Ngọt Ngào Phút Ban Đầu

Chương 14



“ Anh Sầm, anh đang ở đâu vậy? Anh em đang tụ hợp nè ra chơi cùng đi. ’’

Hôm nay là 28 tết, Lục Hạo cố tình kéo anh em thân thiết ở Giang Thành ra tụ họp ăn chơi ở quán bar, hoành tráng đến mức bao hẳn căn phòng riêng để tụ tập mọi người lại.

“ Không đi, tôi chuẩn bị đến Đông Thành rồi ’’ Tống Sầm cầm vé tàu trên tay nhìn ngắm, khoảng 15 phút nữa tàu sẽ khởi hành.

“ Anh đi Đông Thành làm gì vậy? Có chuyện gì thì để giải quyết sao đi, hôm nay đã là 28 tết rồi mà. ’’ Tống Sầm luôn làm nhiều việc khiến Lục Hạo khó hiểu vô cùng.

“ Có việc gấp nhất định phải đi ’’ 3 ngày nay Tống Sầm cứ như ngồi trên đống lửa, lo lắng bồn chồn.

Từ lúc Chúc Vy về quê đến nay đã gần 4 ngày nhưng những tin nhắn cuộc gọi của anh cô đều không trả lời, thậm chí còn không xem lấy. Điều đó khiến Tống Sầm có chút gì đó mất mát, tâm trạng cũng rối bời theo.

Thời điểm Tống Sầm lên tàu khởi hành đi thì bên nhà Chúc Vy lại đang tất bật trang trí nhà cửa đón tết. Bên ngoài vườn trước cửa nhà ba cô và Chúc Nhân đang dọn dẹp mấy chậu cây, rồi dọn cỏ cho sạch sẽ. Còn bên trong nhà Chúc Vy và mẹ cùng nhau lau chùi, quét dọn mọi ngóc ngách trong nhà chuẩn bị cho việc trang trí nhà cửa sau đó.

Cả nhà cùng nhau quây quần, tất bật dọn dẹp liền không cảm thấy mệt mỏi mà còn có chút vui đùa, không khí ngày tết lại càng vui nhộn hơn bao giờ hết. Chiều tối cả gia đình Chúc Vy rủ nhau đi chợ tết để mua hoa về chưng trong nhà, lại đi mua sắm thêm vài thứ cần thiết cho việc tiếp đãi khách đến nhà ngày tết.

Lúc về cả bốn người ai cũng xách trên tay rất nhiều túi đồ, nhưng vừa đến trước cửa nhà đã thấy có ai đó đang đứng đợi ngoài cổng. Bên cạnh là cô hàng xóm cũng đang đợi cả gia đình Chúc Vy về.

“ Anh chị về rồi hả? Cậu trai trẻ này đến kiếm Chúc Vy đây nè, cậu ấy không biết nhà cũng may là gặp được tui đấy. ’’

Cô hàng xóm nói xong thì cũng quay trở về nhà mình, giao phó người kia lại cho gia đình Chúc Vy.

Mà Chúc Vy khi thấy người kia đến nhà tìm mình lại là Tống Sầm thì như hóa đá tại chỗ. Rốt cuộc thì sao anh lại đến đây, còn biết cụ thể địa chỉ của cô như vậy.

“ Con là? ’’ ngồi ở phòng khách có ba và Chúc Nhân đang tiếp đón Tống Sầm

Trước khi mời vào thì cũng đã xác nhận qua người này chính là bạn của con gái mình nên họ mới dám cho vào nhà ngồi.

“ Con tên Tống Sầm học chung trường đại học với Chúc Vy ạ, học trên em ấy 3 khóa ạ ’’

“ Vậy sao, chú cũng chưa từng nghe Chúc Vy kể. Chắc là do việc học nhiều quá đây mà. ’’ quả thật từ lúc lên đại học con gái cũng rất ít khi gọi về nhà, đương nhiên việc kể về bạn bè cũng sẽ không có.

“ Nước đây, con uống đi ’’ mẹ Chúc Vy đem hai ly nước ra cho Tống Sầm với ba của cô.

