Rõ ràng rất nhiều người nhòm ngó mảnh đất đó, nhưng vì sao Hoàng Khải Phong lại sốt sắng giúp mình kết nối quan hệ, thậm chí không tiếc công sức?
Thích Trường Vinh biết rõ, ông và Hoàng Khải Phong không hề thân thiết. Năm xưa chỉ vì thấy gã túng thiếu, ông mới giúp một khoản gọi là cứu mạng. Ai ngờ sau này, Hoàng Khải Phong lại phất lên như diều gặp gió, trở thành nhân vật nổi bật trên thương trường thành phố Long Giang.
Dù xét về thế lực, nhà họ Hoàng không thể so bì với những gia tộc lớn như họ Đỗ, họ Tống hay họ Dương, nhưng vẫn có thể xem là công thành danh toại, đứng vững trong giới kinh doanh.
Nhưng lẽ nào Hoàng Khải Phong lại vì chuyện xảy ra năm xưa mà bất chấp tất cả, quyết tâm giúp ông giành được mảnh đất kia bằng mọi giá? Con quỷ luôn đi theo bên cạnh hắn rốt cuộc có mối liên hệ thế nào? Hắn có biết mảnh đất ở ngoại ô phía Bắc vốn chẳng phải nơi tầm thường không?
Trong khi Tô Lâm Hải còn đang chìm trong những nghi ngờ rối ren, ba người nhà họ Tô cũng vừa đọc xong chương tiểu thuyết mới nhất. Tô Lâm Hải đặt điện thoại xuống, trầm giọng nói:
"Ba quyết định rồi, từ bỏ mảnh đất ở ngoại ô phía Bắc."
"Ba! Con ủng hộ ba hết mình!" – Tô Noãn Noãn hào hứng đáp, giọng tràn đầy tin tưởng – "Nghe lời chị Tuyền Tuyền là không bao giờ sai đâu!"
Phu nhân nhà họ Tô bật cười, liếc con gái bằng ánh mắt trêu chọc:
"Trước nay mẹ chưa từng thấy con để ý người khác như thế đấy."
Tô Noãn Noãn cười hì hì, không hề ngại ngùng:
"Nhưng ít nhất con cũng chưa từng nói xấu chị ấy sau lưng nha."
Thật ra cô cảm thấy may mắn vô cùng, bởi trước đây không hùa theo đám bạn nhà giàu chê bai Thích Tuyền. Tất nhiên một phần cũng vì Thích Uyên vốn rất ít khi nhắc tới chị họ mình trong các cuộc trò chuyện.
Trong nhóm chat, tin nhắn vẫn nhảy lên liên tục.
【Tiền Côn: Mọi người đọc chương mới chưa? Tôi hỏi thật đấy, cái nhà máy tỏa khí đen trong truyện có phải là chỗ ở ngoại ô phía Bắc không?】
【Bành Bằng: Nghe mẹ tôi kể, mảnh đất ở đó lúc trước tranh giành dữ lắm. Cuối cùng bà thấy rắc rối quá nên rút lui.】
【Tôn Vũ: Có thể đúng là nó thật. Tôi nhớ có cái đạo quán gần khu đó.】
【Tiền Côn: Má ơi! Ba tôi vẫn đang định mua chỗ đó kìa!】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
【Tôn Vũ: Này chỉ là tiểu thuyết thôi mà. Cậu tin thật đấy à?】
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm Mộng Vân Thường
【Tô Noãn Noãn: Ba tôi đã quyết định từ bỏ rồi.】
【Tiền Côn: Chị đại! Tha block tôi đi có được không?】
Tô Noãn Noãn chỉ để lại một câu rồi lặng lẽ biến mất, không tham gia bàn luận nữa. Cô để mặc mấy cậu bạn tiếp tục tán dóc rôm rả trong nhóm.
Bọn Tiền Côn đều vừa mới tốt nghiệp cấp ba, còn sống trong vòng tay cha mẹ, không có tiếng nói quyết định, khác hẳn Thích Lẫm hay những người thuộc tầng lớp cao hơn như Đỗ Gia Danh.
Mấy người lớn hơn như họ, ít nhiều đã bắt đầu tiếp xúc với công việc gia đình, hiểu được giá trị và hệ quả đằng sau mỗi quyết định kinh doanh, thế nên khi đọc đến đoạn "khí đen", chỉ khẽ cười nhạt.
【Đỗ Gia Danh: Cái con nhỏ này đúng là chỉ giỏi giả thần giả quỷ. @Thích Lẫm, cậu không định dạy lại em gái mình à?】
【Dương Túc: Có khi đây là chiêu trò của nhà họ Thích cũng nên.】
【Trương Thành Ngôn: Mấy cậu quên vụ xui xẻo ở đạo quán rồi à? Chúng ta từng đi ngang qua đấy, giờ nghĩ lại cũng nổi da gà.】
【Đỗ Gia Danh: Mẹ kiếp! Thì ra là vậy! Nhà họ Thích vòng vo ghê gớm là để dọa tụi mình lui bước!】
【Dương Túc: Mánh khóe kinh doanh kiểu mới của thời đại mới đấy. @Thích Lẫm, hay đấy, tôi phải cúi đầu bái phục.】
【Tống Lâm: ?】
【Dương Túc: Ui, đại thiếu gia Tống cũng xuất hiện rồi kìa! Không phải định ra mặt giúp cha vợ tương lai đấy chứ?】
【Tống Lâm: Chiến thuật gì cơ?】
【Đỗ Gia Danh: Chắc cậu chưa biết, vị hôn thê của cậu bị bôi đen dữ lắm trong tiểu thuyết đấy.】