Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 1413:



Chương 1413: Cây Ngã

Vũ Công Yên Ắng vụt qua không trung và đánh vào cuối cái đuôi của con Quái Thú Vĩ Đại kinh tởm kia. Nhưng mà, mũi kiếm sắc bén của Tiếng Vang khó tính lại dội khỏi bộ da cứng cáp của sinh vật kia mà không thể để lại nổi một vết trầy.

Cùng lúc, Quỷ gầm lên và đặt bản thân vào quỹ đạo của cái bàn tay nghiền nát kia. Con chằn cao to chỉ vừa có thể nắm lấy nó – bộ vuốt mục nát của sinh vật kia đánh vào ngực nó, để lại những vết hằn sâu trên bạc đen của nó. Mặt đất dưới chân cái Bóng tham ăn lún xuống, nhưng mà nó vẫn còn đứng.

Trong một giây.

Rồi, con quái thú khủng khiếp kia đẩy Quỷ xuống và dùng cả bàn tay khổng lồ của nó che lấp Quỷ. Cùng lúc, Thánh né cái hàm đang cắn xuống và vung kiếm lên, để lại một vết nứt mỏng trên xương mũi của sinh vật kia.

Nữ tiên tri đã chết và người máy kiếm sĩ kia tấn công kẻ địch từ đằng sau. Ác Mộng tông vào nó, hạ thấp đầu để xiên sinh vật kia bằng cặp sừng của nó.

Rồi, toàn bộ bọn họ bị ném sang một bên. Ma nơ canh thép tiêu tan thành một cơn mưa tia sáng, đã bị phá hủy. Nữ tiên tri va vào thân của một cây thông cổ đại, phá nát nó thành những mảnh gỗ vụn, và cô ta cũng ngã xuống đất, không nhúc nhích nữa. Ác Mộng vừa kịp tiêu tan thành bóng tối, nhưng mà vẫn mất một đống to thịt trên người. Thánh chặn lại đòn đánh với cái khiên và trượt cả chục mét ra sau.

Đám Bóng và Tiếng Vang chỉ duy trì được một giây trước cơn thịnh nộ của con Quái Thú Vĩ Đại.

Nhưng mà một giây đó đã cho Sunny thời gian để kêu gọi bóng tối và biến chúng thành Vỏ Bóng Chủng. Cậu ước gì có thể dùng dạng Rắn Mã Não, nhưng mà nó không thích hợp với chiến đấu trên cạn.

Một cơn thủy triều hắc ám chảy ra từ cánh cổng của Lồng Đèn Bóng Tối, dâng lên để hình thành vô số sợi xích. Chúng như những sợi dây thừng ràng buộc sinh vật ghê gớm kia, nhưng mà một giây sau đó đã bị xé rách.

Sunny, Nephis, và Jet tấn công.

Thanh trường kiếm bạc của Neph tỏa ra ánh sáng chói lòa trong lúc lao xuống bên dưới hàm của sinh vật và đâm vũ khí vào cổ nó. Sunny tung ra một đòn đánh hủy diệt về phía cái mõm của con báo – được tăng cường bởi Vương Miện Bình Minh, Tội Lỗi An Ủi khiến vài mảnh xương nhỏ bay đi. Jet lao về phía bên hông con Quái Thú Vĩ Đại, nhắm thanh đại đao của cô vào chính linh hồn của nó.

Nhưng mà trước khi cô có thể, cái đuôi dài, linh hoạt của con vật ghê tởm kia vung vòng qua. Jet vừa kịp tránh nó bằng cách lao ngược ra sau, còn Sunny thì không may mắn như vậy. Chuyển động của cậu bị kiềm chế bởi nhu cầu cần phải giữ bản thân tránh xa cái hàm khủng khiếp kia, vậy nên, cái hàm tròn ở cuối cái đuôi đứt khúc tham lam tiếp cận bên hông của bóng chủng.

Vai và hông phải của vỏ hoàn toàn bị hủy diệt. Sunny ngay lập tức bị mất hai trong bốn cái tay của mình – một đơn giản là biến mất, cái còn lại thì rơi xuống đất, để lộ da thịt nhân loại bị xé rách bên dưới.

Thanh kiếm của Neph xuyên thủng cô con Quái Thú Vĩ Đại, nhưng mà trước khi cô có thể gây ra tổn thương đáng kể, một đòn đánh nhanh như chớp từ móng vuốt đã phá hủy thanh kiếm rực sáng và khiến cô lăn đi.

Sunny loạng choạng lùi lại, nỗ lực ngăn không cho bộ vỏ của mình vỡ vụn và dùng bóng tối trong khu rừng sương mù để cố vội vàng chữa trị nó.