“ Con đi như vậy ba mẹ không nói gì sao? Hôm nay cũng đã cận tết rồi mà. ’’ mẹ Chúc Vy khi nãy ở trong bếp đã nghe Chúc Vy kể lại sơ qua câu chuyện giữa con gái và chàng trai Tống Sầm này.

Bà đang muốn thăm dò xem liệu người này có thật sự để ý đến con gái mình như lời Chúc Vy nói hay không, nhưng nhìn dáng vẻ khi nãy đứng đợi trước cổng cũng đủ thấy Tống Sầm sốt ruột thế nào khi gặp được Chúc Vy rồi.

Đặc biệt là Chúc Vy từ khi bước vào nhà đến giờ cũng không nói với Tống Sầm câu nào. Cô cứ lầm lầm lì lì như là không quan tâm đến anh.

“ Không ạ, ba mẹ con cũng đang đi công tác ở nước ngồi rồi thưa bác ’’

Vốn dĩ chỉ có một mình ba anh đi công tác, nhưng mẹ ở nhà một mình quá buồn nên cũng đi theo luôn. Nói ra thì cứ tưởng Tống Sầm bị bỏ rơi nhưng thật chất là mẹ anh mới là người bị bỏ rơi ở lại. Có một đứa con trai nhưng mà không bao giờ nó chịu ở nhà.

“ Con đến đây chơi hay sao? Đêm nay định ở đâu? ’’ bây giờ cũng đã hơn 8h tối, cũng không thể nào đi đến đây gặp mặt rồi về liền được.

“ Con đến đây chơi ạ, nghe Chúc Vy nói tết ở Đông Thành rất vui nên mới mạo muội đến làm phiền gia đình mình. ’’ ý tứ trong câu nói của Tống Sầm đã rất rõ ràng, anh định sẽ ở đây chơi ít nhất là vài ngày.

“ Chắc con không có thuê khách sạn ở đâu hả? Để bác biết để dọn dẹp phòng cho con để tối mà ngủ. ’’

“ Vâng ạ, con cảm ơn ’’ Tống Sầm vui còn không kịp nữa là, sao nỡ từ chối.

“ Con có mệt thì lên phòng Chúc Vy nghỉ ngơi đỡ đi, một lát dọn dẹp xong bác sẽ kêu ’’

“ Chúc Vy đưa bạn con lên phòng chơi đi, chắc hai đứa cũng có chuyện muốn nói với nhau mà hả ’’

Ba mẹ của Chúc Vy rất thoải mái, không có cậu nệ điều gì cả. Dẫu sao ở đây Tống Sầm cũng chỉ quen biết có một mình Chúc Vy, đến đây cũng là để gặp rồi chơi tết với con gái mình. Nên gia đình Chúc Vy rất vui, còn hoan nghênh Tống Sầm .

Tống Sầm được Chúc Vy đưa lên phòng riêng để nghỉ ngơi thì thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng đã có không gian riêng với cô rồi. Chúc Vy vừa đóng cửa phòng lại là Tống Sầm đã từ đằng sau ôm chầm lấy cô, vòng tay mạnh mẽ không chút lung lay.

“ Sao không trả lời tin nhắn của anh, cả điện thoại cũng không nghe nữa? ’’ Tống Sầm gục xuống vai cô đầy vẻ mệt mỏi.

Mấy ngày nay anh đã ăn ngủ không yên khi không nhận được tin tức hay hồi âm nào từ Chúc Vy.

“ Buông em ra đi, anh đến đây vì chuyện này sao? ’’ Chúc Vy bán tín bán nghi hỏi ngược lại Tống Sầm.

“ Em có biết anh rất lo lắng hay không hả! ’’ đến bây giờ sự lo lắng trong anh vẫn còn tồn tại.

“ Vì sao chứ? Em với anh đâu đến mức như vậy? ’’ Chúc Vy cố thoát khỏi vòng tay rắn chắc của Tống Sầm.

***Tác phẩm này là tác phẩm ký hợp đồng của NovelToon, mọi hành vi sao chép khi chưa được phép bị nghiêm cấm.***

***Hãy tải NovelToon để trải nghiệm đọc tuyệt vời hơn!***


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com