắc là nó có hiệu quả?”

Effie ho khan.

“Đây là lần đầu tiên tôi triệu hồi mặt dây chuyền này, làm sao tôi biết được? Ừ thì...tôi gần như chắc chắn. Ừ, nhất định là vậy.”

Cậu tức tối lắc đầu và hít một hơi sâu.

“...Có, nó hiệu quả.”

Sunny miêu tả thứ mà cậu đã trải nghiệm.

Sau chút khám phá, họ phát hiện không gian bên trong mặt dây chuyền là không quá to. Nó khoảng ba cây số, bao gồm đồng cỏ, vài ngọn đồi, một phần của khu rừng, và con sông. Bên ngoài giới hạn, thế giới biến thành một bức tranh vẽ thô thiển, và không thể nào di chuyển xa hơn nữa.

Dù vậy, vật sống đúng là có thể chứa bên trong không gian đó. Thậm chí có nước cho họ uống và dâu cho họ nhặt trong rừng. Không cần phải nói, một không gian như vậy đúng là có thể cực kì hữu dụng.

Sunny chưa từng nhìn thấy món Ký Ức kì quặc như vậy.

‘Wow. Những Ký Ức Đỉnh Cấp thật sự là trên trình độ khác ha...’

Vương Miện Chạng Vạng đã đủ khó tin, nhưng mà mặt dây chuyền này của Effie đúng là thắng giải. Mặc dù nó không mạnh mẽ bằng vương miện của Daeron, chỉ về mặt độc nhất, thì nó thắng xa.

‘Đúng là phần thưởng tuyệt vời.’

Sau khi nghỉ ngơi một lúc ngắn ngủi, tổ đội tập trung vào việc di chuyển sâu hơn vào đường hầm vực thẳm này.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com