Không chỉ có đám Sinh Vật Ác Mộng trên cầu sống lại, mà âm thanh ồn ào từ những mũi tên của Sunny cũng đã hấp dẫn đến đủ thứu sinh vật từ sâu trong đảo. Pháp thuật xung quanh Tháp Aletheia có lẽ đã bị hủy diệt, nhưng mà tình hình vẫn là nguy kịch.
Cậu đã có thể nghe thấy tiếng những cây thông trong khu rừng ngã xuống, có nghĩa là Quái Thú Cắn Nuốt đang đến gần họ.
‘Chết tiệt thật.’
Sunny nhìn chăm chú đám Sinh Vật Ác Mộng đang trở mình kia trong một giây, rồi hủy đi cây cung của mình và lao về phía Cassie.
“Xin lỗi!”
Nắm lấy vòng eo thon gọn của cô gái mù, cậu nhẹ nhàng nhấc cô khỏi mặt đất và nhảy lên yên ngựa. Một giây sau đó, Ác Mộng đã rời khỏi hàng cây và đang bay về phía cây cầu.
“S-Sunny?! C-chuyện gì...”
Sương mù sôi sục và dâng trào vào không gian chết xung quanh tòa tháp, che đi cái bóng siêu tốc của con hắc mã. Sunny đã hi vọng rằng đây sẽ bảo vệ họ khỏi thứ mà đang ẩn mình trong bầu rời...nhưng mà cậu không chắc được.
Ôm chặt Cassie vào bản thân để cô không bị ném khỏi lưng Ác Mộng, cậu chuẩn bị Tội Lỗi An Ủi.
“Hoặc là chúng ta vào trong tòa tháp, hoặc là chết. Nên...giữ chặt vào!”
Đám sinh vật trên cầu đã đánh hơi thấy họ. Sunny đã hi vọng có thể vượt qua chúng trước khi đám này hoàn toàn tỉnh táo trở lại, nhưng mà có vẻ như cậu đã quá lạc quan. Chỉ còn khoảng một hai giây trước khi Ác Mộng đến được hào nước...vậy mà, đã có một Sinh Vật Ác Mộng Vĩ Đại ngắm nghía cản đường họ.
‘Nguyền rủa!’
Vào giây cuối cùng, Sunny cho con chiến mã quay trái.
Cùng lúc, hắc ám sâu đậm xung quanh họ sôi sục và sống dậy, dâng lên trước như một cơn thủy triều. Ngay khi Ác Mộng đáng lẽ sẽ rơi vào dòng nước, hắc ám trở nên rắn chắc, biến thành một bề mặt thực chất.
Một cây cầu bóng tối đã hiện ra bên cạnh cây cầu đá, và họ đang vượt qua nó. Sunny nhìn thấy thứ gì đó bay về phía cậu từ hướng của sinh vật Vĩ Đại kia và cậu vung lên Tội Lỗi An Ủi – cú va chạm là đủ mạnh để suýt khiến tay cậu bay khỏi, nhưng mà cậu đã có thể làm chệch đòn đánh kia.
Một giây sau đó, họ đã vượt qua đám Sinh Vật Ác Mộng.
Sunny thậm chí đã tưởng tượng rằng họ thật sự có thể làm được...
Nhưng rồi, có gì đó sai.
Ác Mộng càng tiến qua cái hào kia, thì Sunny càng cảm thấy không tốt. Cơ thể cậu bằng cách nào đó trở nên yếu ớt. Những ý nghĩ của cậu trở nên mờ đục...
‘Chuyện...chuyện gì đang xảy ra?’
Mái tóc hoàng kim của Cassie, thứ mà một giây trước còn bay vào mặt cậu, giờ đã có màu trắng vì lý do gì đó. Đè vào người cậu, cơ thể cô cảm giác gầy đến không tự nhiên và vô cùng yếu đuối.
Tội Lỗi An Ủi trượt ra khỏi tay cậu và rơi xuống nước.
Nhìn xuống với sự mơ hồ, Sunny nhìn chăm chú bàn tay mình. Làn da cậu đã trở nên nhăn nheo và mỏng dính, như của một ông già...cũng như bàn tay của Ananke lần đầu tiên cậu nhìn thấy cô.
Răng cậu cảm giác lõng lẽo, như thể muốn rơi ra vậy.
“Sunny...”
