Livestream Ẩm Thực Đường Phố Mà Toàn Tinh Tiết Cẩu Huyết

Chương 182



Cậu đăng ký một tài khoản mới, thiện ý nhắc nhở mọi người rằng hai ông chủ có thể là cùng một người nhưng lại bị mắng tới ba trang dài. Giản Vân Lam buông hai tay, đặt điện thoại xuống. Trong đầu cậu chợt lóe lên một tia sáng, đột nhiên nảy ra một ý tưởng táo bạo.

 

Đêm nay, không bằng bày hai quầy, bên trái bán lẩu cay, bên phải bán gà rán. Lẩu cay ăn kèm gà rán, niềm vui song song. Càng nghĩ Giản Vân Lam càng thấy hay, mắt cũng sáng lên lập tức bắt đầu thu dọn xe ba gác, điều động nhóm quản gia giúp đỡ cải trang, mua đồ ăn rất nhanh, Giản Vân Lam lái xe ba gác đến chợ. Cậu mua xiên tre và các nguyên liệu nấu lẩu cay.

 

Ngay trước khi cậu chuẩn bị rời chợ, đột nhiên cậu thấy một quầy hàng kỳ lạ. Trên quầy hàng có một người nước ngoài tóc vàng mắt xanh mặc đồ đầu bếp, nói tiếng phổ thông lơ lớ rao hàng:

 

"Đi ngang qua ghé xem nào, phô mai nhập khẩu từ quê hương Ý của tôi đây. Phô mai Mozzarella!"

 

Đây là lần đầu tiên cậu thấy có người bán phô mai ở chợ mà lại còn là người nước ngoài nữa chứ. Sự kết hợp kỳ lạ này thu hút không ít người vây quanh xem, nhưng vẫn chưa có ai mua phô mai.

 

Giản Vân Lam có chút tò mò, tiến lên xem, phô mai Mozzarella bào sợi được đựng trong túi kín trong suốt, lộ ra màu vàng nhạt tinh tế.

 

"Phô mai bán thế nào?" Giản Vân Lam hỏi.

 

"50 tệ một túi, đều là phô mai làm từ sữa bò tốt nhất." Người nước ngoài cười, lộ ra hàm răng trắng nhưng vẻ mặt có chút đau khổ:

 

"Tôi từ phương Tây đến đây, mơ ước mở một tiệm trà sữa, chuyên về trà sữa vị phô mai, nhưng... doanh thu hàng tháng không đủ chi nên phá sản mất rồi, giờ chỉ muốn bán hết hàng để về nước thôi."

 

Không ít người xung quanh xì xào bàn tán, nói không tin, chắc là bịa chuyện để bán phô mai thôi mà giá lại còn đắt như vậy nữa nhưng Giản Vân Lam liếc mắt một cái đã nhận ra, đây là phô mai đạt chất lượng xuất xắc, ánh lên màu tím nhạt bán 50 tệ một túi đúng là giá rẻ rồi.

 

Giản Vân Lam nói: "Tôi mua hết."

 

Mắt người nước ngoài sáng lên, đưa cho cậu một xấp tờ rơi: "Người tốt bụng, đây là tờ quảng cáo cho thuê lại tiệm trà sữa của tôi, tặng cho anh giúp tôi tìm người có duyên nhé."

 

Giản Vân Lam nhận lấy tờ quảng cáo, vừa nhìn vừa đọc:

 

[Cho thuê cửa hàng! Từng kinh doanh tiệm trà sữa phô mai, sự kết hợp tuyệt vời giữa phô mai Mozzarella hảo hạng và trà sữa, nhưng bất đắc dĩ...]

 

Giản Vân Lam cạn lời dùng phô mai Mozzarella để làm trà sữa, anh ta không phá sản mới lạ, phô mai Mozzarella không thích hợp làm đồ ngọt, vị hơi mặn mang theo một chút hương sữa, thích hợp nhất là làm pizza hoặc các món mặn khác nhìn mớ phô mai này, Giản Vân Lam đã có một kế hoạch tuyệt diệu trong đầu.