Họ đã có thể khiến con Quái Thú Vĩ Đại đổ máu...hay nên nói là gây ra một vết thương. Con vật thối rữa kia không có vẻ có máu chảy trong cơ thể nó. Nhưng mà...

‘Thậm chí có ý nghĩa gì không chứ?’

Chỉ trong vài giây, một Tiếng Vang của Cassie đã bị phá hủy, còn cái còn lại thì bị tổn thương nặng nề. Ác Mộng đã bị thương. Quỷ đã thoát khỏi bên dưới bộ vuốt của sinh vật kia, và Thánh có vẻ không hư hao gì...nhưng bản thân Sunny thì đã bị thương. Tay cậu là một đống thịt rách lộn xộn, và mặc dù cậu sẽ không đau khổ vì mất máu, nó vẫn đang ở trong trạng thái rất tệ.

Liệu họ có thể giết sinh vật ghê tởm kia?

Trong một tích tắc, sự bạo lực lắng xuống.

Nephis đã linh hoạt nhảy đứng dậy và đã triệu hồi một món vũ khí khác. Jet đã lấy lại thăng bằng. Sunny chuyển sang nắm kiếm một tay và chuẩn bị cả hai thanh kiếm cho một đòn tấn công. Thánh đã rút ngắn khoảng cách...

Cassie đang di chuyển về trước, Ánh Sáng Dẫn Đường lấp lánh trong sương mù.

Con báo thối nát kia mở ra cái hàm xương của mình và phát ra một tiếng gầm ớn lạnh tận xương.

Khi Sunny nghe thấy nó, thị giác cậu hơi mờ đi.

‘Một đòn tấn công tâm trí?’

Sức đề kháng của cậu với thứ như vậy là đủ cao để rũ bỏ nó, nhưng mà cậu vẫn cảm thấy nỗi sợ hãi lạnh lẽo kia. Lo liệu sức mạnh thể chất áp đảo của con Quái Thú Vĩ Đại khổng lồ đã gần như bất khả thi...nếu sinh vật kia sở hữu thêm những biện pháp khác để khuất phục kẻ địch, thì trận chiến này sẽ nhanh chóng biến từ xấu xí thành vô vọng.

...Đó là khi một âm thanh khác đến tai họ.

Vang vọng ghê rợn trong sương mù, một tiếng răng rắc lớn tiếng vang lên, như thể một thân cây vừa bị bẻ gãy và đang rơi xuống ở đâu đó trong khu rừng.

Con báo kinh dị đột nhiên đông cứng.

Cái mũi xương của nó quay đi, và nó hạ thấp cơ thể xuống gần mặt đất. Cái đuôi đứt khúc của nó giơ lên cao như đuôi bò cạp, bảo vệ phần lưng nó.

‘Cái...cái gì vậy?’

Tại sao con Quái Thú Vĩ Đại lại trông như thể...đang sợ hãi?

Trước khi Sunny thật sự có thể phản ứng, con vật kia đột nhiên di chuyển...và lao đi, biến mất vào trong sương mù. Gió dâng lên bởi chuyển động của nó khiến tóc Neph bay tung tóe.

Những thành viên của tổ đội bất động một lúc, bối rối và bất an bởi việc vừa xảy ra. Giữ vũ khí của họ trong tư thế phòng ngự, họ bảo vệ lưng của lẫn nhau và nhìn chăm chú vào sương mù.

“Chuyện...chuyện gì đang xảy ra?”

Giọng nói của Jet nghe nghiệt ngã và khô khàn.

Sương mù dày đặc che phủ mọi thứ xung quanh. Toàn bộ những gì họ có thể nhìn thấy là những cây gần đó nhất và mặt đất lạnh lẽo dưới chân mình. Con báo ghê rợn đã biến mất như một bóng ma – không còn gì ngoài im lặng.

Rồi, một âm thanh răng rắc ồn ào khác vang vọng từ đâu đó bên trong khu rừng, theo sau là tiếng xào xác hơi bị đè nén. Sunny xoay người, cố gắng xác định âm thanh kia đến từ đâu.

Có một tiếng răng rắc vang vọng khác, rồi tiếng khác nữa, ồn ào hơn tiếng trước. Bởi vì sương mù, khó để nói những thân cây đang ngã xuống ở đâu, và tại sao. Nhưng mà...những tiếng răng rắc đó đang đến gần hơn.

‘Chết tiệt!’

Chậm rãi, những tiếng răng rắc rời rạc càng lúc càng ở gần nhau hơn, biến thành một đống tạp âm ồn ảo, và Sunny cảm giác được mặt đất dưới chân mình run rẩy.

