Đến trước cổng ký túc xá Tống Sầm đậu xe bên kia đường, Chúc Vy cũng không gấp gáp xuống xe, nán lại nói lời cảm ơn với Tống Sầm vì ngày hôm nay đã dẫn cô đi chơi, đi ăn. Mặc dù có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, trừ bỏ chuyện anh cướp mất nụ hôn đầu của mình thì Chúc Vy cảm thấy Tống Sầm đối xử với cô cũng khá tốt. Không lý nào cô lại thất lễ, đến lời cảm ơn đàng hoàng cũng không có.
“ Cảm ơn anh ngày hôm nay đã đưa em đi chơi ’’
Lần đầu Tống Sầm gặp trường hợp này, lúc nãy Chúc Vy còn như là đang giận dỗi anh. Vậy mà khi về tới nơi thì cô lại trở lại bình thường, đây là xem như chưa có chuyện gì xảy ra ư.
“ Cũng trễ rồi, anh về cẩn thận. ’’ Chúc Vy mở cửa xe bước ra bên ngoài.
Tống Sầm liền nhanh chân mở cửa bước xuống theo, chặn Chúc Vy lại không cho cô tiến thêm bước nào nữa.
“ C...Còn chuyện gì sao? ’’ Chúc Vy có hơi lúng túng, cô đã cố tỏ ra bình thường rồi mà.
“ Còn, em vẫn chưa trả lời câu hỏi của anh ’’ Tống Sầm mặt mài ủ rủ.
“ Câu hỏi gì cơ? ’’ Chúc Vy ngờ ngợ anh đang nhắc đến chuyện kia.
Tống Sầm chầm chậm bước đến kế bên Chúc Vy, nhẹ nhàng ôm chầm lấy cô.
“ Để anh làm người yêu em có được không? ’’ giọng nói Tống Sầm dịu dàng đến lạ thường, còn có gì đó như đang cầu khẩn.
“ A...Anh thật sự thích em sao! ’’
“ Anh thật sự thích em, anh nghiêm túc cũng là thật lòng ’’ Tống Sầm nghe lời nói của mình vừa nói ra cũng có chút không tin.
“ Nhưng chúng ta chỉ mới quen biết bao lâu cơ chứ, có phải gấp gáp quá rồi không! ’’ Chúc Vy tự nhìn nhận lại lòng mình, cô cũng có chút gì đó đối với Tống Sầm là thật.
Nhiều lần trong vô thức cô vẫn luôn nghĩ đến anh, hay thậm chí ngủ còn mơ thấy anh. Nhưng cô sợ đó thời gian quá ngắn tình cảm sẽ nhanh chóng mai mọt, cái cô muốn là tình yêu bên nhau lâu dài chứ không phải ngày một ngày hai.
Với cả xét về gia cảnh của cô và anh, thật sự hai người có sự chênh lệch quá mức. Nghĩ đến cô lại có phần hơi tự ti.
“ Không gấp em cứ từ từ suy nghĩ có được không? Khi nào kỳ nghỉ tết kết thúc thì trả lời cho anh biết thế nào? ’’
Trường chỉ cho sinh viên nghỉ tết 2 tuần, cũng không quá lâu. Tống Sầm vẫn có thể đợi được đến lúc đó.
“ Vâng ’’ Chúc Vy dựa hẳn vào lòng Tống Sầm lia lịa gật gù đồng ý.
“ Đàn anh! ’’
Tạm biệt Tống Sầm trước cổng trường, lúc bước vào khu ký túc xá thì Chúc Vy lại gặp Ngộ Thiên.
“ Đàn em về rồi sao, anh có chuyện muốn nói với em đây ’’
“ Chuyện gì ạ? Anh cứ nói đi ’’ Chúc Vy nhìn Ngộ Thiên chắc là có việc quan trọng thiệt nên mới đích thân đến đây tìm cô.
“ Dạo này em rất thân với Tống Sầm có phải không? ’’ Ngộ Thiên đã nhiều lần nhìn thấy hai người đi cùng nhau.
Hiệu suất của Tống Sầm đúng thật là như tên lửa. Từ lúc đưa ra lời cá cược kia Ngộ Thiên liền bận tối mặt tối mài với việc học tập nên cũng quên bén đi phải báo cho Chúc Vy một tiếng về việc kia. Anh không muốn người vô tội lại bị kéo vào sự ranh đua giữa hai người đàn ông. Riêng Ngộ Thiên anh cũng yêu quý và coi Chúc Vy như một người em gái của mình vậy.
“ Chỉ là bạn bình thường thôi ạ, có sao hả anh? ’’ nghe nhắc đến Tống Sầm, Chúc Vy liền ngại ngùng ra mặt.