 

Hôm nay bán gà rán, sẽ làm gà rán nhân phô mai tan chảy còn bên lẩu cay, có thể chiên quẩy ăn kèm lẩu cay kiểu cũ. Ừm, kế hoạch thật hoàn hảo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Trở lại biệt thự nhà họ Giản, quản gia đã cải trang xe ba gác xong, vì muốn bày hai quầy, xe ba gác trở nên to gần gấp đôi.

 

Quản gia mang vẻ mặt đầy quan tâm, hỏi: "Thiếu gia, cậu vất vả rồi, có gì cần chúng tôi giúp không..."

 

"Vậy giúp tôi dần thịt gà đi!" Giản Vân Lam không khách khí nói.

 

Quản gia đáp: "Vâng."

 

Quy trình làm gà rán nhân phô mai tan chảy không phức tạp, giống như mấy hôm trước cũng là ướp trước nhưng Giản Vân Lam thích miếng gà to và mỏng hơn, nên xẻ đôi miếng ức gà, dùng sống d.a.o liên tục dần làm cho miếng gà mỏng và có độ dai rất nhanh, dưới sự chỉ đạo của quản gia, biệt thự vang lên những tiếng dần thịt đều đặn.

 

"Mọi người cố gắng lên làm tốt thiếu gia sẽ có thưởng!"

 

So với gà rán, công đoạn chuẩn bị lẩu cay phức tạp hơn nhiều, may mà Giản Vân Lam vẫn còn kinh nghiệm và dụng cụ từ những lần bày quầy trước. Cậu ninh nước hầm xương, rửa sạch các loại nguyên liệu, cắt miếng rồi xiên vào que tre chỉ có chiên quẩy là lần đầu tiên.

 

Để chiên quẩy, Giản Vân Lam mua đủ bột mì, bột nở, baking soda và các nguyên liệu cần thiết. Sau khi trộn đều bột mì và bột nở, Giản Vân Lam đập một quả trứng gà vào vừa thêm nước lạnh vừa khuấy bột, rất nhanh bột mì biến thành một đống hồ dán rời rạc để quẩy giòn và xốp, một bước quan trọng là phải dùng nắm tay nhào bột, nhưng tuyệt đối không được đè bột.

 

Giản Vân Lam đeo găng tay dùng một lần, dùng nắm tay nhào bột, vừa đ.ấ.m vừa gấp. Trong quá trình nhào, bột nhanh chóng trở nên trắng mịn, kết cấu tinh tế.

 

Thao Thiết khoanh tay đứng bên cạnh xem một lúc, cười nhạo một tiếng, nói: "Đơn giản vậy, tôi cũng làm được."

 

Giờ Giản Vân Lam đã có thể hiểu rõ tâm trạng của Thao Thiết, hôm nay Thao Thiết có vẻ vui mắt lim dim mang vẻ lười biếng, tuy rằng vẫn bướng bỉnh nhưng sẽ không cố tình gây sự.

 

Giản Vân Lam hỏi: "Thật không? Anh làm thử xem."

 

"Hừ, cậu tưởng tôi không dám sao?"

 

Thao Thiết vênh mặt nhận lấy một phần bột, đeo găng tay, quan sát một lát. Giây tiếp theo, trong mắt anh ánh lên tia sáng sắc bén, đột nhiên tung một quyền… Ầm!

Bột, chậu đựng bột, thậm chí cả bàn để bột... vỡ tan tành. Đống bột với tốc độ không tưởng tượng nổi lao xuống sàn nhà, nhanh đến mức tóe lửa, sàn nhà cũng bị đập thành một cái hố thiên thạch.

 

Giản Vân Lam ngơ ngác. Nhóm người hầu nhà họ Giản ngơ ngác. Thao Thiết tự mãn nói: "Như vậy không phải hay hơn nhào sao?"


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com