Giọng nói yếu ớt của Cassie gần như là quá khẽ để có thể nghe được.
Phía bên kia cái hào đã gần lắm rồi.
Nhưng mà trước khi họ có thể đến đó, thị giác của Sunny đột nhiên trở nên mù mờ.
Rồi, cậu đang đứng trên boong thuyền Phá Xích lần nữa.
Chậm rãi quay người, Sunny nhìn Cassie. Cô gái mù đang đứng đằng sau cậu, run rẩy. Gương mặt xinh đẹp của cô tái nhợt như người chết, nhưng mà mái tóc cô...
Nó lại có màu hoàng kim lần nữa.
Cậu sụp người vào thành thuyền, hơi thở run rẩy, và nặn ra một nụ cười.
“Tôi đoán...chúng ta thật sự phải dùng cây cầu hử.”
Cô chậm rãi gật đầu.
“Đúng vậy. Hãy...cố qua nó, lần này.”
Sunny đã luôn muốn chết vì tuổi già, nhưng mà nhất định là không phải theo biện pháp tàn nhẫn như vậy. Có vẻ như nghi ngờ trước đó của cậu về việc nhảy vào hào nước kia là chết chóc đã đúng – tuy nhiên, hóa ra là đi qua trên nó cũng chết chóc không kém gì.
‘Ít nhất thì bây giờ mình biết là Bậc Thầy cũng có thể chết già.’
Đó thật ra là một thông tin thú vị. Ai cũng biết là những người Thức Tỉnh có tuổi thọ dài hơn người thường, nhưng mà không ai thật sự biết nhiều hơn bao nhiêu cả. Ma Pháp đã chỉ mới đến thế giới thức tỉnh khoảng nửa thế kỷ trước, và đã mất một lúc để người Vượt Bậc đầu tiên xuất hiện. Những vị Thánh đầu tiên xuất hiện còn trễ hơn nữa, sau khi Sunny ra đời.
‘Mình sẽ cho nó vào báo cáo thám hiểm...nếu chúng ta có thể còn sống trở lại...’
Không để cái chết ghê rợn kia làm họ chậm lại, Sunny và Cassie lại cố gắng tiến vào Tháp Aletheia lần nữa.
Đến cuối cùng, mất họ vài chục vòng nữa để thành công. Đến gần nước trong hào là án tử hình, vì thời gian quanh nó là hoàn toàn điên rồ. Bay là tự sát bởi vì Kẻ Thu Hoạch. Nên, cách duy nhất để đến vách đá đen là vượt qua cây cầu đá.
Tuy nhiên, đám Sinh Vật Ác Mộng trên đó là quá chết người. Ngay khi pháp thuật bị phá hủy, chúng thoát khỏi kiềm chế và chuyển sự chú ý sang hai nhân loại. Sunny và Cassie đã cố chiến đấu với chúng, và đã chết. Rồi, họ cố tránh thoát chúng, nhưng bị bắt và giết.
Sau cùng, Sunny là người nghĩ ra biện pháp xử lý đám quái vật kia. Với Quái Thú Cắn Nuốt ngay sau lưng và bầy Sinh Vật Ác Mộng trước mặt, cậu đơn giản khiến kẻ trước và đám sau chạm trán trước khi chúng bắt lấy bản thân và Cassie.
Rồi, trong lúc nữ khổng lồ dã thú kia hủy diệt đám sinh vật đáng sợ sau lưng họ, Sunny và Cassie lén lút đi lên những bậc thang cắt vào vách đá. Có thêm thứ ma thuật chết chóc trên những bậc thang đó, nhưng mà sau khi chết vì nó vài lần, họ cuối cùng tìm được cách để đến tháp.
Cuối cùng, họ đứng trước cánh cổng của nó. Chúng được đóng chặt, và kể cả nếu như Sunny có chìa khóa, thì cũng không có ổ khóa để cắm vào. May mắn là, cậu đã quen thuộc với loại cửa này. Đặt bàn tay lên bề mặt cánh cổng, cậu cho tinh túy tràn vào nó.
Cánh cửa cổ đại chậm rãi mở ra.
Nghe tiếng rống phẫn nộ đuổi theo họ từ dưới vách đá, Sunny không lãng phí thời gian. Nắm lấy tay Cassie, cậu tiến vào Tháp Aletheia và kéo cô gái mù vào trong.