“ Có thể lời anh nói sẽ làm cho em bất ngờ, nhưng em chắc chắn phải tin vì đây là sự thật. ’’
Ngộ Thiên nhìn ra được sự khác lạ của Chúc Vy lúc bây giờ và khi anh gặp cô lần đầu. Chắc chắn những ngày qua Tống Sầm cũng đã có một chút gì đó trong lòng của cô rồi, nhưng chỉ mong lời anh nói cô sẽ không để ngoài tai.
“ Thật ra Tống Sầm đột ngột xuất hiện bên cạnh em đều có nguyên do. Lúc trước giữa bọn anh có xích mích đã vô tình kéo em vào vụ cá cược của cả hai. Nếu Tống Sầm cua được em thì anh phải rời khỏi đội bóng, còn Tống Sầm không cua được em thì sẽ phải đích thân dường lại chức đội trưởng cho anh. ’’
“ Anh biết chuyện giữa bọn anh mà kéo em vào quả thật rất quá đáng. Ngày hôm nay nói cho em biết chính là để em đề phòng, không khiến em lún sâu vào cái bẫy mà Tống Sầm dựng nên. Anh cũng cúi đầu xin lỗi em Chúc Vy. ’’
Ngộ Thiên đứng đối diện Chúc Vy, nghiêm túc cuối đầu tạ lỗi với cô.
Còn Chúc Vy nghe xong thì như bị hóa đá, bất ngờ và kinh hãi. Trong đầu cô hiện ra hàng ngàn câu hỏi rốt cuộc cái nào là thật, cái nào là giả. Mấy phút trước Tống Sầm còn tỏ tình với cô, vậy mà bây giờ Ngộ Thiên lại nói Tống Sầm tỏ tình với cô chỉ là trò cá cược của hai người.
“ Đàn em, em không sao chứ? ’’ Ngộ Thiên nhìn sắc mặt tái nhợt đi của Chúc Vy mà lo lắng không thôi.
Loại chuyện này thì ai nghe cũng sẽ không chấp nhận nổi.
“ E...Em không sao, đàn anh về trước đi. Em muốn yên tỉnh một lúc. ’’ Chúc Vy cảm thấy bản thân như là đang có hàng ngàn mũi kim đâm chích vào người, không quá đau nhưng lại âm ỉ không dứt.
“ Được, là đàn anh có lỗi với em. Nếu sao này em có gặp chuyện gì cần giúp đỡ cứ gọi cho anh nha. ’’ Ngộ Thiên cũng thuộc dạng học sinh có tiếng nói, xuất sắc nhất trường nên điều này anh có thể đảm bảo với Chúc Vy, cũng nhằm để chuộc lỗi với cô.
Chúc Vy đương nhiên nghe thấy nhưng cô không trả lời mà trực tiếp quay lưng đi lên phòng ký túc xá của mình. Về đến phòng cô liền đi thay ra bộ váy đẹp nhất mà mình có mặc đi chơi ngày hôm nay, lúc trở ra lại nhận được tin nhắn của Tống Sầm.
“ Anh về rồi, em ngủ chưa? ’’
Nhưng Chúc Vy giờ đây vẫn đang rối ren không biết phải đáp lời anh như thế nào, vì thế đành phải vờ im lặng cho qua trong âm thầm.
Mà Tống Sầm bên kia nhắn tin cho Chúc Vy đã 15 phút vẫn không thấy cô hồi âm, nóng lòng gửi thêm vài tin nhắn nữa.
“ Em ngủ thật rồi hả? ’’
“ Cũng được, ngủ sớm để ngày mai thức sớm chuẩn bị về quê ’’
“ Em ngủ ngon nha bé ’’
Tống Sầm tự nhắn rồi tự cười một mình trông ngây ngô vô cùng. Chính bản thân anh cũng không để ý bản thân mình ngày một lún sâu vào đoạn tình cảm mà mình cho là cá cược.
Trong đầu anh bây giờ chỉ toàn là cảm giác, hình ảnh về nụ hôn ngọt ngào lúc ở trong rạp phim. Giống như là anh đã bị nghiện mất rồi vậy, thật sự vô cùng ngọt ngào.
“ Ngày mai mấy giờ em đi? ’’
“ Anh đến đón em nha ’’
Tin nhắn cuối cùng được gửi đi vào lúc 11h45 phút khuya, lúc này Chúc Vy cũng đã yên giấc. Khó khăn lắm cô mới nhắm mắt và không nghỉ đến chuyện kia, để có một giấc ngủ yên ổn.
***Tác phẩm này là tác phẩm ký hợp đồng của NovelToon, mọi hành vi sao chép khi chưa được phép bị nghiêm cấm.***
***Hãy tải NovelToon để trải nghiệm đọc tuyệt vời hơn!***