Livestream Xem Bói Chuẩn Không Cần Chỉnh, Chị Đây Giúp Cảnh Sát Phá Án Luôn!!!

Chương 152: Lời nguyền



Lâm Gia Lạc tài nào hiểu nổi chuyện chị gái tự sát, luôn cảm thấy trong chuyện điều mờ ám.

“Không đến chuyện với tính cách của chị em thì thể nào tự sát, chị còn đang công việc nhẹ nhàng, gia đình êm ấm, con, bố chồng cũng ở chung. Bố em và bố chồng chị đều đối xử với chị. Chị áp lực gì, thì lấy trầm cảm?

Nói chung cả nhà em đều tin chị tự sát, nên em mới nhờ chị xem giúp. Chị đột nhiên trở nên như , khi nào là thứ gì đó sạch sẽ quấy nhiễu ?”

【Ông rể chức quyền đúng , đổi vợ mà lời?】

【Chuẩn luôn, cũng nghi ông rể lắm. Chẳng câu: thăng quan phát tài, c.h.ế.t vợ ...】

Sau khi Lâm Gia Lạc kể một hồi, Tô Nhiên cũng hiểu đại khái tình hình.

Nói đơn giản là một vốn tính cách lạc quan bỗng nhiên nhảy lầu tự sát — chuyện đúng là đáng ngờ.

Dù là trầm cảm nghĩ quẩn, thì cũng lý do.

Không ai bỗng dưng mà trầm cảm, cũng chẳng chuyện đột ngột chết.

Họ thường chịu áp lực lớn, hoặc tổn thương tinh thần, bạo lực ngôn ngữ, cô lập, ai quan tâm, ai để dựa dẫm. Những nỗi dồn nén kéo dài tích tụ mới khiến họ suy sụp.

rõ ràng, chị của Lâm Gia Lạc hề những điều đó.

Trong lúc chuyện, họ đến nhà của chị Lâm Gia Lạc.

Vừa mở cửa bước , chồng chị — tức rể — đang nấu ăn trong bếp, tiếng thì . Anh đeo kính, trông vẻ thư sinh, nho nhã.

Vừa nhà, Lâm Gia Lạc xoay camera .

Ngay khoảnh khắc thấy rể qua màn hình, Tô Nhiên khỏi nhướng mày.

Thú vị đây.

Chồng của Lâm Gia Lạc tên là Trương Húc, quanh bao phủ bởi một luồng sát khí màu đen.

Luồng sát khí đó xâm nhập cơ thể , nhưng luồng khí trắng chính trực phát từ ngăn , thể xâm nhập, chỉ thể lượn lờ xung quanh.

Trương Húc mặc tạp dề, tay cầm xẻng xào đồ ăn, thấy là Lâm Gia Lạc thì chào:

“Gia Lạc tới , xào nốt món là xong, em thăm chị gái , lát nữa ăn cơm nhé.” Nói chờ Lâm Gia Lạc đáp, bếp tiếp tục.

“Đây là rể em đó, từ khi chị em gặp chuyện, xin nghỉ phép ở nhà chăm chị.”

Lâm Gia Lạc đến phòng ngủ, nhẹ nhàng đẩy cửa . Chị gái đang ngủ, chân trái bó bột, đỡ bằng gối mềm.

Tô Nhiên chỉ liếc phụ nữ giường một cái chắc chắn — chuyện chị nhảy lầu đúng là uẩn khúc.

Bởi vì chị cũng một luồng sát khí — nồng hơn cả luồng sát khí quanh Trương Húc.

Tô Nhiên liếc mắt hiệu cho Lâm Gia Lạc, khẽ : “Ra phòng khách chuyện , đừng đánh thức chị em.”

Lâm Gia Lạc gật đầu, nhẹ nhàng khép cửa phòng , xuống ghế sofa.

“Chị livestreamer, chị thấy chuyện gì đúng ? Chị em nhảy lầu vấn đề đúng ? Không do rể em hại đúng ?”

Trước ba câu hỏi dồn dập, Tô Nhiên khẽ gật đầu.

“Biết mà!” Lâm Gia Lạc đập mạnh đùi, kích động : “Chị thử xem, rốt cuộc là chuyện gì?”

Lúc , Trương Húc cũng dọn xong cơm, đang bày thức ăn lên bàn.

Trà Đá Dịch Quán

“Chị livestreamer chờ chút . Anh rể, đây.”

Biết do rể , Lâm Gia Lạc cũng yên tâm hơn, vội gọi rể cùng.

“Sao ?”