...Rồi, mọi thứ đột nhiên lại im lặng một lần nữa.

Đứng tựa lưng với Nephis, Cassie, và Jet, cậu nhìn chăm chú vào sương mù, cảm giác giọt mồ hôi lạnh lăn xuống mặt mình.

Cô gái mù đột nhiên nhúc nhích, nhanh chóng quay người. Theo chuyển động của cô, Sunny nhìn thấy thứ gì đó tăm tối bay về phía họ từ sương mù. Chửi thề, cậu né và cảm giác một vật thể to đùng rơi vào mặt đất sau lưng mình.

Quay người lại, Sunny giơ lên Tội Lỗi An Ủi...và đông cứng.

Mắt cậu trợn to.

Ở phía trước mặt cậu, nằm trên mặt đất, là con báo ghê rợn kia. Hay nên nói là...

Cái đầu của nó.

Cái mũi xương tan nát, và hai cái hốc nơi mà đáng lẽ là mắt nó thì tăm tối và trống rỗng. Không có gì bên dưới cái cổ rách nát của sinh vật kia, nhưng mà trông không giống là bị cắt rời. Thay vì vậy, có vẻ như có ai đó – hay thứ gì đó – đã bạo lực xé đầu sinh vật kia khỏi cơ thể nó chỉ với sức mạnh tàn bạo.

Con Quái Thú Vĩ Đại đã chết.

Sunny không nhịn được mà run rẩy.

‘Cái...cái quái gì? Thứ gì mà lại có thể xé xác một Quái Thú Vĩ Đại?!’

Giật bắn mình, cậu buộc bản thân dời mắt khỏi cái đầu buồn nôn kia và nhìn vào sương mù.

‘Nó đâu rồi...ở đâu chứ...’

Cậu không nhìn thấy gì. Không nghe thấy gì. Không cảm giác được gì.

Sunny nghiến răng và buộc bản thân bình tĩnh lại.

Cassie.

Kể cả nếu như cậu không biết đòn tấn công sẽ đến từ đâu, Cassie sẽ biết. Cô dù sao có thể nhìn vài giây vào tương lai – gần như không thể nào có thể đột kích cô.

Hơi quay đầu, Sunny căng thẳng quan sát cô gái mù. Cô đang cầm Ánh Sáng Dẫn Đường ở trước người, sẵn sàng đón đó một đòn tấn công bất ngờ. Có vẻ như cô vẫn chưa cảm nhận thấy gì nguy hiểm...

‘Có lẽ nó đã đi mấ...’

Nhưng rồi, hai vai Cassie hơi run rẩy. Kĩ Năng Phân Loại của cô đã cho cô nhìn thấy tương lai.

...Nhưng cô không quay mặt về phía kẻ địch không nhìn thấy kia.

Thay vì vậy, hai tay cô rơi xuống, và cô cúi đầu.

Có nghĩa là...

Là tương lai mà Cassie nhìn thấy, không có lối thoát.

Sunny không tin nổi nhìn cô chăm chú.

‘Không!’

Một giây sau đó,cậu bị nuốt chửng bởi một cái bóng nặng nề.

Ngước lên, Sunny thấy một bàn tay vươn ra về phía họ từ làn sương mù bên trên. Nó có vẻ như là một bàn tay nhân loại...ngoại trừ việc kích thước của bàn tay đó là ngang ngửa con Quái Thú Vĩ Đại vừa rồi. Cậu có thể nhìn thấy những đường nét trên bàn tay khổng lồ kia, và những móng tay đen thui, gãy nát, và đẫm máu ở cuối những ngón tay dài, bầm dập.

Bàn tay khổng lồ có vẻ chậm...nhưng mà trước khi Sunny có thể chớp mắt, nó đã đến ngay trên đầu họ.

Không hề chậm lại chút nào, nó đập nát những thành viên của tổ đội, đè nát họ như côn trùng.

Sunny chết.

Lần này, cái chết của cậu nhân từ là nhanh gọn.

...Sunny chờ một giây, rồi chậm rãi đứng thẳng lưng.

Boong thuyền của Phá Xích cảm giác cứng cáp dưới chân mình. Lần này, cậu đơn giản nhìn chăm chú vào sương mù thay vì nhìn quanh...mà cậu cũng không thể thấy gì.

Ánh mắt của cậu tăm tối và trống rỗng.

‘...Mình lại thất bại.’

Gương mặt cậu tái nhớt và không nhúc nhích.

Trước mặt cậu, sương mù của Bông Hoa Gió chậm rãi trôi chảy, hờ hững xoáy lượn trong lúc nuốt lấy thế giới.

Mọi thứ là y như trước kia.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com