Muôn Đời Muôn Kiếp Yêu Nàng

Chương 3



"Chẳng phải mỗi một thầy bắt quỷ ưu tú đều cần trải qua rèn luyện mới có thể trưởng thành sao? Dù sao thì c.h.ế.t cũng đã c.h.ế.t rồi, ta không xuống địa ngục thì ai xuống địa ngục! Cứ coi như là đóng góp một chút cho sự nghiệp bắt quỷ vĩ đại này là được. 

“Cái đó... ngươi thật sự đảm bảo mỗi ngày đều cho ta hút nhân khí của ngươi? Lại còn nấu cháo cho ta uống không?" Ta xác nhận lại lần nữa.

Thiên Thanh

Hứa Tu Trần gật đầu lia lịa như giã tỏi: "Ta bây giờ đi tìm bí kíp bắt quỷ của sư phụ đây!"

Hứa Tu Trần loay hoay trong phòng một lúc lâu mới chạy ra, tay giơ một cuốn sách lên đầy phấn khích: "Cô nương quỷ, nhìn xem! Tìm thấy rồi, bản độc nhất! Lưu truyền mấy trăm năm rồi đó."

Ta nhận lấy cuốn sách, vừa định nói gì đó thì mực mới trên bìa sách đã dính đầy tay ta, thậm chí còn làm bẩn cả chiếc áo bào trắng tinh của ta khiến nó nhiễm đen một mảng lớn.

"Hứa Tu Trần, ngươi lừa quỷ à!"

Hứa Tu Trần thề thốt lần nữa, nói rằng hắn có khả năng ghi nhớ như in, đã sớm thuộc làu bí kíp bắt quỷ của sư phụ rồi.

"Không phải ngươi nói sư phụ ngươi c.h.ế.t sau ba ngày lên núi sao?" Ta nghi hoặc hỏi.

"Chi tiết không quan trọng! Kẻ làm đại sự không câu nệ tiểu tiết. Cô lại đây, chúng ta bắt đầu từ chiêu thứ nhất." Hứa Tu Trần kéo ta chạy vào đạo quán.

Vào đến Tam Thanh Quan, Hứa Tu Trần chỉ vào nén hương cúng trước Tam Thanh Tôn Thần nói: "Mau ăn đi, mau hút đi, tươi mới lắm đó!"

Ta kinh ngạc nhìn Hứa Tu Trần đầy phấn khích, nói: "Ta nghi ngờ ngươi đang lừa ta, nhưng ta không có bằng chứng."

Hứa Tu Trần dường như cũng nhận ra, quỷ ăn hương hỏa thì không phải là đi về phía c.h.ế.t mà là đi về phía béo tốt.

"Cái đó, cô nương quỷ, làm quỷ không thể quá cứng nhắc. Cô phải nhìn vấn đề từ một góc độ khác, cô nghĩ xem, cô là một nữ quỷ, vậy mà dám ăn trộm hương hỏa của Tam Thanh Tôn Thần, nếu ba vị đại tiên này biết được, liệu có tha cho cô không? Vậy chẳng phải hồn phi phách tán chỉ là chuyện sớm muộn sao?"

Nhìn Hứa Tu Trần với vẻ mặt thành thật.

Ta gật đầu, nói: "Cũng có lý."

Sau đó, ta bắt đầu bò lên bàn thờ để hút hương hỏa.

Thề chứ đồ ăn của thần tiên đúng là ngon thật.

Trước đây không tìm ra đồ ăn, sao ta lại không nghĩ đến việc vào chùa chiền, đạo quán thử vận may nhỉ?

No bụng thì sinh dâm niệm.

Hì hì, ăn no rồi, ta lại muốn xoa bóp tiểu ca ca rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Tiểu Trần Trần, lại đây, để gia vui vẻ chút nào."

Hứa Tu Trần ôm chặt lấy ngực, kinh hãi nói: "Đừng đùa giỡn kiểu l.o.ạ.n l.u.â.n đó! Người và quỷ khác biệt, ta chỉ bán nghệ không bán thân!"

"Xì!"

Ta lườm hắn một cái, bay đến bên cạnh hắn, chui vào trong đạo bào của hắn, tìm một tư thế thoải mái rồi dán vào lòng hắn.

Ta là một nữ quỷ, muốn cái thân xác thịt nát của ngươi thì có tác dụng quái gì.

Tiếp xúc gần Hứa Tu Trần mới phát hiện trên người hắn mát lạnh, trong cái thời tiết oi bức này, đúng là một nơi tốt để ngủ và tránh nóng.

Làm quỷ đói bao nhiêu năm, lần đầu tiên ta phát hiện ra, ăn uống cũng thật sự là một gánh nặng.

Ta đang dán vào lòng Hứa Tu Trần ngủ ngon lành thì lại bị hắn kéo dậy.

"Dậy đi, dậy đi! Cô nương quỷ, dậy đi, đến giờ ăn rồi!"

Đang mơ đẹp lại bị đánh thức để ăn, ta cực kỳ không vui.

Nhìn bát cháo trắng trong tay Hứa Tu Trần, ta quay đầu đi, giận dỗi nói: "Không ăn cháo trắng, ăn chân giò hầm!"

"Không ăn chân giò hầm, ăn thịt kho tàu!"

"Không ăn thịt kho tàu, ăn trứng chim nướng!"

"Không phải trứng chim nướng, ăn trứng vịt nướng!"

...

Rồi, ta nhìn bàn tiệc đầy thức ăn trước mặt mà rơi vào trầm tư.

Tên này kiếm đâu ra nhiều nguyên liệu như vậy chứ?

"Còn muốn ăn gì nữa không? Ta đi làm!" Hứa Tu Trần nhìn ta đầy mong đợi.

Sự chân thành, vĩnh viễn là chiêu sát thủ.

Ta chịu thua Hứa Tu Trần, ngoan ngoãn ăn đến căng tròn cả bụng.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com