Miếu Cổ Gió Than

Chương 8



Sau những sự kiện kinh hoàng ở An Mộc, Linh trở về thành phố với một tâm hồn nặng trĩu. Dù đã cố gắng gạt bỏ những ám ảnh về ngọn lửa và oan hồn Cô Hoa, chúng vẫn dai dẳng bám lấy cô, như một cái bóng vô hình luôn theo sát.

Cuộc sống của Linh trở nên khó khăn hơn bao giờ hết. Cô thường xuyên gặp ác mộng, trong đó những hình ảnh về ngọn lửa bùng cháy và khuôn mặt đau khổ của Cô Hoa lặp đi lặp lại. Cô trở nên cáu kỉnh, dễ nổi nóng và khó tập trung vào công việc.

Mai và Quang luôn bên cạnh, cố gắng an ủi và động viên Linh. Họ khuyên cô nên tìm đến bác sĩ tâm lý để được tư vấn và điều trị. Tuy nhiên, Linh từ chối. Cô không muốn thừa nhận rằng mình đang có vấn đề về tâm lý. Cô sợ rằng nếu thừa nhận, cô sẽ bị coi là điên rồ, sẽ bị mọi người xa lánh.

Một buổi tối, Linh đang ngồi một mình trong phòng, cố gắng đọc sách. Nhưng đầu óc cô cứ quay cuồng, không thể tập trung được. Bỗng nhiên, cô cảm thấy một luồng khí lạnh lẽo bao trùm lấy mình. Cô rùng mình, nhìn quanh phòng.

Mọi thứ dường như trở nên méo mó và kỳ dị. Những đồ vật quen thuộc bỗng trở nên xa lạ và đáng sợ. Cô cảm thấy như mình đang ở trong một không gian khác, một không gian u ám và rùng rợn.

Bỗng nhiên, Linh cảm thấy đầu óc quay cuồng, mất kiểm soát. Cô không thể cử động, không thể nói, không thể suy nghĩ. Cô cảm thấy như có một thế lực nào đó đang xâm nhập vào cơ thể mình, chiếm đoạt ý thức của cô.

Rồi, Linh bắt đầu nói. Nhưng đó không phải là giọng nói của cô. Đó là một giọng nói khác, một giọng nói trầm và the thé, một giọng nói đầy oán hận và đau khổ.

"Ta trở lại rồi... Ta sẽ không tha cho ai hết..." Linh nói bằng giọng nói đó.

Mai và Quang nghe thấy tiếng Linh la hét, vội vàng chạy vào phòng. Họ nhìn thấy Linh đang đứng giữa phòng, vẻ mặt ngơ ngác.

"Linh, cậu sao vậy?" Mai hỏi.

Linh nhìn Mai và Quang với ánh mắt xa lạ. Cô không nhận ra họ.

"Các ngươi là ai? Các ngươi muốn gì?" Linh nói bằng giọng nói khác.

Mai và Quang kinh hãi nhìn nhau. Họ nhận ra rằng Linh đã bị vong nhập. Oan hồn của Cô Hoa đã trở lại, chiếm đoạt thân xác của Linh.

"Cô Hoa, xin cô hãy rời khỏi Linh. Cô ấy không có lỗi gì cả," Mai nói.

"Không có lỗi? Tất cả các ngươi đều có lỗi. Các ngươi là hậu duệ của những kẻ đã g.i.ế.c ta. Các ngươi phải trả giá," Linh nói bằng giọng của Cô Hoa.

Cô Hoa bắt đầu điên cuồng phá phách đồ đạc trong phòng. Cô ném sách vở, đập vỡ đồ đạc, xé rách quần áo.

Mai và Quang cố gắng ngăn cản Cô Hoa, nhưng không thành công. Cô Hoa trở nên mạnh mẽ và hung dữ hơn bao giờ hết.

"Chúng ta phải làm gì bây giờ? Cô ấy sẽ g.i.ế.c chúng ta mất," Quang nói, giọng sợ hãi.

"Tớ không biết. Nhưng chúng ta không thể bỏ mặc Linh được. Chúng ta phải tìm cách đuổi Cô Hoa ra khỏi cơ thể cô ấy," Mai đáp.

Mai và Quang quyết định tìm đến một thầy pháp để nhờ giúp đỡ. Họ biết rằng đây là một việc làm nguy hiểm, nhưng họ không còn sự lựa chọn nào khác.

Họ tìm đến một thầy pháp nổi tiếng trong thành phố. Thầy pháp là một người đàn ông lớn tuổi, có vẻ mặt hiền từ và phúc hậu. Ông lắng nghe câu chuyện của Mai và Quang một cách cẩn thận.

"Ta hiểu rồi. Oan hồn của Cô Hoa rất mạnh. Muốn đuổi cô ta ra khỏi cơ thể của Linh, cần phải có một pháp lực rất lớn," thầy pháp nói.

"Vậy ông có thể giúp chúng tôi không?" Mai hỏi.

"Ta sẽ cố gắng. Nhưng ta không chắc chắn sẽ thành công," thầy pháp đáp.

Thầy pháp yêu cầu Mai và Quang đưa Linh đến nhà ông. Ông sẽ tiến hành một buổi lễ trừ tà để đuổi Cô Hoa ra khỏi cơ thể của Linh.

Mai và Quang đưa Linh đến nhà thầy pháp. Khi nhìn thấy Linh, thầy pháp lắc đầu ngao ngán.

"Oan hồn này đã bám rễ quá sâu vào cơ thể của cô ấy. E rằng rất khó để trục xuất," thầy pháp nói.

