Lăng Tử Hoan vẫn luôn biết Kiều Mục sống ở biệt thự Long Hồ Lam.
Nhưng quen biết lâu như vậy, cô nhóc chưa bao giờ đến nhà Kiều Mục.
Lúc này, cô nhóc kích động hưng phấn nhìn cửa sổ, cảm giác khổ sở lúc trước cũng bị ném ra sau đầu.
Kiều Mục liếc cô nhóc một cái, thuần thục đánh tay lái, lát sau liền dừng trước một tòa biệt thự độc lập.
"Xuống đi."
Lăng Tử Hoan phấn khích nhảy tót ra khỏi xe, xốc xốc ba lô sau lưng, đi theo Kiều Mục bước vào biệt thự.
Kiều Mục sống một mình ở đây.
Tông màu trong biệt thự thiên về màu xám lạnh, màu sắc có vẻ tối tăm, nhưng từng ngọn đèn tỏa ánh sáng màu ấm áp trên đầu lại khiến căn phòng trở nên hài hòa hơn nhiều.
Lăng Tử Hoan tò mò nhìn ngó khắp nơi, đây là lần đầu tiên cô nhóc đặt chân vào lãnh địa của chú Hai. Bởi vì đồ vật ở đây đều gắn liền với chú Hai, nên càng trở nên thân thiết hơn trong mắt cô nhóc.
"Đói bụng không?" Kiều Mục tiện tay ném áo khoác lên lưng ghế sô pha.