Trong khoảnh khắc đó, số lượng người xem trực tiếp của Giản Vân Lam tăng lên gấp bội, đạt tới 50 vạn và con số này vẫn đang điên cuồng tăng lên... khác với lần thông quan trước, lần này đúng vào giờ tan tầm của vị diện Vạn Giới.
Giờ cao điểm buổi chiều trên những chiếc xe lơ lửng, vô số người buồn chán lướt mục tin tức trên màn hình chiếu sáng, và rồi họ thấy một tin tức vừa mới được đẩy lên, nhanh chóng trở thành hot search:
[Sau trăm năm, cuối cùng cũng có người công lược thành công cuốn tiểu thuyết cẩu huyết ngụy khoa chỉnh hình “Ám Hà Minh Đăng”!]
Không ít người không khỏi trợn tròn mắt. Ngô Mạt Lị là CEO của một tập đoàn, năm nay đã 187 tuổi. Ở vị diện Vạn Giới, nơi con người sống tới 400 tuổi, bà ta là một người trung niên chính hiệu.
Trên đường tan tầm, ngồi trên chiếc xe lơ lửng riêng, khi bà ta nhìn thấy tin tức này, suýt chút nữa cho rằng mình hoa mắt.
"“Ám Hà Minh Đăng”... chẳng lẽ là “Ám Hà Minh Đăng” mà mình nghĩ tới? Phó Trường Phong và Úc Minh?!"
Cuốn sách này là một trong những "ánh trăng sáng" trong lòng bà ta thời thiếu nữ. Khi đó, bà ta chưa trải sự đời, chưa bị xã hội "mài giũa", niềm vui lớn nhất mỗi ngày là tan học về nhà, cùng bạn thân trốn trong phòng nhỏ "đu" “Ám Hà Minh Đăng”.
Họ đã khóc vì những gì nhân vật chính phải trải qua, và tiếc nuối cho cái kết bi thương. Dù giờ nhìn lại, nhiều tình tiết trong tiểu thuyết không hợp lý có phần giả tạo và ấu trĩ, nhưng bà ta đã từng thật sự cảm động bởi những con chữ và nhân vật sống động trong đó.
Sau này, bà ta cũng theo dõi vài năm thử thách xuyên thư “Ám Hà Minh Đăng”, mong chờ có ai đó có thể thay đổi vận mệnh của các nhân vật chính.
Nhưng khi công việc ngày càng bận rộn, áp lực thăng tiến trong sự nghiệp, việc nhà, rồi con gái ra đời... qua một thời gian lúc nào không hay đã mấy chục năm bà ta không mở ứng dụng "Vị diện Vạn Giới".
Thậm chí, ứng dụng đã tự gỡ cài đặt vì lâu ngày không sử dụng.
"Thật sự có người công lược thành công sao hay là tin giả?"
Mang theo sự kích động và thấp thỏm, Ngô Mạt Lị tải lại vị diện Vạn Giới, nhấp vào số phòng phát sóng trực tiếp được nhắc đến trong tin tức và bà ta không phải là người duy nhất... Toàn bộ vị diện Vạn Giới, thậm chí vô số người xem từ các vị diện khác của tiểu thế giới, ào ạt đổ vào phòng phát sóng trực tiếp của Giản Vân Lam.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
[... Hả?]
[Ai thông quan rồi? Có phải Li Nguyệt không? Tôi nhớ lần trước Li Nguyệt suýt chút nữa là thông quan rồi mà.]
[Thật sự không phải Li Nguyệt.]
[Cái tên Giản Vân Lam này tôi có ấn tượng! Lần trước “Cố Chấp Độc Chiếm” cũng là hắn thông quan, người này không thể khinh thường...]
[Giản Giản cố lên, Trời Xanh Mây Trắng, một đường đồng hành! Soái ca chủ phòng ở (tình yêu) tuyến (tình yêu) đi (tình yêu) cốt truyện (tình yêu), tình cảm mãnh liệt lan tỏa khắp nơi, sự hấp dẫn lên đến đỉnh điểm, mọi sự chú ý đều không lạc lối!]
[Mới vào hố “Ám Hà Minh Đăng” thật sự là chấp niệm mấy chục năm của tôi, vậy mà lại có người thông qua, vui quá trời, chủ phòng trông trẻ trung đẹp trai nữa chứ, theo dõi...]
[Ý là vô tình lọt hố (ship) cặp Phong Minh ngọt ngào thật hả? Vô tình mà thấy kích động quá trời luôn á (^^*) Hắn kêu Lam Lam phải không? Lam Lam cố lên, các cô (dì) mãi ủng hộ con! Bé Lam Lam nhà mình thật là một đứa trẻ có tấm lòng tốt bụng.]
[Vì tới xem “Ám Hà Minh Đăng” có kết HE, "luân gia" cố ý tải lại ứng dụng đông người quá trời. Chẳng lẽ “nhóm mới” cũng thích đam mỹ hả?]
[... Mấy người nói chuyện kiểu gì vậy.]
[Trời, thiên cánh 3G nhanh thật đó?]
[Ghét, "luân gia" muốn "pia" bay mấy người.]
Đúng vậy là một cuốn tiểu thuyết cẩu huyết có lịch sử gần một trăm năm, rất nhiều khán giả nghe tin “Ám Hà Minh Đăng” được công lược mà quay lại phòng phát sóng trực tiếp, phong cách có hơi... lạc hậu.
Cách họ nói chuyện dường như vẫn còn dừng lại ở những năm bảy mươi, tám mươi, như những người đầu tiên bắt đầu xem đồng nhân văn cẩu huyết. Thậm chí họ còn tự xưng là "luân gia" và "ngẫu nhiên nhóm", gõ chữ cũng rất chậm. Dù rất đông người, nhưng mãi lâu sau mới có một làn bình luận lướt qua.
Và phần lớn còn lại là số lượng người xem tăng lên nhanh chóng trong im lặng... cùng với vô số quà tặng sắp bao phủ màn hình!
Những thiếu nữ từng chen chúc trên chiếc giường nhỏ trong ký túc xá xem tiểu thuyết cẩu huyết, sau mấy chục năm lăn lộn trong xã hội, nhiều người đã có chút tiền tích lũy, đứng trên đỉnh cao của các ngành nghề, họ thật sự không thiếu tiền.
Việc “Ám Hà Minh Đăng” có được kết cục HE đã hoàn thành một tâm nguyện lớn thời thiếu nữ của họ để bày tỏ lòng cảm tạ, rất nhiều người “đập” quà không hề nương tay, thậm chí còn vượt qua các "đại lão" không ngừng ném tiền vào của vị diện “Cố Chấp Độc Chiếm”.