Nam Thần Tôi Yêu Thầm Biến Thành Hamster

Chương 3



6

 

Tôi không nhịn được mà chọc hắn:

“ Có bạn nói phụ huynh của cậu xin cho cậu nghỉ dài hạn, vì cậu bị bệnh.”

 

“Bệnh gì cơ?” – Cậu xoay người lại, hỏi.

 

“Không rõ, chủ nhiệm lớp bảo định cử bạn học đại diện đến thăm, nhưng ba mẹ cậu nói cậu vẫn còn hôn mê, không tiện thăm hỏi.”

 

Cậu như đang suy nghĩ điều gì đó:

“Ba mẹ tôi quay về rồi sao? Hiếm thật.”

 

“Cậu sống một mình à?” – Tôi hỏi.

 

Hắn ừ một tiếng:

“Hôm đó tôi bị cảm nên ngủ sớm, có khi nửa đêm sốt cao quá rồi linh hồn xuất khiếu?”

 

Tôi lập tức ngộ ra:

“Có thể dùng cơ học lượng tử để giải thích được không?!”

 

Hắn nghẹn lời, tôi nói nhỏ:

“Không phải cậu nói là... chuyện gì không rõ thì tìm đến cơ học lượng tử à?”

 

“Thôi tin vào Liêu Trai cho chắc ăn.” – Câu đáp.

 

Tôi phì cười.

 

Ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng đập cửa dồn dập.

 

“Giai Giai? Con còn chưa ngủ à? Mẹ đã nói bao nhiêu lần là không được khóa cửa rồi cơ mà! Mau mở ra!”

 

Là mẹ tôi về rồi.

 

Tôi vội nhét Lương Vũ Tinh vào hộp giày, đậy nắp lại. Tiếng đập cửa ngày càng gấp, tôi vội vàng mở cửa phòng ra.

 

“Mẹ…”

 

Mẹ tôi đẩy tôi sang một bên, bước vào, đảo mắt nhìn khắp phòng đầy cảnh giác, tôi thì sợ đến thót tim.

 

Chiếc hộp giày vẫn còn để nguyên trên bàn!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

“Con đang nói chuyện điện thoại với ai đấy? Mẹ đã nói bao nhiêu lần rồi, sắp thi đại học rồi, phải chuyên tâm học hành!”

 

Mẹ đi đến bàn học, xoạt một tiếng kéo rèm ra, ánh mắt dừng lại ngay chiếc hộp giày trên bàn.

 

 

---

 

7

 

“Mẹ!” – Tôi đột nhiên hét toáng lên – “Dưới chân mẹ có… có gián!!”

 

Mẹ tôi bị tiếng hét làm giật mình:

“Đâu?! Ở đâu?!”

 

Tôi lắp bắp chỉ vào gầm giường:

“Nó vừa chui xuống dưới rồi!”

 

Mẹ tôi bực mình, quay lại vỗ nhẹ một cái vào người tôi:

“Đừng có chuyện bé xé ra to!”

 

Rồi bà đi ra phòng khách lấy thuốc xịt côn trùng. Tôi tranh thủ nhét vội hộp giày vào trong chăn, che lại, quay đầu làm bộ đang dọn dẹp bàn học.

 

“Lớn tướng rồi mà còn sợ gián. Mẹ đã nói là là để thuốc xịt trong ngăn dưới tivi, nhớ xịt thường xuyên vào.”

 

Mẹ vừa xịt thuốc vừa lẩm bẩm:

“Chờ con thi đại học xong là mẹ hoàn thành nhiệm vụ, con lên đại học rồi, mẹ sẽ dọn về ký túc xá cơ quan, bán cái nhà cũ này đi, sau này mua cho con căn hộ chung cư có thang máy.”

 

Tôi vội nói:

“Mẹ đi tắm đi, con đun nước sẵn rồi.”

 

Mẹ đứng dậy, xoa xoa vai mệt mỏi:

“Ừ, mở cửa sổ cho thoáng khí. Mẹ sẽ hâm sữa bò cho con, uống xong rồi đi ngủ sớm.”

 

Tôi đẩy nhẹ mẹ ra phía cửa, vừa đ.ấ.m lưng vừa làm nũng:

“Cảm ơn mẹ, để con tự làm được rồi.”

 

Mẹ đi vào phòng tắm vẫn không quên dặn dò:

🌟💫Bán Hạ Nương Nương💫🌟

“Nhớ dùng chén sứ để hâm sữa, khi hâm bằng lò vi sóng thì đứng tránh ra xa chút. Sắp thành sinh viên rồi, không biết có bức xạ à?”

 

Tôi lập tức đứng cách xa cái lò vi sóng, gật đầu lia lịa tỏ vẻ đã biết. Đợi đến khi mẹ đóng cửa phòng tắm lại, tôi mới có thể thở phào nhẹ nhõm.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com