Livestream Ẩm Thực Đường Phố Mà Toàn Tinh Tiết Cẩu Huyết

Chương 214



[Người dùng [Vận May Liên Miên] tặng chủ phòng [Giản Vân Lam] khải minh đăng x10000]

[Người dùng [Hoa Nhài] tặng chủ phòng [Giản Vân Lam] khải minh đăng x50000]

[Người dùng [Bánh Bao Tương] tặng chủ phòng [Giản Vân Lam] khải minh đăng x100000]...

Món quà họ tặng nhiều nhất là "khải minh đăng" là ngọn đèn mà các nhân vật chính của “Ám Hà Minh Đăng” đã chờ đợi rất lâu, cuối cùng cũng chờ được.

Một chiếc khải minh đăng không tính là đắt giá, nhưng các "dì/cô" tặng một lần là mấy chục, cả trăm vạn, những chiếc khải minh đăng nhanh chóng phủ kín màn hình, tạo thành một biển sao pháo hoa rực rỡ kéo dài không dứt... Đương nhiên, không phải họ là những người xem mới duy nhất.

 

Ngoài nhóm “nữ đồng nhân” thế kỷ trước bị thu hút bởi tin tức “Ám Hà Minh Đăng” được thông quan còn có không ít người xem bình thường, dưới sự oanh tạc của tin tức bùng nổ như vậy, cũng không khỏi nhấp vào phòng phát sóng trực tiếp.

Sau nhiều năm phát triển, thử thách xuyên thư tiểu thuyết cẩu huyết đã không chỉ dành riêng cho độc giả đam mỹ. Trong số họ, có người là người xem tiểu thuyết nam tần, có người là fan của các chủ phòng lớn, cũng có người là người xem tiểu thuyết cẩu huyết khác. Mọi người nhấp vào không vì gì khác chỉ là muốn xem người thông quan vị diện “Ám Hà Minh Đăng” này rốt cuộc là ai?

[Chủ phòng mới này chỉ xuyên hai cuốn sách, vậy mà đều công lược thành công, chắc chắn có chỗ hơn người!]

[Hoặc là anh ta có bàn tay vàng rất lớn? *suy nghĩ* Hay là anh ta là người đọc tiểu thuyết cẩu huyết lâu năm, quen thuộc cốt truyện, đưa ra những thao tác xuất sắc liên tiếp.]

[Tôi là quản lý của công ty Đại Dứa! Tôi muốn đại diện công ty ký hợp đồng với chủ phòng, công ty chúng tôi chủ yếu đẩy những chủ phòng hình tượng minh tinh đẹp trai, đảm bảo làm chủ phòng tỏa sáng rực rỡ, con đường sự nghiệp lộng lẫy.]

Càng ngày càng nhiều người từ khắp nơi đổ về, chen chúc vào phòng phát sóng trực tiếp ngay cả hậu trường hệ thống của công ty vị diện Vạn Giới phát sóng trực tiếp cũng suýt chút nữa không chịu nổi.

Nhìn cảnh tượng này, Cung Tư Viễn không khỏi châm một điếu thuốc, trầm tư. Trước đó Cung Tư Viễn còn đang nghĩ, nếu Giản Vân Lam không thông quan được vị diện này, họ có thể ép giá một chút khi nói chuyện hợp đồng với Giản Vân Lam cũng có thể tự tin hơn một chút, nhưng hiện tại...

 

"Giám đốc, lại một công ty kinh tế ra giá trên trời muốn ký hợp đồng với ông chủ Giản."

 

"A a a giám đốc, bên Giải trí Dâu Tây nói họ vì ông chủ Giản mà nghĩ ra một bản hợp đồng chuyên biệt."

 

"Chủ tịch Giải trí Kiwi đích thân tới cửa chặn người, vung tiền như rác nói chỉ muốn gặp ông chủ Giản, một mặt..."

 

Nếu nói, không lâu trước đây nhiều công ty thương mại còn đang quan sát, không xác định có nên ký hợp đồng với một chủ phòng xuyên thư "phong cách độc đáo" như vậy hay không thì hiện tại, tất cả mọi người lập tức ý thức được, tiềm năng và khả năng hút tiền của Giản Vân Lam rốt cuộc khủng bố đến mức nào.

 

Một chiếc bánh thơm béo như vậy bày ra trước mắt, còn không nỗ lực ký hợp đồng, họ không phải là đồ ngốc. Tuy rằng Giản Vân Lam vừa mới kết thúc thử thách xuyên thư, còn chưa tiến vào vị diện Vạn Giới mhưng... chờ cậu tiến vào vị diện Vạn Giới, thì đã muộn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Đây là một cuộc cạnh tranh vô cùng khốc liệt vô số hiệp ước cao cấp nhất từ các công ty quản lý bay tới như tuyết, ngay cả ngoài cửa văn phòng của họ, lúc này cũng đã vây quanh đầy người, trên mặt mỗi người đều mang theo nụ cười cuồng nhiệt mà quỷ dị, giơ tay lên cửa không ngừng lay.

 

Thịch thịch thịch!

 

Ngoài cửa truyền đến những tiếng lẩm bẩm khác nhau: "Giám đốc Cung, cô mở cửa đi mà."

"Đúng rồi đúng rồi, chúng tôi không phải người xấu, chúng tôi chỉ là muốn nói chuyện ký hợp đồng với ông chủ Giản thôi!"

"Đừng nghe họ nói bậy, Giải trí Nam Việt Quất chúng tôi mới là thành ý tràn đầy..."

 

Ngoài tiếng đập cửa, trên cửa còn truyền đến tiếng móng tay cào xé tấm ván gỗ, tiếng gầm rú dữ tợn, tiếng rít gào, còn có tiếng nước miếng tí tách xuống đất.

Nhóm nhân viên bộ phận xuyên thư tiểu thuyết cẩu huyết nào đã từng gặp qua cảnh tượng này. Họ dùng ghế chặn cửa, run lẩy bẩy mà co rúm lại với nhau, nhìn về phía Cung Tư Viễn:

 

"Giám đốc, cô nói gì đi chứ hả!"

 

Cung Tư Viễn không hổ là giám đốc, nhiều năm như vậy sóng gió to lớn gì mà cô ta chưa từng trải qua chứ. Lúc này, cô ta vẫn giữ bình tĩnh như cũ, nói: "Mọi người đừng nóng vội."

 

Mọi người dùng ánh mắt kính nể mà ỷ lại nhìn cô ta nhất định là giám đốc có biện pháp... rồi đi?

 

Cung Tư Viễn vẫn duy trì nụ cười, lùi về sau hai bước: "Vậy... tôi đi nghênh đón nhóm chủ phòng kết thúc thử thách, các cậu cố lên nhé."

 

Cung Tư Viễn đi đến trước thang lơ lửng truyền tống chuyên dụng được che giấu một bên, ấn xuống nút.

 

Vừa kịp phản ứng lại, các cấp dưới ý thức được mình sắp bị bỏ rơi tức khắc thần sắc trở nên dữ tợn, vươn tay: "Không được, cô ta muốn chạy, bắt lấy cô ta…"

 

Nhưng Cung Tư Viễn đã bước ra thang lơ lửng trước một bước, cửa thang khép lại. Mặt các cấp dưới đập vào cửa thang mãi cho đến khi thang lơ lửng khởi động, vẫn còn có thể nghe được tiếng cào ván cửa oán hận mà không cam lòng của họ.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com