Trương Húc nghi hoặc tới, lau tay tạp dề, xuống cạnh Lâm Gia Lạc. “Em xem gái chơi game nữa hả?”

“Ờ… đừng bậy mà.” Lâm Gia Lạc ngượng ngùng, dùng cùi chỏ huých rể.

“Thằng nhóc nhẹ tay chút, gãy xương sườn nấu cháo ?” Trương Húc ôm n.g.ự.c giả vờ đau, thò đầu màn hình.

Khi thấy rõ Tô Nhiên màn hình, đẩy đẩy gọng kính, mắt sáng rỡ, lập tức hóa thành “fanboy”: “Uầy uầy uầy, là sư phụ Tô !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Đừng thấy Trương Húc lãnh đạo, bình thường nghiêm túc chỉnh tề, đầy phong thái trong cơ quan, nhưng thực trong lòng cũng “bắt trend”.

Khi rảnh rỗi, cũng lướt video. Một vô tình xem livestream của Tô Nhiên, liền thấy vô cùng mới lạ, lập tức nhấn theo dõi đặc biệt.

Vì nội dung trong livestream của Tô Nhiên quá kỳ bí kích thích, mở cho một cánh cửa thế giới mới.

Từ đó trở , livestream của Tô Nhiên là chương trình thể bỏ lỡ. Dù bận cũng sẽ tìm xem hết các đoạn ghi hình.

Vợ còn từng trêu đùa: “Anh lòng cô gái nhỏ đó hả?”

Kết quả là... cả hai vợ chồng đều thành fan của Tô Nhiên.

Trương Húc giành lấy điện thoại từ tay Lâm Gia Lạc.

“Ê, gì cướp điện thoại em?” Lâm Gia Lạc định giành , nhưng Trương Húc đẩy .

Trương Húc Tô Nhiên qua màn hình, kích động đến nỗi lắp: “Đại... đại sư, chào chị. Em là fan chị, Trương Húc.”

Tô Nhiên mỉm chào: “Xin chào.”

Trương Húc phấn khích đáp: “Chào chị, chào chị. Rất vui gặp chị.”

Chào hỏi xong, Tô Nhiên liền chuyển sang chuyện chính: “Vợ tự tử, mà là trúng lời nguyền.”

“Cái gì? Lời nguyền?!”

Trương Húc và Lâm Gia Lạc cùng lúc la lên.

Hai dí sát đầu , cùng màn hình.

“Là tên khốn nào độc ác ?” Lâm Gia Lạc nghiến răng nghiến lợi.

So với sự nóng nảy của Lâm Gia Lạc, Trương Húc trở nên trầm tĩnh khi đến chuyện nghiêm túc. Anh suy nghĩ một chút trầm giọng hỏi: “Có liên quan đến công việc của ?”

“Có, nhưng .”

Tô Nhiên gật đầu.

Hai liếc mắt đầy nghi hoặc.

“Ý chị là ?”

Tô Nhiên trả lời ngay, mà hỏi ngược : “Trước khi vợ xảy chuyện, chuyện gì bất thường ?”

Trương Húc thở dài, khẽ gật đầu: “Có một việc.”

Tính Lâm Gia Lạc hấp tấp, thấy Trương Húc chần chừ, liền xông lên túm cổ áo .

“Em ngay là vấn đề mà! Nói mau, lòng hồ ly tinh nào định hại c.h.ế.t chị em để cưới ả ?!”

“Cậu nhảm gì , thể hại chị chứ!” Trương Húc vội vã thanh minh.

Tô Nhiên nhanh chóng can ngăn: “Đừng hấp tấp, .”

Lâm Gia Lạc mới chịu buông tay, vẫn tức giận trừng mắt rể, Tô Nhiên.

Trương Húc lười tranh cãi, chỉ nhíu mày : “Chuyện bắt đầu từ vài tháng . Có cứ gửi đồ đến nhà , là hoa hồng, socola, thiệp còn lời tỏ tình…”

Lâm Gia Lạc sững , thử hỏi: “Không lẽ theo đuổi chị em?”

Trương Húc gật đầu: “.”

“Chị em phản ứng thế nào?”

“Chúng tình cảm , đương nhiên để ảnh hưởng. Chị em vứt hết mấy món đó .”

Lâm Gia Lạc âm thầm thở phào: may mà chị sai lầm gì, nếu thì bênh cũng chẳng vững, tức cũng chẳng đủ lý.

Trương Húc bỗng nghĩ đến điều gì đó, sang hỏi Tô Nhiên: “Lời nguyền mà vợ trúng … là do gửi mấy món đồ đó gây ?”

“Chính xác.”

Tô Nhiên gật đầu.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com