Thầy pháp chuẩn bị một bàn thờ lớn, bày biện đầy đủ các loại lễ vật. Ông bắt đầu đọc kinh chú, gõ mõ, đánh chuông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Linh đứng giữa bàn thờ, vẻ mặt đau khổ và vật vã. Cô liên tục kêu gào, la hét, chửi bới bằng những lời lẽ thô tục và tục tĩu.

Thầy pháp tiếp tục đọc kinh chú, cố gắng xua đuổi Cô Hoa ra khỏi cơ thể của Linh. Tuy nhiên, Cô Hoa dường như không hề nao núng. Cô vẫn tiếp tục chiếm giữ thân xác của Linh, chống trả quyết liệt.

Buổi lễ trừ tà kéo dài suốt đêm, nhưng không có kết quả. Cô Hoa vẫn không chịu rời khỏi cơ thể của Linh.

Thầy pháp thở dài, nói: "Ta đã cố gắng hết sức rồi. Nhưng ta không thể làm gì hơn nữa. Oan hồn này quá mạnh, ta không thể đánh bại được."

Mai và Quang tuyệt vọng nhìn Linh. Họ không biết phải làm gì để cứu bạn mình.

Bỗng nhiên, Linh lên tiếng. Nhưng lần này, đó không phải là giọng nói của Cô Hoa. Đó là giọng nói của chính Linh.

"Hãy giúp tôi... Hãy giải thoát cho tôi... Tôi không muốn bị cô ta chiếm giữ..." Linh nói, giọng yếu ớt.

Mai và Quang nghe thấy giọng nói của Linh, cảm thấy một tia hy vọng lóe lên. Họ quyết định không bỏ cuộc. Họ sẽ tìm mọi cách để giúp Linh được giải thoát.

"Linh, chúng tớ sẽ không bỏ mặc cậu. Chúng tớ sẽ tìm cách giúp cậu," Mai nói.

"Hãy nhớ lại những kỷ niệm đẹp của chúng ta. Hãy nhớ lại những gì mà chúng ta đã cùng nhau trải qua. Hãy mạnh mẽ lên, Linh," Quang nói thêm.

Linh cố gắng nhớ lại những kỷ niệm đẹp của mình. Cô nhớ lại những ngày tháng vui vẻ bên gia đình, bạn bè. Cô nhớ lại những ước mơ và hoài bão của mình.

Những kỷ niệm đẹp đó đã giúp Linh lấy lại được một phần ý thức. Cô bắt đầu chống trả lại sự xâm nhập của Cô Hoa.

Cô Hoa cảm thấy sự chống trả của Linh, trở nên tức giận. Cô bắt đầu tra tấn Linh bằng những hình ảnh kinh hoàng về ngọn lửa, về cái c.h.ế.t của Cô Hoa, về những tội ác mà dân làng đã gây ra.

Linh đau đớn tột cùng. Cô cảm thấy như mình đang bị thiêu đốt trong ngọn lửa, đang bị hành hạ bởi những tội lỗi của người khác.

Nhưng Linh không đầu hàng. Cô tiếp tục chống trả, cố gắng giữ vững ý thức của mình.

"Tôi không có tội. Tôi không phải là người đã g.i.ế.c cô. Xin cô hãy tha thứ cho tôi," Linh nói trong tâm trí.

"Ta không tha thứ cho ai hết. Tất cả các ngươi đều phải trả giá," Cô Hoa đáp lại.

Cuộc chiến giữa Linh và Cô Hoa tiếp tục diễn ra trong tâm trí của Linh. Đó là một cuộc chiến khốc liệt và tàn khốc.

Không ai biết ai sẽ là người chiến thắng.

Nhưng Linh biết rằng cô phải chiến thắng. Cô phải đánh bại Cô Hoa để bảo vệ bản thân, bảo vệ bạn bè và bảo vệ những người mà cô yêu thương.

Cô phải chứng minh cho Cô Hoa thấy rằng không phải tất cả mọi người đều xấu xa, không phải tất cả mọi người đều đáng bị trừng phạt.

Cô phải chứng minh cho Cô Hoa thấy rằng tình yêu và lòng trắc ẩn có thể chiến thắng mọi oán hận và thù hận.

Và cô sẽ làm tất cả những gì có thể để đạt được mục tiêu đó.

Trong lúc Linh đang chiến đấu với Cô Hoa, Mai và Quang quyết định đến làng An Mộc để tìm kiếm sự giúp đỡ. Họ tin rằng chỉ có những người dân ở An Mộc mới có thể giúp Linh được giải thoát.

Họ tìm đến mụ Giang, người đã từng kể cho họ nghe về câu chuyện của Cô Hoa. Họ hy vọng rằng mụ Giang sẽ có thể cho họ một lời khuyên.

Mụ Giang lắng nghe câu chuyện của Mai và Quang một cách cẩn thận. Sau khi nghe xong, bà thở dài nói: "Ta đã biết trước rằng chuyện này sẽ xảy ra. Oan hồn của Cô Hoa rất mạnh. Nếu không được giải thoát hoàn toàn, cô ta sẽ tiếp tục gây ra những tai họa."

"Vậy chúng cháu phải làm gì bây giờ? Làm sao để giúp Linh được giải thoát?" Mai hỏi.

"Ta không biết. Nhưng ta nghĩ rằng có một người có thể giúp các cháu. Đó là vị sư già sống ẩn trong rừng. Ông ấy là một người tu hành đắc đạo, có pháp lực rất cao. Có lẽ ông ấy sẽ có cách để đuổi Cô Hoa ra khỏi cơ thể của Linh," mụ Giang đáp.

 


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com